Bí Ẩn Trong Khách Sạn Thuỷ Tiên

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Câu chuyện ma, cũng là hành trình khám phá bí ẩn của vị khách trong ngôi khách sạn đầy rùng rợn.
Xem Thêm

Sáng sớm ông có ý chờ Trọng về nên ngồi đây là run đùi. Bà Hòa khẽ lên tiếng:

– Nhà hàng khách sạn thì hôm nào cũng có khách. Có khi ngày nghỉ lại đông hơn bình thường. Ông cứ gọi sắp nhỏ điện cho nó về mình bàn việc, chứ ở đó chờ rảnh chắc phải tới khuya, mỏi cả lưng đó.

Ông Hòa gục gật đầu:

– không có, nó đã hẹn với tôi rồi. Thế nào cũng về mà.

Bà Hòa bỗng nhìn ông chằm chằm:

– Hình như ông có điều gì lo lắng thì phải?

– Sao bà biết?

– Tôi nhìn thấy trong mắt ông. Bà Hòa đùa với chồng. Tuy già nhưng bà vẫn thường trêu ông như thế mỗi khi thấy ông có điều gì u uẩn khó nói. Bà cố tình làm cho ông vui.

– Bà hay thật đó. Không có cái gì mà giấu được bà.

– Hư! Ông giấu tôi nhiều chuyện lắm phải không?

Ông cười to:

– Nói chơi với bà, chứ già rồi ... Có gì mà giấu, chuyện hồi xưa giấu để của bà, bây giờ giấu bà để của ai? Ông lại cười ha hả. Nụ cười không chút gọn suy tư. Bỗng ông nghiêm giọng:

– Bà có nghe chuyện gì xảy ra ở khách sạn Thủy Tiên không?

Bà Hòa tỏ ra ngạc nhiên:

– Chuyện gì là chuyện gì ... Tôi không hiểu ... Ông làm tôi lo quá.

Ông Hòa vớ lấy tờ báo của tỉnh, mục đời sống xã hội đưa cho ông xem:

...khách sạn bí ẩn in nhiều kỳ của phóng viên HT giấu tên, đây là phóng sự hở ông. Có nghĩa là chuyện ra ở khách sạn được đăng nhiều kỳ.

– Ðúng! Và tôi nghĩ đó là khách sạn Thủy Tiên.

– Tại sao ông lại nghĩ như vậy?

– Bởi vì ở vùng đó nơi Khải Trọng làm việc chỉ có khách sạn này là lớn nhất.

– Vậy khách sạn đó chứa hàng lậu hay là khách sạn trá hình mà ông lo.

– Ðâu có! Bà đọc xem ...

Bà Hòa cằn nhằn mang mắt kính vào:

– Nói cho người ta nghe cho rồi con biểu đọc mệt ghê ... ...Khách sạn ma ... í cái gì ngộ quá vậy ông?

– Bà đọc tiếp đi.

– Khách sạn lớn nằm ở bãi biển sau một trái đồi nhỏ. Người ta đồn rằng nơi ấy xuất hiện ma ...

Ðêm thứ nhất ma nhát cô chủ khách sạn ngất xỉu.

Ðêm thứ hai một nhân viên vệ sinh gặp một bà cụ đi tới đi lui rồi biến mất vào tường ... Nơi đây có ma hay điều gì bí ẩn chờ đợi thời gian trả lời ... - Còn tiếp:

– Chào ôi! Chuyện gì lạ quá!

Ông Hòa cười với tay lấy nhanh tờ cất vào chiếc bàn bên cạnh:

– Lạ lắm phải không bà? Cho nên tôi mới chờ Khải Trọng về để hỏi hư thực thế nào?

– Vì vậy mà ôm nữa chứ gì?

– Ðúng rồi, tôi còn nghe khách sạn Thủy Tiên mà ông bà sui định cho con và rể trong ngày cưới Thủy Tiên đó. Bà nghĩ sao? Ta có nên khuyên con trai mình điều gì không?

Bà Hòa lo lắng rõ trên gương mặt, một bà mẹ suốt đời lo cho con:

– Thôi ta bão nó về đây cho nó một cơ sở, với tài học và quản lý của Khải Trọng cần gì phải tranh giành cái khách sạn ấy cho sinh chuyện.

– Bà nói phải nên ... Tôi cũng có ý nghĩ như bà.

Hai ông bà ngồi than thở một lúc. Ðến trưa Khải Trọng vẫn chưa về. Bà Hòa lo bữa ăn trong khi ông Hòa vẫn ngồi yên chờ đợi. Ông đâu biết Khải Trọng đang gặp nhiều rắc rối, anh không thể bỏ về, dù anh vẫn nhớ lời mình đã hứa với cha.

Ngày cưới đã đến. Khải Trọng về nhà lo chuẩn bị đám cưới. Tiệc tùng sẽ đãi khách sạn nhà hàng Thủy Tiên. Sáng sớm cô dâu đã chuẩn bị đi trang điểm, Hải Thi chở Thủy Tiên trên chiếc Super Drean 100 màu nâu bóng. Ðường buổi sáng xuống đồi vắng tanh. Hải Thi lái xe rất cừ, khác mọi hôm cô trầm lặng ít nói. Bây giờ là một Hải Thi mạnh mẽ. Thủy Tiên ngôi sau ôm siết cô bạn, gió phần phật tà áo hai người, gió quẹt vào má rát rạt5. chợt phía trước là con đường cát đỏ, một chiếc xe từ ngỏ khác lao ra ... Hải Thi thắng két chiếc xe quay nửa vòng. Hai tên đao kinh to cười nham nhở. Ðúng là hai tên hôm bắt cóc Hải Thi.

Tên răng vàng gỡ cắp kinh đen ra đeo vào cổ ao, đứng chống nạnh nhìn Hải Thi đang đỡ chiếc xe dậy, cô trả số và leo lên xe rồ máy. Hắn dang tay và chiếc xe của hắn đổ kềng chắn ngang.

– Ôi! Chào người đẹp lại gặp cô nữa rồi.

Hải Thi không thèm trả lời. Tên kia dựng xe lên. Hắn bước tới đưa tay định sờ vào má Hải Thi.

– Em có biết là anh chờ em từ hồi sớm đến giờ không cưng. Ðừng làm kiêu nhà em, rồi anh thương nhiều.

Hải Thi gạt tay hắn ra. Cú gạt mạnh của cô làm hắn mất đà. Chợt hắn nhào tới ôm chặt Thủy Tiên kéo ra khỏi xe. Thủy Tiên hoảng hồn ôm ghì chiếc lấy nệm xe. Hai Thi lúng túng cô quay lại không được đành nhảy xuống buông cho chiếc xe ngã xuống nền cát. Cô lao vυ"t tới đá vào hông của tên răng vàng một cái đâu điếng. Hắn buông Thủy Tiên ra. Thủy Tiên la lớn:

– Bớ người ta ... cướp ... cướp ...

Từ xa có tiếng xe hụ ga. Hai tên hoảng hốt tên kia rú ga. Tên răng vàng chạy vội lên chụp Thủy Tiên. Cô hoảng hốt né sang bên. Hải Thi lao vào đá vυ"t vào lưng hắn một cái làm hắn chúi nhủi ... Thủy Tiên vẫn lo lắng. Có người đến.

Cả hai tên lao vυ"t, bụi tung mù mịt. Hải Thi cố gắng dựng chiếc xe bị đổ lên.

Thủy Tiên vẫn chưa hoàn hồn. Có đứng tần ngần nhìn Hải Thi quên cả việc giúp bản dựng xe lên. Một chiếc xe trờ tới, một chàng thanh niên nhảy xuống đỡ phụ Hải Thi hỏi nhanh:

– Hai cô bị té à?

Hải Thi lắc đầu nhìn về phía trước:

– Có hai tên lưu manh vừa rồi ...

Anh thanh niên cướp lời:

– Chúng định làm gì cô ...

– Dạ chúng tôi không biết. Thôi cảm ơn hai anh.

– Ủa! Hình như cô là Hải Thi phải không? Chàng thanh niên kêu lên.

– Cô đi đâu mà bị bọn chúng chận đường?

– Anh là ...

– Là Bạch ... Chúng ta đã gặp nhau trên bãi biển. Nhớ chưa? Còn cô đây là ...

– Thủy Tiên! Em và cô ấy đi công chuyện vừa đến đây thì gặp bọn cướp.

Bạch ngạc nhiên:

– Gặp cướp sao lúc nãy không la lên cho mọi người cứu.

– Có ... Bạn em nó la khan tiếng. May mà chúng thấy xem anh chạy đến. Nếu không chưa biết thế nào.

– Thủy Tiên cô có sao không?

Thủy Tiên gượng cười:

– Dạ không sao?

– Chúng định cướp xe à?

– Không! Hình như chúng định bắt Thủy Tiên.

Bạch ngạc nhiên:

– Bắt Thủy Tiên? Lạ nhỉ. Bắt người để làm gì? Cô có thấy rõ mặt bọn chúng không?

Hải Thi kêu lên:

– Em nhớ rồi! Hai tên này bắt em bữa trước. Anh Bạch nói là biết họ phải không?

Bạch ngần ngừ:

– Ừ! Thì biết mặt ... Còn tông tích ở đâu. Tôi không rõ lắm.

Chàng thanh niên ngồi trên xe lên tiếng:

– Anh nói tụi nào vậy Bạch?

– Cái thằng ốm và thằng có răng vàng.

– Ối! thằng Ba răng vàng và thằng Năm Mớm. Hai thằng này dữ lắm. Nó là tay anh chị ở đây, hai cô không biết sao?

– Nhưng chúng tôi đâu có chọc ghẹo gì chúng.

Anh thanh niên lắc đầu:

– Tụi nó ngang ngược lắm, thằng Ba răng vàng có ba vợ đấy. Con nào cũng sợ nó như cha ... Ðụng vào nó nguy hiểm lắm. Nó để ý ai là quyết bắt cho bằng được.

Thủy Tiên co rúm người sợ hãi. Cô tưởng tượng cái thằng cha lúc nãy tướng như hộ pháp bặm trợn, hắn có một lúc ba vợ, còn muốn thêm. Chao ôi! Vào tay hắn thì tiêu đời.

Cô níu Hải Thi:

– Thôi mình trở về đi Hải Thi.

Hải Thi giật mình:

– Chết! Ði lẹ lên kẻo trễ. Anh Bạch và anh gì đó ơi, mai mốt em sẽ tím gặp các anh có chuyện cần gấp. Bây giờ em phải đi kẻo trễ công việc của Thủy Tiên không nên.

Thêm Bình Luận