Chương 39: To Quá Không Nhét Vừa

Thời Lê vươn tay che kín mặt, một lúc sau mới bỏ ra, vành tai nóng bừng, gương mặt cũng nóng lên.

Cô không biết đó là sự từ chối hay là gì, nhưng ban đầu cô thực sự nghĩ mình sẽ không có tình cảm với người này.

Thẩm Hiến Nghi thích cô, thân hình tươi trẻ của cậu cũng thu hút cô, cậu có thể để cô chơi đùa mà không chút nào để ý, điều này khiến Thời Lê cảm thấy rõ ràng mình đang bị ai đó dụ dỗ.

Bản năng cơ thể không nghe theo lý trí và cảm xúc của cô, cô muốn phạm sai lầm với cậu, muốn ân ái với cậu, thậm chí còn muốn chụp vài bức ảnh thân mật với cậu.

Trong lòng Thời Lệ có chút xúc động muốn ngo ngoe rục rịch, nhưng cô cố gắng hết sức đè nén cảm xúc đó, chỉnh lại qυầи ɭóŧ và váy, lúc rửa tay xong đi ra, cô nhìn thấy Thẩm Hiến Nghi vẫn đứng đó chờ cô.

Lần đầu tiên Thời Lê bắt đầu nhìn thẳng vào cậu, cuối cùng cũng hiểu trên mạng nói câu "get vẻ ngoài người này" là có ý gì.

Cậu là mẫu người rất sạch sẽ, cao ráo, đường nét rõ ràng, gương mặt ưa nhìn ... Trước đó không hiểu vì sao rất nhiều nữ sinh thích cậu nhưng lại không dám thử tiếp cận, hiện tại dường như cuối cùng cô cũng hiểu ra .

Thẩm Hiến Nghi trông đẹp trai hơn nhiều so với những gì cô thường cho là đương nhiên, bởi vì ngoại hình của cậu đủ để cô có thể vui vẻ chấp nhận làʍ t̠ìиɦ với cậu cho dù họ chưa quen nhau.

Có vẻ như vào thời điểm nào đó cơ thể thực sự sẽ không nghe lời não bộ, trước khi cậu ngước mắt lên nhìn cô, Thời Lê đã trực tiếp bước tới, dang tay ra ôm lấy cậu, bắt đầu hôn cậu một cách mãnh liệt.

Thời Lê chưa bao giờ chiếm vị trí thống trị và mạnh mẽ như vậy trong nụ hôn giữa hai người, Thẩm Hiến Nghi bị nụ hôn của cô đánh úp, không thể phản kháng.



Tuy cậu cao hơn cô rất nhiều nhưng lúc này cậu vẫn như cũ bị Thời Lê hôn áp đảo, cuối cùng bị cô ép thẳng vào tường, hô hấp và nhịp tim đều hỗn loạn.

"Thẩm Hiến Nghi, nếu cậu muốn hôn tôi, làʍ t̠ìиɦ với tôi ở hành lang, muốn tôi gọi tên cậu bên tai cậu, tôi có thể giúp cậu, nhưng cậu có bao giờ nghĩ rằng nếu cậu đối xử với tôi như vậy thì sau này tôi phải làm sao bây giờ?"

Thời Lê đưa tay ấn vào má cậu, tay còn lại cúi xuống cởϊ qυầи cậu, quả nhiên bên trong cậu vẫn đang cương cứng, mới vừa kéo khóa quần rồi lột qυầи ɭóŧ xuống, gậy thịt đã nhảy ra ngoài, dán vào bụng dưới của cậu.

“Tôi không yêu cậu, cậu nhất định buộc tôi phải nói và làm những điều trái với lương tâm như thế sao, khi tỉnh táo lại tôi sẽ vứt bỏ cậu, rồi lại bắt đầu thấy áy náy đối với cậu.”

Thời Lê nhìn rõ ánh mắt của cậu, hô hấp dường như đình trệ, những lời này có lẽ đã đánh trúng phần mềm yếu nhất trong lòng cậu, nhưng cô vẫn không có ý định dịu dàng với cậu.

Thời Lê móc chiếc qυầи ɭóŧ của cậu ném sang một bên, nhấc bộ phận nam tính của cậu lên và ấn xuống âʍ ɦộ vốn đang có ham muốn tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt của mình.

"Chúng ta lẽ ra có thể là bạn bè bình thường, nhưng hiện giờ tất cả là do cậu đã hạ tiện trước mặt tôi."

Ngay khi mã mắt phía trên cọ xát vào tiểu huyệt ướŧ áŧ của cô, cậu thở ra một hơi trầm thấp trong cổ họng, dùng một tay ấn cự vật đã lớn hơn một chút xuống, tay kia nắm lấy cổ tay cô, chống lại kɧoáı ©ảʍ quá mức kịch liệt về mặt sinh lý.

Thời Lê bắt lấy những ngón tay thon dài đang che bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cậu lên và siết chặt khiến cậu không thể cử động, tay còn lại tiếp tục nắm lấy gậy thịt của cậu, muốn cậu cắm vào.

"Tôi không thích cậu, dù tôi có hôn cậu bao nhiêu lần và nói với cậu bao nhiêu lời yêu thương ngọt ngào đi chăng nữa thì đó chỉ là lời nói dối, cậu biết đấy, tất cả chỉ là lời nói dối mà tôi đối với cậu."



Không biết từ khi nào cậu đã rút tay ra, vừa rớt nước mắt nhìn cô, vừa cứng rắn đút vào phía dưới của cô.

". . . . Đừng nói nữa."

"Làm bạn giường của người khác chính là như vậy. Cậu cho rằng chỉ cần có thể làʍ t̠ìиɦ với nhau thì tất cả những gì cậu mong muốn đều sẽ thành hiện thực sao? Tôi có thể làm với cậu, Thẩm Hiến Nghi, ân ái với cậu tôi cũng cảm thấy thoải mái đấy, nhưng tôi không muốn lừa cậu."

Không biết cô đã nói lời nào lại kí©h thí©ɧ thần kinh của cậu, Thẩm Hiến Nghi đột nhiên dùng sức đè lên cô, cậu ôm cô áp vào tường, tay bắt đầu xoa bóp ngực cô, phía dưới bắt đầu hung bạo đưa đẩy lung tung.

Cơ thể Thời Lê rõ ràng đã đủ ướt, nhưng cậu vẫn không tìm được đúng chỗ để cắm vào.

Cho dù tại một thời điểm nào đó cô đã đẩy hai môi âʍ ɦộ của mình và nhét vào khe hở đó, có thể là do phần dưới của anh quá lớn, cô có thể cảm nhận rõ ràng lực cản hình thành bởi xương và cơ của mình ngay sau khi đút vào, hoàn toàn không có cách nào cắm vào.

Ngực Thời Lê bị cậu xoa nắn một cách không kiêng nể gì, cô không hề phản kháng, thậm chí còn vòng tay qua vai ôm cổ cậu, nhưng khi bầu không khí giữa hai người đang mê loạn và nóng bỏng, tiếng bước chân đột nhiên vang lên ở cầu thang.

Một ánh đèn pin đột ngột chiếu sáng, là bảo vệ đang kiểm tra tình hình cửa sổ trong những ngày mưa.

Tim Thời Lê đập như sấm, như bị ai dùng gậy đánh vào đầu, đột nhiên tỉnh dậy từ làn sóng du͙© vọиɠ.

Trước khi Thẩm Hiến Nghi và người bảo vệ kịp phản ứng, cô đã đẩy cậu ra và chạy mất.