Chương 18: Kiểm tra ký túc xá

Tân sinh nhất thời căng thẳng lên, lớn tiếng hét lên: "Sao có thể gọi là một tin tốt một tin xấu, rõ ràng là cả hai tin xấu!"

Huấn luyện viên không trả lời, để lại một số người tiếp tục huấn luyện học viên mới, còn những người còn lại đi kiểm tra ký túc xá.

Thời Diệc Vi toàn thân căng thẳng, cô nuốt nước bọt, cố gắng xoa dịu cổ họng khô khốc vì căng thẳng nhưng không có tác dụng.

Các sinh viên bên cạnh cô thảo luận về tin tức họ nghe được: “Tôi nghe nói ký túc xá sẽ ném bất cứ thứ gì không đủ tiêu chuẩn khi kiểm tra. Nó sẽ được ném trực tiếp từ cửa sổ xuống tầng dưới. Nếu chăn không đủ tiêu chuẩn, thì sẽ ném chăn bông, và nếu trên giường ga trải giường không đủ tiêu chuẩn, thì sẽ ném ga trải giường đi."

"Có phải chỉ vứt đi những thứ không đủ tiêu chuẩn?" Thời Diệc Vi nhanh chóng hỏi, phớt lờ việc huấn luyện viên còn lại đã thổi còi lần nữa.

"Hình như những người ở cùng ký túc xá sẽ bị ném cùng nhau."

Lời nói của người bạn cùng lớp khiến tim cô nhảy lên tận cổ họng.

Tô Hướng Trúc mắc chứng bệnh sạch sẽ.

Trong thời gian luyện tập còn lại, Thời Diệc Vi chỉ cảm thấy cơn đau trên cơ thể dường như trở nên trầm trọng hơn, cô dần dần không thể theo kịp tốc độ luyện tập.

Buổi luyện tập buổi sáng kết thúc, ngay khi huấn luyện viên thổi còi tan học, Thời Diệc Vi lập tức chạy ra ngoài.

Phía sau cô, Nguyễn An vẫn đang mời cô đi ăn trong nhà ăn: “Thời Diệc Vi, chúng ta cùng đi đi…”

"Không, tôi về ký túc xá trước." Thời Diệc Vi đi theo đám đông về phía xe buýt của trường mà không quay đầu lại.

Sau khi xuống xe buýt, từ xa có thể nhìn thấy một số sinh viên năm nhất và chăn bông nằm rải rác ở tầng dưới trong ký túc xá.

Các đàn anh đàn chị dường như đã quen với cảnh tượng này, khi ra vào khu ký túc xá đều nhanh nhẹn né tránh mọi thứ trên mặt đất.

Các tân sinh viên cùng cô từ xe buýt trở về chạy tới, chăn ga gối đệm của sinh viên năm nhất đều do nhà trường phát,sau khi bị ném xuống đến đồ của ai cũng không thể phân biệt rõ ràng, chỉ có thể dựa vào đồ đạc của các đàn anh đàn chị năm hai bị ném cùng mà phán đoán nó thuộc về ai.

Thời Diệc Vi nhìn quanh, nhưng không tìm thấy ga trải giường của Tô Hướng Trúc, ngay lúc cô đang thở phào nhẹ nhõm, thì một chiếc chăn bông khác đột nhiên từ trên lầu rơi xuống, nửa nổi nửa rơi xuống đất, tung lên một đám bụi lớn mịt mù.

" đã kiểm tra đến tầng sáu rồi, những người ở trên tầng sáu trở lên nhất định an toàn. Nếu ở dưới tầng sáu thì đợi thêm một lát nữa, nói không chừng lát nữa có thể sẽ bị ném xuống." Một học tỷ ở bên cạnh nhặt chăn bông nhắc nhở.

"Cảm ơn." Thời Diệc Vi vội vàng cảm ơn rồi vội vàng đi về phía ký túc xá.

Tình cờ thang máy lại ở trên tầng mười và chúng vẫn đang đi lên. Thời Diệc Vi quay người đi vào lối đi khẩn cấp và đi lên cầu thang.

năm tầng, không cao lắm, có khi chờ thang máy, thường xuyên đã đi bộ lên xuống cầu thang.



Năm tầng cũng không phải là quá thấp, nhất là đối với Thời Diệc Vi đã bước vào thời kỳ huấn luyện.

Thời Diệc Vi bước ba bước và thực hiện hai bước một, mỗi bước đều xé nát cơ đùi vốn đã đau nhức. Khi lên tới tầng năm, những giọt mồ hôi đã chảy từ trán xuống chóp mũi.

Không quan tâm đến lau chùi, cô chạy ra khỏi lối đi an toàn, đúng lúc nhìn thấy các huấn luyện viên đang kiểm tra ký túc xá đang bước vào ký túc xá của cô và Tô Hướng Trúc.

Thở hổn hển, cô bước nhanh tới.

“Cái ga trải giường này không được may cẩn thận.” Giọng nhân viên tư vấn vang lên từ ký túc xá.

Thời Diệc Vi vội vàng đẩy cửa, muốn giải thích, nhưng huấn luyện viên đã nói tiếp: "Tô Hướng Trúc, là sinh viên năm hai, cậu nhất định phải làm gương tốt. Đừng chỉ đứng nhìn, nếu tân sinh viên có khó khăn gì thì phải giúp đỡ nhiều hơn nhé."

"Tôi hiểu rồi, về sau tôi sẽ chú ý." Tô Hướng Trúc thanh âm vẫn như cũ rất bình tĩnh.

Mấy huấn luyện viên cúi đầu thảo luận vài câu rồi mới công bố kết quả: “Vậy lần này chúng ta trừ điểm trước, mỗi người sẽ bị trừ 0,5 điểm bài kiểm tra toàn diện.”

"Thầy..." Thời Diệc Vi căng thẳng nói.

Các huấn luyện viên nghe thấy tiếng động liền quay lại, nhìn thấy Thời Diệc Vi liền hỏi cô: "Cô là bạn cùng phòng của Tô Hướng Trúc à?"

“Ừ.” Thời Diệc Vi gật đầu, khẩn trương nói: “Xin chào thầy.”

"Giường này của em chỉnh lý không tốt. Hãy thỉnh giáo ý kiến

của bạn cùng phòng nhiều hơn đi. Lần sau còn như vậy chúng tôi sẽ trực tiếp ném nó ra ngoài. "Giọng của huấn luyện viên thay đổi so với sự nghiêm túc từng có ở sân tập, Thậm chí có thể nói là đã hòa nhã hơn rất nhiều, “Lần này chỉ trừ điểm bài kiểm tra tổng hợp thôi, sau này nhớ chú ý.”

"Thầy ơi, là lỗi của em khi không chỉnh lý giường gọn gàng. Thầy có thể trừ điểm của em thôi được không?" Thời Diệc Vi thận trọng đưa ra yêu cầu, "Lần này thực sự là vấn đề của em, không liên quan gì đến Tô sư tỷ."

"Được rồi ," người huấn luyện mỉm cười, "Tùy theo ký túc xá mà trừ điểm, sau này em nên chú ý, có gì không biết thì hỏi sư tỷ cho ý kiến."

Tiếng bước chân của người huấn luyện xa dần và chẳng bao lâu sau không còn nghe thấy nữa.

Thời Diệc Vi ngơ ngác đứng ở cửa, nhìn Tô Hướng Trúc dọn dẹp đồ đạc trên bàn.

Từ khi chuyển đến, cô ấy thực sự đã gây ra rất nhiều rắc rối cho Tô Hướng Trúc, cô ấy đã nhiều lần hứa sẽ không gây thêm rắc rối nữa, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn gặp rắc rối và bị trừ điểm.

"Sư tỷ..." Thời Diệc Vi ngập ngừng nói: "Thực xin lỗi, em..."

"Không sao cả."

Tô Hướng Trúc trực tiếp cắt ngang lời xin lỗi của cô, khiến cô không biết phải tiếp tục như thế nào. Đứng sang một bên, thậm chí còn không biết để tay chân vào đâu.

“Sao sáng tối lại phải thay ga trải giường?” Tô Hướng Trúc sau khi thu dọn đồ đạc ngẩng đầu nhìn cô.

Thời Diệc Vi sửng sốt một lát, sau đó vô thức trả lời: "Chị, chị không phải là người thích sạch sẽ sao? Em sợ chị không thích em không thay ga trải giường quá lâu."

“Tôi không bị ám ảnh bởi sự sạch sẽ.” Giọng nói của Tô Hướng Trúc dừng lại một chút, cô lại hỏi: “Hôm nay em thấy không khỏe à?”

"Hôm nay toàn thân em đau nhức, có lẽ là hậu quả của cơn khó thở ngày hôm qua." Thời Diệc Vi khó hiểu, thành thật trả lời.

Nhưng Tô Hướng Trúc sắc mặt lạnh lùng, xách túi đi ra ngoài.

Không biết có phải là ảo giác hay không, Thời Diệc Vi cảm giác như ngửi thấy mùi pheromone của Tô Hướng Trúc, nhưng khi cẩn thận ngửi thì rõ ràng không có gì.

Qua mấy hôm sau , Tô Hướng Trúc thường buổi trưa sẽ nghỉ trưa ít nhiều, Thời Diệc Vi gọi cô: "Chị, hôm nay chị không nghỉ trưa sao?"

"Không cần, ta có việc phải làm." Tô Hướng Trúc ngữ khí lạnh lùng, không dừng lại, xoay người lập tức rời đi.

Thời Diệc Vi chán nản ngồi xuống bàn, điện thoại nhắc nhở có tin tức mới nên tùy tiện mở ra, là của Nguyễn An.

“Cậu không sao chứ? Tôi vừa nghe nói Học Thần vì cậu mà bị trừ điểm bài kiểm tra tổng hợp."

Thời Diệc Vi nằm trên bàn, lười biếng trả lời tin nhắn: “Ừ, bị trừ 0,5 điểm, không biết cso nhiều hay không.”

"Chắc Cũng không nhiều lắm, bài kiểm tra toàn diện đạt điểm tuyệt đối 20." Nguyễn An trả lời rất chậm rãi, có lẽ là do đang ăn, "Nhưng tôi nghe nói bài kiểm tra toàn diện của Học Thần năm ngoái là điểm tuyệt đối."

Thời Diệc Vi đột nhiên cảm thấy mình thật đáng thương, và cô ấy thực sự đã liên lụy đến sinh viên xuất sắc năm ngoái đến mức bị trừ điểm.

Nhớ lại "Đơn xin chuyển ký túc xá", Thời Diệc Vi lại thở dài, Tô Hướng Trúc muốn đổi bạn cùng phòng là chuyện bình thường, nếu là cô, cô cũng muốn đổi.

Cô hoàn toàn mất cảm giác thèm ăn trưa nên trong khi vẫn còn chút thời gian, cô nằm xuống bàn và nghỉ trưa một lúc.

Vào cuối giờ nghỉ trưa, cơn đau nhức khắp cơ thể trở nên nghiêm trọng hơn.

Cánh tay gần như không thể nhấc lên được, cho dù chỉ động ngón tay cũng sẽ khiến toàn thân đau nhức.

Tình huống này khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu, khi cử động cổ, cơ bắp cô cứng đờ và phát ra âm thanh lạch cạch.

Xoa xoa cổ , ngay cả các tuyến cũng bắt đầu cảm thấy có chút khó chịu.

Thời Diệc Vi lại mở sổ địa chỉ của trường nhưng Tô Hướng Trúc vẫn không chấp nhận đăng ký kết bạn của cô.

Buổi chiều nội dung huấn luyện lại là thang xoắn ốc, Thời Diệc Vi xoay thang xoắn ốc sẽ không bị chóng mặt, dễ dàng hơn nhiều so với các Alpha luôn nôn mửa.

Nhưng cảm giác khó chịu trên người vẫn khiến cô cảm thấy khó chịu.

Trong giờ giải lao, cô xem qua sổ tay học sinh và tìm ra quy định trừ, cộng điểm cho bài kiểm tra tổng hợp.

May mắn thay, nếu điểm của bài kiểm tra toàn diện bị trừ thì vẫn có cách để lấy lại.

Mặc dù nó không dễ dàng.