Chương 39: Ngự thú sư

Tiểu Kiều Hoa từ trong túi ba bò ra, biến trở về hình dạng bé con mang áo bông đỏ thẫm, hai tay ôm chặt lấy ngỗng Mập Mạp: "Là của Hoa Hoa! Mập Mạp là Hoa Mập Mạp của Hoa Hoa QAQ!”

Ngỗng Mập Mạp buông Hoa Cảnh Thư ra, ôm bé con: "Cạc cạc! Cạc cạc cạc cạc QAQ!”

Biểu cảm và ngữ điệu nói chuyện của hai đứa nhỏ này giống nhau đến lạ thường.

Hoa Cảnh Thư: "Hai vị, tôi vì Hoa Hoa và Mập Mạp nhà chúng tôi chân thành xin lỗi mọi người vì đã mang tới rắc rối này, nhưng tôi vẫn hy vọng hai vị có thể hiểu được, khi mọi người đòi quyền sở hữu Mập Mạp, đã dọa bọn chúng sợ.”

Đến nước này, cơ quan quản lý dị năng giả không thể tiếp tục đòi quyền sở hữu Mập Mạp nữa.

Chỉ là, bởi đặc thù dị năng của Mập Mạp, bọn họ hy vọng Hoa Cảnh Thư có thể lấy thân phận ngự thú sư tiến vào bộ phận quản lý dị năng giả của bọn họ.

Trở thành ngự thú sư có một yêu cầu, phải ở cùng một chỗ với thú cưng chiến đấu.

Hoa Cảnh Thư lắc đầu: "Xin lỗi, tôi không thể trở thành ngự thú sư được, tôi cũng không phải chủ nhân của Mập Mạp, chủ nhân của nó là con tôi.”

Mọi người sửng sốt một chốc, ánh mắt đồng loạt hướng về phía Hoa Chức Chức.

Hoa Cảnh Thư nói: "Mập Mạp không thể rời khỏi con tôi, Hoa Hoa ở đâu, Mập Mạp sẽ đi theo đến đó, vẫn luôn là như vậy. Cho dù ông Hoa, hay bà Hoa có mang Hoa Chức Chức tới cửa nhà hàng xóm, Hoa Mập Mạp cũng sẽ tự mình đi tìm cậu bé.” Dừng một chút, anh lại nói: "Lúc trước, là Hoa Hoa nhặt Mập Mạp về nhà. ”

Nghĩ tới chuyện trong quá khứ, khóe môi anh cong lên, biểu cảm rất đỗi dịu dàng.

Lúc ấy Hoa Mập Mạp vẫn là ngỗng con mới chỉ sinh ra không lâu, tính cách rất tệ, không thân cận với bất kỳ ai.

Hảo cảm của Hoa Chức Chức với động vật vẫn luôn rất tốt, dù vậy, Hoa Mập Mạp ban đầu cũng cự tuyệt Hoa Chức Chức, không cho cậu tới gần, sau đó Hoa Chức Chức mạnh mẽ ôm lấy Hoa Mập Mạp cho nó ăn uống.

Khi đó hai nhóc con thi thoảng dựa vào nhau trông rất đáng yêu, đương nhiên, hiện tại bọn chúng vẫn rất đáng yêu.

Hoa Cảnh Thư nói: "Nếu như, cơ quan quản lý dị năng giả có thể thuê lao động trẻ em, tôi cũng không để ý để cho con tôi lấy thân phận ngự thú sư mang theo Mập Mạp tới ở chỗ này làm công ăn lương." Nói đến đây, anh liền rất động tâm.

Mọi người nghe vậy, biểu cảm nhất thời cực kỳ vi diệu.

Hoa Chức Chức và Hoa Mập Mạp có thể hiểu được những từ đơn giản và mấu chốt, nhưng lao động trẻ em khó hiểu như vậy khiến bọn họ hoàn toàn không thể hiểu được.

Nhưng bất kể như thế nào, Hoa Chức Chức có thể hiểu được, ba cậu tuyệt đối sẽ không hại bọn họ!

Hoa Chức Chức ngửa đầu nhìn Hoa Cảnh Thư, giọng nói non nớt nói: "Hoa Hoa và Mập Mạp là lao động trẻ em. ”

Động tác của Hoa Cảnh Thư nhẹ nhàng xoa tóc của đứa trẻ, lại nói: "Bất kể là Hoa Hoa, hay là Mập Mạp, bọn chúng đều còn quá nhỏ, nếu như các vị đồng ý thuê lao động trẻ em, trước tiên phải ký hợp đồng với tôi, không thể để cho hai đứa nhỏ làm bất cứ công việc nguy hiểm nào được!” Nói cách khác, nhận công việc này không chỉ không có bất kỳ khó khăn nào, hơn nữa còn phải có lương.

Xác suất lớn vẫn là tiền lương cho cả hai người.

Hà Tuấn Thành đem toàn bộ quá trình trò chuyện giữa hai bên thu hết vào tai, miệng há hốc, đây thật sự là kết quả ngoài dự đoán của anh ta.

Không thể không nói, dị năng không gian của Hoa Mập Mạp thật sự là quá hi hữu.

Quan trọng nhất là, khi Hoa Mập Mạp đuổi đánh hai vị bộ trưởng, có thể nhìn ra hạn chế dị năng không gian của nó thật sự rất thấp, ít nhất thời gian CD vô cùng ngắn ngủi, có thể liên tục sử dụng mấy lần.