Chương 35: Không có tình nghĩa huynh đệ

Nhân viên làm việc không có cách nào khác, vậy nên chỉ có thể để cho Hoa Cảnh Thư và ngỗng Mập Mạp tiến hành thỏa hiệp.

Trong đầu Hoa Cảnh Thư nghĩ, tên nhóc này có thể sử dụng từ “thỏa hiệp” này, không hổ là thú cưng chiến đấu đã thức tỉnh dị năng không gian, đãi ngộ về ngôn từ rõ ràng đã tăng lên cao hơn.

Ngón tay Hoa Cảnh Thư nhẹ nhàng chọc chọc vào đầu Hoa Mập Mạp. Anh nói thẳng dễ hiểu: "Ngoan ngoãn nghe lời, vậy thì ba sẽ không đánh con."

Hiển nhiên là Hoa Mập Mạp nghe hiểu.

Hoa Mập Mạp nhìn Hoa Cảnh Thư với ánh mắt mong đợi, sau đó nhìn Hoa Chức Chức với ánh mắt đau khổ, sau đó dang rộng đôi cánh lớn của mình ra khỏi Hoa Cảnh Thư. Nó dùng thái độ "yên nghỉ nhé" để vỗ nhẹ vào cơ thể nhỏ bé của Hoa Chức Chức.

Mọi người nghĩ, ngỗng Mập Mạp thật là không có tình nghĩa huynh đệ. Nó không chỉ cầu xin cho anh em mà còn dùng thái độ “Tôi đã thoát khỏi bể khổ, chỉ chờ cậu chịu khổ tiếp thôi” để đối xử với cậu bé.

Thật là không có tình nghĩa huynh đệ chút nào.

Ánh mắt nhận thức của mọi người dồn về phía Hoa Chức Chức.

Người bạn nhỏ Hoa Chức Chức mếu miệng xuống, trông vô cùng đáng thương. Ánh mắt cậu bé nhìn trộm ba một cái, sau đó lại yên lặng ôm đùi ba, không dám nói gì cả.

Chỉ cần không nhớ lại cảnh tượng ở lầu tám thì bạn trẻ liền tỏ ra vô cùng đáng thương.

Có cam kết của Hoa Cảnh Thư nên lần này ngỗng Mập Mạp vô cùng phối hợp, nhân viên nói gì thì nó làm theo đó.

Hai cánh của Ngỗng Mập Mạp phạch phạch mấy cái, thân thể từng chút một bay lên không trung, xông tới phía cửa với tốc độ không nhanh, lấy được chỉ số sức mạnh…

Cấp F.

Mọi người tại đây: "..."

Người đàn ông mặc quân phục trong hình dáng thứ hai con sói tuyết nghĩ, chẳng cần phải dùng sức của cơ thể mà đâm một cái, lúc đó ngỗng Mập Mạp chỉ cần chạm nhẹ một cái thì sức mạnh cũng vượt qua cấp F của cánh cửa.

Hoa Cảnh Thư dừng lại, nói: "... Hửm, Mập Mạp còn nhỏ, không phải lúc nào cũng có thể hiểu được ý của mọi người, bình thường nó đi bộ đều là đi như vậy."

Mọi người trong đầu nghĩ, không hiểu gì hết, nhìn thái độ của Hoa Mập Mạp đối với Hoa Chức Chức là có thể biết là gấu ngỗng đã sớm thành tinh từ lâu rồi.

Không còn cách nào khác, Hoa Cảnh Thư tiếp tục tiến hành trò chuyện với Hoa Mập Mạp. Dưới sự cam kết, sau khi về nhà thì ôm nó cùng đi ngủ thì lần này ngỗng Mập Mạp vô cùng hợp tác.

Hoa Chức Chức thích ôm , Hoa Mập Mạp cũng thích ôm, một đứa con và một con thú thích ôm đến nỗi nhiều lúc chẳng muốn tự đi bộ nữa.

Cũng là bởi vì một khi đã ôm thì sẽ ôm cả hai đứa nên bình thường Hoa Cảnh Thư đều không muốn ôm hai con gấu nhỏ này lắm.

Nhưng vẫn không thể ngăn được hai con gấu nhỏ này tìm được cơ hội bắt anh ôm.

Có Hoa Cảnh Thư cam kết, cặp mắt hạt đậu của Hoa Mập Mạp nhất thời nhìn rất sắc bén, tinh thần toàn thân đều thay đổi, sau đó liền vỗ hai cánh lớn chạy nước rút về phía máy kiểm tra, tốc độ dường như đạt đến cực hạn.

Hà Tuấn Thành thán phục: "Mập Mạp sử dụng dị năng không gian rồi sao? Ngay cả bóng dáng của Mập Mạp tôi cũng không nhìn thấy!"

Một người đàn ông mặc quân phục ở bên cạnh nói: "Không phải dị năng không gian, đơn thuần là tốc độ cực nhanh, bởi vì tốc độ quá nhanh nên tầm mắt anh không thể bắt được nó."