Chương 3: Bé mỹ nhân ác độc tiếp cận trúc mã

Lạc Thiếu Khâu từ trong khách sạn đi ra, gương mặt xinh đẹp xám xịt.

Thiệu Thần và Lạc Thiếu Hiên thật đúng là anh em tốt, chỉ cần biết người kia ở đâu, là người còn lại cũng rất nhanh đã tìm đến.

Nếu hai tên này cấu kết, vậy công ty của Lạc Thiếu Khâu cậu đây liệu còn không chứ.

Mẹ Thiệu Thần là vị tiểu thư Thiệu gia, tên Thiệu Giai, từ lâu Thiệu Giai đã một lòng tấn công Lạc Ninh.

Thế nhưng Lạc Ninh lại cưới mẹ ruột Lạc Thiếu Khâu, Thiệu Giai không còn cách nào khác, gả cho đại thiếu gia nhà họ Kiều.

Mà đại thiếu gia họ Kiều ấy, sau khi Thiệu Giai sinh đứa con đầu lòng là Kiều Tình, thì không bao lâu đã mất.

Cũng không thấy Kiều Tình phân hóa thành alpha, cũng không thấy omega nhà mình và Lạc Ninh lại tiếp tục mối tiền duyên rối ren cùng một chỗ.

Còn sinh ra một alpha, là Thiệu Thần.

Về phần Lạc Thiếu Hiên, mẹ hắn là gái bán hoa, sau khi lăn giường với Lạc Ninh, sinh ra một alpha, chim sẻ bay lên cành, nhưng không biến thành phượng hoàng.

Tóm lại hai người, Thiệu Thần dựa lưng vào Thiệu gia, có tiền có quyền, Lạc Thiếu Hiên năng lực ưu tú, học đại học danh tiếng thế giới, du học nước ngoài về.

Hai người bọn họ là kình địch của Lạc Thiếu Khâu lúc bấy giờ.

Lạc Thiếu Khâu là con trai của Lạc Ninh, từ nhỏ cậu đã biết cha mình không chỉ có một đứa con trai, bên ngoài còn có rất nhiều con riêng.

Nếu cậu muốn được Lạc Ninh tán thưởng, cũng chỉ có thể làm việc đạt tốt nhất.

Cho nên, cho dù cậu là một beta, dưới tình huống tố chất thân thể cũng không qua được alpha, cậu vẫn là hình mẫu con nhà người ta.

Từ nhỏ thành tích học tập tốt, bởi cậu đã nỗ lực gấp nhiều lần so với người khác, cũng đạt được nhiều hơn người khác, tốt nghiệp đại học danh tiếng, dáng vẻ lại đẹp mắt, không ít người nhìn thấy cậu lần đầu tiên đều là hâm mộ.

Hiện giờ cậu còn trẻ đã kế thừa tập đoàn Thiên Thu, thân phận địa vị cũng là nước lên thuyền dâng.

Chuông điện thoại vang lên, Lạc Thiếu Khâu nhận điện thoại.

"Lạc Lạc à, con còn nhớ Tiểu Vãn khi còn bé không, Tiểu Vãn có chơi với con không? ”

Là dì út của Lạc Thiếu Khâu, Lâm Ngọc.

Mẹ của Lạc Thiếu Khâu xuất thân từ nhà họ Lâm, cũng là một nhà giàu có danh vọng, hai thiên kim trong nhà, một người là Lâm Thanh, là một omega mềm mại xinh đẹp.

Người còn lại là dì út Lâm Ngọc của cậu, một nữ alpha, quản Lâm gia vào lề lối ngăn nắp.

"Tiểu Vãn? Không phải đã ra nước ngoài sao ạ? ”

Trong đầu loáng thoáng hiện ra một khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thuần xinh đẹp.

Kỳ Vãn là bạn chơi từ nhỏ của cậu, sau đó bởi vì chú tâm việc làm ăn của gia đình anh chuyển ra nước ngoài, anh cũng theo cha mẹ ra nước ngoài.

Kỳ Vãn từ nhỏ đã xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn ngọc điêu khắc, nhỏ hơn Lạc Thiếu Khâu hai tuổi, bây giờ hẳn là cũng đã phân hóa rồi, xinh đẹp như vậy, nhất định là một omega.

Một omega bé nhỏ xinh đẹp, gia thế lại tương đương với mình, không quan tâm làm sao được.

Nghĩ như vậy, tâm tư liền dao động.

"Đúng, chính là em ấy, mẹ con năm đó cùng mẹ em ấy là còn có giao ước, hai người con vẫn còn hôn ước hồi nhỏ đó, con nhớ không? ”

Kỳ Vãn và cậu có hôn ước từ nhỏ sao?

Cái này Lạc Thiếu Khâu sao biết được chứ, lúc Kỳ Vãn xuất ngoại, tuổi của Kỳ Vãn cũng còn nhỏ, chưa từng có người nhắc tới, bây giờ lại nhiều năm trôi qua như vậy, cậu ở nhà mỗi ngày đều cùng ba mình đấu đá, còn đấu đá cùng mấy đứa con riêng, làm sao còn quan tâm mấy cái ngoài rìa làm gì?

Nếu vậy, chuyện kia dễ nói rồi.