Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Beta Vạn Nhân Mê Chỉ Một Lòng Muốn Học Tập

Chương 17: Bạn cùng phòng B là kiên cường nhất!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mọi người đang tranh cãi, bỗng nhiên có người thốt lên kinh ngạc: “Thật muốn nói Halsen đã chạy tới trước. Chính hắn là người chứng kiến Silaire ngã xuống. Ta nhớ rằng vị Hoàng Thái tử cũng là bạn cùng phòng của Silaire đi. Nguyên tắc chẳng phải là ở gần để giúp đỡ người bị ngã sao? Ai ở gần nhìn thấy nên giúp đỡ người a!"

Silaire lần thứ hai té bị thương, ban đầu là một tình tiết trong cuốn sách mà hai người đã thiết lập mối quan hệ với nhau. Bởi vì Aur khóa cửa nên cậu không còn cách nào khác nhảy từ cửa sổ, bị bong gân nên ngay từ đầu không thể đuổi kịp đám đông, khiến người ta cảm thấy cậu đệ nhất chỉ là hữu danh vô thực. Thậm chí nhiều lần sau cậu bị té ngã do nhiều chấn thương nặng ở chân.

Lúc này đây, Silaire không có bởi vì nhảy cửa sổ mà bị thương, nhưng khi chạy đầu tiên vẫn là bị người ác ý dẫm bị thương. Chỉ là lần này cậu cùng Thành Lễ đồng thời chạy, thu hút sự chú ý của mọi người còn nhiều hơn cả trong nguyên tác. Thành Lễ quá bắt mắt, thế cho nên đám đông bất tri bất giác xem nhẹ người thứ ba đang chạy trên đường băng là Hoàng Thái Tử.

Bình tĩnh suy nghĩ một chút đường băng là một vòng tròn. Thành Lễ đã chạy phía trước, Silaire ở giữa, Halson chạy phía sau. Ai đã chạy thì hẳn là biết bên tai là tiếng gió rít. Mặc dù khó nghe được tiếng động nhưng mắt lại không có mù, có thể nhìn rõ đường băng trước mặt. Người nên hỗ trợ là Hoàng Thái tử Halson mới đúng.

Mọi người vẫn chưa biết tính cách của tân sinh. Nhưng Halson là người phát ngôn của hoàng thất, gần gũi với dân thường nên không ủng hộ hắn là điều vô lý.

Aur vốn muốn nhân cơ hội dẫn dụ một chút, mượn cơ hội gán cho Thành Lễ cái danh máu lạnh vô tình. Nhưng hắn không biết tại sao dư luận lại thay đổi nhanh như vậy, áp lực đột nhiên đè lên Thái tử: “Dựa vào cái gì Thành Lễ có tư cách không đỡ, biểu ca ta liền phải đỡ a! Biểu ca ta đều đã mệt như cẩu, đến mức gần như ngã xuống, căn bản đỡ không nổi Silaire kia!”

May thay đường băng cách khá xa, bằng không Halson nghe được biểu đệ tiện nghi của mình dám ở sau lưng nói mình giống cẩu khẳng định tức tới mức cho hắn một trận. Đường đường là Hoàng Thái Tử uy nghiêm rất cần mặt mũi a!

“Ở đây đang nói cái gì vậy?” Tiếng roi quất vào không khí khiến mọi người giật mình. Người xuất hiện không ai khác chính là vị huấn luyện viên xinh đẹp nhưng không hề dịu hiền của lớp một. Cô cũng là huấn luyện viên chính của đám tân sinh, là sĩ quan chỉ huy nổi tiếng.

Roi vung lên, mũi nhọn chĩa thẳng vào một sinh viên năm nhất nào nói Thành Lễ lạnh lùng: "Cậu, gây rắc rối, huấn luyện thêm mười vòng nữa".

Sau khi trừng phạt kẻ gây rối, cô quay lại nói: "Thật vui khi thấy các học sinh lớp lớn sôi nổi như vậy. Tần Nam, dẫn tất cả học sinh trong lớp cậu chạy hai mươi vòng nhé."

Đây không phải là chiến trường, chỉ có bỏ rơi đồng đội sau khi vô tình ngã xuống mới có thể gọi là máu lạnh. Trong thời điểm huấn luyện luôn có những cuộc tranh tài giữa tân sinh viên và các học viện quân sự lớn để đào thải cá nhân yếu kém. Đúng là một đám tiểu tử, chuyện như này mà có thể cãi nhau được.

Sau đó mọi người trong cuộc cãi vã mới chú ý đến đường đua: "Tại sao Silaire vẫn chạy?!" Mặc dù cậu ta chạy rất chậm, mặt mày thì xám xịt nhưng Silaire quả thực vẫn đang tiếp tục chạy về phía trước.

Nữ huấn luyện viên thu lại roi hừ lạnh: "Các cậu không thấy huấn luyện viên lập tức an bài người lên sao? Chờ các cậu miệng năm miệng mười ở đây mấy cái chân gãy đều được chữa khỏi rồi."

Chú ý tới Silaire té bị thương nghiêm trọng những huấn luyện viên gần nhất đã đến, nhưng cậu ta xua tay ra hiệu rằng chiếc vòng tay không báo động và vẫn chưa đạt đến giới hạn của mình.

Nữ huấn luyện viên nhìn về phía Silaire, ánh mắt thưởng thức. Mọi người đều khen Thành Lễ, Halson, nhưng đứa trẻ bị bỏ qua này lại là người kiên cường nhất.
« Chương TrướcChương Tiếp »