Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bé Con "Đoàn Sủng", Năm Người Cha Tranh Nhau Cưng Chiều

Chương 36: Anh Vọng Thư ơi, Trà Trà rất thích anh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đầu của anh Vọng Thư thật sự sờ rất thoải mái!

Anh Vọng Thư không chỉ đẹp trai mà ngay cả tóc cũng rất dễ sờ!

Cố Vọng Thư nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của cô bé, không ngờ bản thân cũng cảm thấy hài lòng.

Trà Trà sờ một lúc rồi dừng lại, cẩn thận chỉnh lại tóc của Cố Vọng Thư mà mình đã làm rối: “Xong rồi! Anh Vọng Thư có thể đứng dậy rồi.”

Cố Vọng Thư nghe lời đứng dậy.

Trà Trà thấy anh Vọng Thư đứng dậy rồi thì giơ tay ra, đôi chân nhỏ nhắn đung đưa: “Anh Vọng Thư ôm ôm.”

Cố Vọng Thư thấy vậy lại đỏ mặt, dù không biết tại sao cô bé lại nói như vậy nhưng không chút do dự đã cúi người ôm cô bé vào lòng.

Trước đây khi ôm cô bé, cô bé đều đã ngủ.

Bây giờ cô bé đã tỉnh, cảm giác ôm có chút khác biệt.

Khi bị ôm lên, Trà Trà vòng tay quanh cổ Cố Vọng Thư, nghiêng người hôn nhẹ lên má anh.

“Anh Vọng Thư, Trà Trà rất thích anh!”

Cố Vọng Thư bị hôn đến ngẩn người.

Một lúc lâu sau mới phản ứng lại, cố gắng kiềm chế sự nóng bừng trên má, tỏ ra lạnh lùng đáp một tiếng “Ừ.”

Trà Trà nằm trong vòng tay Cố Vọng Thư, nghiêm túc hỏi: “Anh Vọng Thư, anh có thích Trà Trà không?”

Cảm giác nóng bừng trên má Cố Vọng Thư vừa giảm giờ lại bừng lên, cảm thấy hơi khó mở miệng, cậu không muốn trả lời câu hỏi này lắm.

Nhưng nhìn gương mặt nhỏ bé gần trong gang tấc và đôi mắt tròn to ngập tràn vui vẻ và mong đợi của cô bé.

Cố Vọng Thư đột nhiên cảm thấy không nỡ không trả lời.

Hít một hơi, bình tĩnh lại một chút, mới từ từ đáp: “... Thích.”

Trà Trà nghe vậy gương mặt có hơi nghi ngờ hỏi: “Vậy tại sao anh Vọng Thư không hôn Trà Trà một cái? Mẹ nói rằng có thể hôn để thể hiện tình cảm.

Mẹ thường hôn lên mặt Trà Trà lắm!”

Cố Vọng Thư nghe xong không hiểu sao cảm thấy hơi khó chịu, nói nhanh hơn suy nghĩ: “Trà Trà đã hôn ai rồi?”

Trà Trà không hiểu tại sao anh Vọng Thư lại hỏi câu đó, nhưng vẫn thành thật trả lời: “Trà Trà không hôn nhiều người, nhưng có nhiều người đã hôn Trà Trà rồi!

Trà Trà rất dễ được yêu thích!”

Nói xong lập tức nói tiếp: “Anh Vọng Thư, nếu anh thích Trà Trà thì nhanh hôn Trà Trà đi!”

Cô bé dường như sợ rằng anh Vọng Thư sẽ không hôn mình vậy.

Hệ thống: !!!

"Trà Trà sao con lại nói những lời như vậy? Lại còn sốt ruột thế làm gi?"

Trà Trà, sao con lại có thể nói như vậy chứ?!

Một cô bé như con sao có thể nói những lời này!

Hệ thống không muốn thừa nhận là mình cảm thấy hơi chua.

Bởi vì trước đây Trà Trà chưa bao giờ chủ động hôn mình.

Trà Trà trả lời hệ thống: “Chú Tiểu Bạch, sao Trà Trà không thể nói như vậy? Trà Trà muốn anh Vọng Thư hôn mình cũng không được?”

Hệ thống: "Không phải là không được nhưng..."

Hệ thống còn chưa nói xong đã bị Trà Trà cắt lời: “Được là được rồi.

Chú Tiểu Bạch đừng nói nữa nhé? Chú làm phiền Trà Trà và anh Vọng Thư nói chuyện rồi!”

Giọng điệu của cô bé như đang nói:

Chú đã là người lớn rồi, tại sao lại không hiểu chuyện và làm phiền người khác như vậy?

Hệ thống cảm thấy nghèn nghẹn, đành ấm ức đáp: "... Được rồi."

Cô bé hài lòng quay lại chú ý vào Cố Vọng Thư, đưa mặt lại gần để anh có thể hôn.

Cố Vọng Thư không rõ cảm giác trong lòng mình là gì, cũng cúi đầu về phía trước hôn nhẹ lên má phải của cô bé.

Nhẹ nhàng rồi rời ra ngay lập tức.

Lỗ tai của Cố Vọng Thư đỏ bừng.
« Chương TrướcChương Tiếp »