Chương 5

Trong nhóm bắt đầu xuất hiện các đoạn thoại.

Tiểu Mạt: [Chào anh trai~ Em là Tiểu Mạt~ Em năm nay 3 tuổi, em biết... hát và nhảy~ Anh có biết hát không?]

Hiểu Quân cầm điện thoại lắng nghe: "Wow, giọng của Tiểu Mạt dễ thương quá."

Hạo Hạo: [Em là Hạo Hạo! Anh trai, em biết viết thư pháp! Em rất ngoan~]

Vương Bá Hồng kinh ngạc: "3 tuổi đã biết viết thư pháp? Tập trung rất tốt! Chắc chắn rất ngoan và nghe lời, giống hệt như tôi hồi nhỏ."

Tử Lâm: [Xin chào mọi người, em tên là Tử Lâm, cũng có thể gọi em là Lâm Lâm, mẹ nói khi em sinh ra trời mưa, nên là Lâm với chữ mưa]

Tiết Phi là người đầu tiên dùng thoại trả lời: [Chào các em, các em có thể gọi anh là anh trai Phi Phi. Anh biết hát, nhảy, cũng biết viết thư pháp, hơn nữa ngày anh sinh ra cũng mưa.]

Nói xong, y đặt điện thoại xuống, vô thức nhướng mày.

Hiểu Quân huých vai y: "Này! Là 1-1! Chúng tôi sẽ làm gì nếu cậu thu hút tất cả như thế này? ”

Lâm Văn Yến cúi đầu, đang đợi bé thứ tư tên Nhu Nhu lên tiếng, nhưng không chờ được.

Cậu vô tình mở phải giọng điệu uốn éo của Tiết Phi, khiến màng nhĩ bị kí©h thí©ɧ, vội vàng tắt đi như cầm phải củ khoai nóng.

Lúc này, nghe thấy lời của Hiểu Quân, cậu cười đùa: "Chúng ta có thể nuôi nhau, tôi không ngại nuôi cậu đâu."

Hiểu Quân cười nghiêng ngả: "Cậu nói đấy! Nếu tất cả các bé đều bị Tiết Phi thu hút mà chơi với cậu ấy, thì cậu phải nuôi tôi đấy nhé!"

"Thêm cả tôi nữa!" Vương Bá Hồng vốn định gửi tin nhắn thoại, nghe vậy liền tham gia vào.

Lâm Văn Yến nhìn họ, mỉm cười: "Nào, gọi một tiếng ba nghe thử xem."

Hiểu Quân và Vương Bá Hồng cười lớn: "Hahahaha, cậu đang mơ chắc~"

Tiết Phi nhìn Lâm Văn Yến có thể dễ dàng nhập vai vào chương trình, suy nghĩ một chút, vô tình nhíu mày. ——Lâm Văn Yến, kỳ lạ quá.

Mọi người bắt đầu trò chuyện rôm rả, Lâm Văn Yến nhắn tin cho bé có biệt danh là Nhu Nhu: [Nhu Nhu, sao em không nói gì? Có chuyện gì muốn nói với anh trai không?] Nói xong, cậu phát hiện mình cũng vô tình dùng giọng điệu "uốn éo".

Nhưng không sao, cậu cảm thấy giọng của mình rất tốt, rất hợp để làm nũng dễ thương. Đúng vậy, chính là tiêu chuẩn kép!

Cha của Nhu Nhu trả lời, là tin nhắn văn bản: [Xin lỗi, con nhà tôi không giỏi giao tiếp qua Wechat, không thích nói chuyện lắm.]

Lâm Văn Yến: [Vậy mở video nói chuyện nhé?]

Cha của Nhu Nhu hồi lâu vẫn chưa trả lời.

Hiểu Quân cười hỏi: "Chẳng lẽ cậu đã làm Nhu Nhu và cha của bé sợ rồi chứ." Sau đó, hắn ngả lưng xuống tấm thảm nhung dày, nhắn tin riêng cho ba phụ huynh khác, bắt đầu khiêm tốn hỏi về thói quen sinh hoạt của con họ.

Vương Bá Hồng thì đang trò chuyện riêng với phụ huynh của Hạo Hạo về việc nó thích ăn gì.

Tiết Phi thì đang trò chuyện riêng với mẹ của Tiểu Mạt. Y biết cha mẹ của Tiểu Mạt là ai, Tiểu Mạt là con nhà nổi tiếng. Tiểu Mạt được đích thân anh trai Tiểu Mã lựa chọn. Rất ngoan ngoãn, hiểu chuyện, dễ chăm sóc, thích hát và nhảy, rất phù hợp để tạo điểm nhấn cho Tiết Phi.

Y quan sát thấy, Lâm Văn Yến và hai khách mời khác đều không biết tình hình của các bé.

Lâm Văn Yến thấy mọi người đều trò chuyện vui vẻ, nhưng trong nhóm không có tin nhắn, liền biết rằng họ đang trò chuyện riêng. Cậu vẫn đang chờ phản hồi từ cha của Nhu Nhu.

Vài phút trôi qua, cha của Nhu Nhu mới nhắn tin riêng cho cậu: [Thật xin lỗi, tôi đã trao đổi, Nhu Nhu không muốn lắm. Nó hơi nhút nhát.]

Lâm Văn Yến gõ chữ: [Không sao]

Nhìn là biết không phải mẫu trẻ con dễ thương hay nói "ăn cơm cơm", nhưng cậu đối với trẻ 3 tuổi luôn có sự bao dung: [Trẻ nhỏ nhút nhát là bình thường]

Cha của Nhu Nhu: [Cảm ơn Lâm tiên sinh đã thông]

Trong nhóm xuất hiện vài phụ huynh gửi danh sách lưu ý khi chăm sóc con ở nhà. Từ sở thích ăn uống, kiêng kỵ, đến dị ứng; rồi đến màu sắc yêu thích, sở thích đặc biệt; còn có cả địa điểm đi học hàng ngày.

Ba phụ huynh đầu tiên gửi danh sách khá bình thường, mở ra chỉ dài bằng nửa màn hình điện thoại.

Đến khi danh sách của Nhu Nhu xuất hiện, mọi người đều choáng váng. Dài dằng dặc, kín đặc chữ.

Vương Bá Hồng lập tức nói: "À, tôi đã hẹn với mẹ của Hạo Hạo rồi, ngày mai tôi sẽ đón nó đến định cư ở thiên đường nhỏ của chúng ta."

Hiểu Quân vốn đang kinh ngạc về tình hình của Nhu Nhu, nghe vậy liền phản ứng rất nhanh: "Ồ, bạn nhỏ Tử Lâm bảo tôi 8 giờ sáng mai đến nhà họ đón nó. Còn Tiết Phi và Văn Yến thì sao?" Hắn cười để chuyển hướng câu chuyện.

Tiết Phi lắc lắc điện thoại, màn hình hiển thị bức ảnh mẹ của Tiểu Mạt gửi đến, ngắn gọn: "Tiểu Mạt."

Lâm Văn Yến:……?