Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bệnh Mỹ Nhân Trở Nên Nổi Tiếng Sau Khi Tham Gia Chương Trình Thực Tế Về Trẻ Em

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nếu là người khác, có lẽ sẽ cảm thấy áp lực và ngột ngạt khi sống ở đây, giống như cách mà nguyên chủ đã cảm thấy. Nguyên chủ vốn rất tự ti và khép kín, đến đây lại càng cẩn thận dè dặt, suốt ngày buồn bã không vui. Nhưng Thẩm Mộ thì lại rất bình tĩnh, anh vốn dĩ đã có tính cách điềm tĩnh, sau này lại bị bệnh tật hành hạ trong một thời gian dài, nên anh càng thản nhiên với mọi chuyện, hoàn toàn mang tâm thế của một người không quá bận tâm đến gì cả.

Thẩm Mộ vừa bước xuống lầu thì nghe thấy tiếng ồn ào.

Một người giúp việc ôm một đứa trẻ khoảng hai, ba tuổi chạy vào trong nhà, giọng điệu lo lắng: "Mau lên, cậu chủ nhỏ bị ngã rồi!!"

Thẩm Mộ nhìn đứa trẻ, trong lòng chợt nghĩ. Có lẽ đứa nhỏ này chính là con riêng của mình... Phó Nặc Nặc đây mà?

Người giúp việc ôm đứa trẻ chạy vào, thoáng nhìn thấy Thẩm Mộ thì có phần hơi bất ngờ, bởi lẽ bình thường Thẩm tiên sinh đều ở trong phòng mình, hầu như không bao giờ ra ngoài.

Lúc trước, lý do nhà họ Phó chọn nguyên chủ để kết hôn cũng chính là vì điều này, bởi vì anh ta không thích nói chuyện, cũng không gây phiền phức, rất thích hợp để cưới về làm một bình hoa hoàn hảo trong nhà.

Nhưng vào lúc này cũng không còn thời gian để nghĩ ngợi nhiều nữa, người giúp việc vội vàng nói với Thẩm Mộ: "Thẩm tiên sinh, cậu chủ nhỏ bị thương rồi!!!"

Thẩm Mộ vốn dĩ còn chưa rõ tình hình, nhưng bị người giúp việc gọi lại như vậy, anh cũng không thể không xử lý chuyện này. Dù sao thì bây giờ anh cũng xem như là một nửa chủ nhân của ngôi nhà này cơ mà.

Thẩm Mộ ra hiệu cho người giúp việc đặt đứa trẻ xuống ghế sofa, rồi tự mình bước tới kiểm tra vết thương của đứa nhỏ.

Những người giúp việc khác đang làm việc cũng vội vàng vây quanh, ai nấy đều tỏ ra nghiêm túc. Dù sao đây cũng là cậu chủ nhỏ quý giá của nhà họ Phó, nếu có chuyện gì xảy ra, họ cũng không thể nào thoát khỏi trách nhiệm.

Thẩm Mộ quan sát đứa trẻ bị thương.

Đứa trẻ ngồi trên ghế sofa, nhỏ nhắn, môi đỏ răng trắng, hai má phúng phính, đôi mắt to và sáng, cực kỳ xinh xắn. Nhưng lúc này, đôi mắt xinh đẹp đó lại ngấn đầy nước mắt, trông có vẻ đau đớn thật sự.

Ống quần của đứa trẻ được kéo lên tới đầu gối, trên đầu gối có một vết thương nhỏ đang chảy máu. Sáng nay vừa có mưa, bên ngoài vẫn còn ẩm ướt, có lẽ đứa nhỏ đã ngã trong lúc chơi đùa.
« Chương TrướcChương Tiếp »