Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Beta Vạn Nhân Mê Chỉ Một Lòng Muốn Học Tập

Chương 18: Beta nắn xương giúp bạn cùng phòng

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Này cũng quá liều mạng đi, căn bản không cần phải cố gắng như vậy.” Người trước đó chỉ trích Thành Lễ lại oán niệm bài xích một lần nữa. Nếu không phải Silaire té ngã hắn liền sẽ không mở miệng, không nói lời nào sẽ không bị phạt chạy mười vòng, tất cả là lỗi của Silaire. Mọi người hét khuyên dừng chân nhưng cậu ta càng muốn phấn đấu, đúng là tiện dân xuất thân từ khu ổ chuột! Bất quá biết lời này vừa ra sẽ tăng thêm hình phạt, khiến cho nhiều người tức giận người này cũng không dám nói ra tất cả những gì trong lòng.

Halson lúc này kỳ thực rất mệt mỏi, vốn là muốn bỏ cuộc nhưng khi nhìn thấy Silaire vẫn cố chấp liền nghiến răng nghiến lợi đuổi theo, lao qua Silaire đang chật vật bước đi.

Mục tiêu của Hoàng Thái tử rất rõ ràng, chính là muốn giành chiến thắng nếu không nỗ lực của hắn sẽ phải hối hận, khi đến gần vòng trong của đường đua hắn nghe thấy có người kêu lên: “Trời ạ, Thành Lễ đang tăng tốc, chạy nước rút vượt qua?" Thành Lễ sắp đuổi kịp hắn!"

Hiện tại Thành Lễ đã chạy được mười sáu vòng, chỉ còn lại bốn vòng cuối cùng. Halson còn hai vòng rưỡi, nếu muốn vượt qua Halson và trở thành đệ nhất đích xác hẳn là nên bắt đầu gia tốc.

Hắn hầu như không thể chạy được nữa lại có người vẫn có thể tăng tốc?! Halson trở nên lo lắng, trẹo chân té ngã. Hơn nữa hắn và Silaire ở gần nhau nên suýt chút nữa đã va vào người đối phương.

Thân hình Alpha cao lớn, tin tức tố mãnh liệt che trời lấp đất đàn áp khiến Silaire chỉ muốn nôn khan, xương đùi càng thêm đau nhức, đuôi mắt đỏ lên, dùng sức đẩy: "Tránh ra!"

Chỉ là bởi vì thanh âm của cậu thiếu sức lực. Rõ ràng là cực kỳ tức giận nhưng lại có vẻ muốn cự còn nghênh. Halson bị tin tức tố của Silaire kí©h thí©ɧ làm cho sửng sốt một lát. Dáng vẻ hai người dây dưa không rõ khiến Thành Lễ đang đuổi theo khẽ nhíu mày.

Trong cốt truyện nguyên tác, Silaire chầm chậm chạy như một con ốc sên dưới ánh hoàng hôn rực rỡ. Halson lúc ấy đã thành công chạy được 21 vòng, hắn thấy được sự kiên trì của thiếu niên, đột nhiên tâm niệm vừa động liền đẩy đám người đang vây quanh mình ra, giống như một vị thần dang tay đỡ lấy bạn cùng phòng nhỏ bé đáng thương.

Silaire từ chối, nhưng Halson vẫn chạy theo cậu thêm hai vòng nữa, củng cố hình ảnh tốt của mình. Nhưng chuyện gì đã xảy ra bây giờ? Cả hai người bạn cùng phòng của anh đều té ngã. Bọn họ hoành nằm ở đường đua lại chặn ngay giữa đường chạy của anh.

Thành Lễ không nghĩ nhiều. Có lẽ đây là cuộc gặp gỡ định mệnh. Anh chọn cách đi chậm lại để tránh va chạm vào hai người kia.

Nhưng khi chạy đến gần hai người, anh phát hiện hai người kia vẫn đang tại chỗ tiếp tục dây dưa trong khi huấn luyện viên và những khán giả khác vẫn không hề nhúc nhích. Con ngươi màu nâu nhạt của Beta lại có chút bối rối, anh không hiểu vì cái gì mà người phụ trách còn không tới hỗ trợ. Rõ ràng là thế giới vẫn không ngừng chuyển động, gió vẫn thổi, mây vẫn trôi mà.

Sau khi xác nhận thật sự không có người động đậy, bước chân của Thành Lễ càng lúc càng chậm. Cuối cùng dừng lại ở trước mặt Silaire và Halson. Sau đó, tự mình ra tay tách hai người đang quấn lấy nhau ra.

“Thành Lễ, dừng lại!” Mọi người kích động nhìn một màn trước mắt, sau đó liền nghe thấy Halson phát ra tiếng hét không hề có hình tượng. Aur như ở trong mộng mới tỉnh, lê thân thể mệt mỏi về phía trước: “Mau dừng tay, ngươi muốn làm gì Hoàng Thái Tử biểu ca ta!”

Thành Lễ không muốn làm gì cả, anh chỉ nắn thẳng xương của Alpha cường tráng. Hai người chệch choạng trên đường băng trông chướng mắt, xương lệch lại càng khó chịu hơn.

Halson cử động mắt cá chân, chỗ bị trẹo đã trở lại vị trí ban đầu. Cảm giác đau đớn mơ hồ đã không còn nữa.Trước sự chứng kiến của mọi người, Thành Lễ ưu nhã lấy từ trong túi quần ra một cặp kính gọng bạc. Anh đeo kính vào và ấn vào vị trí khung, trên tay xuất hiện một hộp thuốc y tế. Mở hộp ra, anh nhanh chóng lấy ra một cuộn băng, một chai cồn, bông gòn, bình xịt cầm máu, một chiếc kéo phẫu thuật phát ra ánh sáng lạnh lẽo và một đôi găng tay y tế mỏng màu trắng.

Đeo găng tay, Thành Lễ lại đưa tay nắm lấy mắt cá chân của Silaire. Thấy người này vùng vẫy, anh giữ chặt người bạn cùng phòng đang bồn chồn: “Đừng cử động.”
« Chương TrướcChương Tiếp »