Bí Ẩn Trong Khách Sạn Thuỷ Tiên

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Câu chuyện ma, cũng là hành trình khám phá bí ẩn của vị khách trong ngôi khách sạn đầy rùng rợn.
Xem Thêm

Khải Trọng lắc đầu ra hiệu Hải Thi đừng nói.

– Rồi cha sẽ hiểu mà. Thôi chúng ta cùng đi xem những hình ảnh lí thú nào!

Mời lão Tư đi trước điều khiển đi.

Lão Tư đành đi trước. Lão bấm nút bộ điều khiển từ xa.

Mấy kỹ sư và thợ điện lần dò đường dây bí mật, hệ thống chiếu phim được bố trí khắp khách sạn. Lão Tư bấm nút.

Ly Ly đang đi trước, cô vội lùi lại dậm chân Hoàng Anh một cái đau điếng.

Anh vỗ vào vai cô:

– Làm cái gì vậy mụ phù thủy?

– Xí! Anh không sợ à?

– Còn lâu mới sợ. Cô nhìn kìa.

Bà cụ An rất nghiêm chính trước mắt mọi người, mặt bà trắng trẻo no tròn, gương mặt phúc hậu. Lão Tư bấm khác rồi liên tục:

– Gương mặt bà lão nhăn nheo tóc dài bỏ xõa, chiếc răng dài ra hai tay đầy móng vuốt chụp tới.

– Á! Á ... Ly Ly chụp lấy Hoàng Anh ôm cứng ngắt.

Chờ cho hết sợ, Hoàng Anh đứng như trời trồng, anh khều nhẹ Ly Ly:

– Tỉnh dậy Ly Ly hết phím rồi. Mở mắt ra nhìn thấy mình ôm gọn Hoàng Anh cô bẽn lẽn:

– Xin lỗi anh!

Mọi người đi khá xa bàn tán xôn xao về những hình ảnh được chiếu trên tường. Ông Tính lúc đầu ngạc nhiên sau thì ông tức giận thật sự. Cả cái khách sạn này nó cài đặt hệ thống chiếu phim tự lúc nào mà mình chẳng hề hay biết.

Thật ra thằng này đã có ý đồ chiếm khách sạn từ lúc bà An mới xây. Thật là thâm hiểm. Ông Tính thấy mẹ mình bị đêm lên làm hình ảnh ma quái ông xót xa. Ông muốn trị tội chú Cón, nhưng pháp luật sẽ trừng trị nó và quãng đời còn lại của nó cũng chẳng ra gì? Ông quay sang Hải Thi:

– Cháu học ở trường Ðại học báo chí phải không?

– Dạ! Hải Thi mỉm cười.

– Cháu có quen nhà báo HỢP TÁC trong bài báo này không?

Hải Thi mím môi hỏi nhẹ:

– Bác muốn tìm để làm gì?

– Bác muốn nhờ hắn viết về ...khách sạn bí ẩn ... và cho biết những hình ảnh ma quái kia không phải là con người thật của cụ An. Ðể cụ ấy an lòng, bác đã tìm ra sự thật.

Hải Thi tủm tỉm cười. Nụ cười đầy ẩn ý cố thỏ thẻ:

– Dạ! Con sẽ cố gắng. Con chúc bác làm ăn phát đạt. Nơi xa con luôn hướng về đây giúp bác và Thủy Tiên.

– Hải Thi không từ biệt rồi ư? Hoàng Anh lên tiếng.

Hải Thi mỉm cười, nụ cười duyên dáng. Cô nắm chặt tay anh rồi buôn ra bước đến hơn nhẹ lên má Thủy Tiên, hỏi Khải Trọng:

– Anh có ghen không?

Khải Trọng cười hì hì, anh đùa:

– Hoàng Anh có ao ước là Thủy Tiên không?

Mọi người cùng cười khi thấy Hoàng Anh nhắm mắt lại như thưởng thức nụ hôn của Hải Thi hôn nhẹ lên má Thủy Tiên. Ly Ly bước tới vỗ vào má anh một cái ...bộp ... làm anh giật mình.

– Xí! Người đẹp đi mất tiêu rồi, tỉnh cơn mơ lại giùm lại đi ông tướng à! Vừa nói vô vừa chạy đuổi theo Hải Thi đưa cô xuống đồi. Từ trên lầu cao mọi người nhìn theo cho đến khi hai bóng nhỏ khuất dần.

Ông Tính cầm trong tay tờ báo mới ra khoe với bà Thủy:

– Bà ơi! Bài phóng sự kết thúc hay quá. Tác giả vạch mặt bọn xấu và bênh vực cho bà cụ người bị gọi là ma quái, thế là bí ẩn của khách sạn được giải tỏa, nhưng tác giả còn mời mọi người đến chiêm ngưỡng khách sạn nữa đó bà.

– Phóng viên, phóng sự gì đó nói sao hở ông?

– ...Hắn ... nói ...khách sạn bí ẩn ... luôn là bí ẩn ai muốn xem những điều kỳ thú thì ... tìm đến ... Ô hay khách sạn Thủy Tiên nơi đó biết bao điều mới lạ ....

Ông Tính ngạc nhiên buông tờ báo xuống:

– Mới có một tuần mà báo đã quảng cáo rồi, chắc cậu rể quý của chúng ta làm điều này quá!

Bà Thủy cười cười:

– Ðâu ông hỏi vợ chồng Thủy Tiên xem sao?

Ông Tính chạy vội đến khách sạn Thủy Tiên. Ôi không tin vào mắt mình nữa. Từng tốp người kéo đến khách sạn xem hình ảnh ...mạ .... Ở phòng thu tiền, bán vé Nam, Hoàng, Thu Linh làm không ngơi tay:

– Cho tôi một vé.

– Cho tôi năm vé.

– Khoan cái này của anh. Ðây cái này của chi. Họ đang chen chúc nhau tranh giành mua vé. Ông hỏi thử một người đứng ngoài:

– Cái gì mà họ chen nhau dữ vậy?

Anh chàng mặc chiếc quần jean xanh, áo thun đỏ nét mặt kiêu kỳ:

– Ối! Ông lão ông không biết a? đây là ...khách sạn bí ẩn trong đó nghe nói biết bao hình ảnh ma quái kỳ thú ai muốn chiêm ngưỡng thì vào đó sẽ thấy tận mắt những con ma, con quỷ từ thời thượng cổ đến bây giờ, nó hiện hình ở khắp nơi ... Ông có sợ ma không? Nếu sợ thì đừng vào ... Mau mau vào xem ... Vào xem ...

– Anh thấy chưa?

– Chưa!

Ông Tính mỉm cười cố len qua cửa. Lan cho ông vào liền bị chàng thanh niên lúc nãy túm áo kéo lại làm ông suýt té. Làm hét:

– Anh làm cái gì thế?

– Ông ta chưa mua vé.

Lan cười, ông Tính cũng cười:

– Dạ thưa anh hai đây là ông chủ của khách sạn đó. Anh chưa biết à?

Chàng thanh niên vội buông áo ông ra như người bốc phải lửa vội xin lỗi:

– Dạ con không biết xin ông chủ tha thứ.

Ông cười rồi nắm tay anh chàng lúc nãy theo ra khỏi đám đông:

– Tôi xin phép đưa anh đi tham quan nhé ...

Anh chàng vui vẻ huýt sáo vang. Ðoàn người đi trên hành lang của khách sạn chợt thấy bà già đứng cuối hành lang, bà cụ chống gậy đi qua đi lại. Bỗng bà cụ quay phắt lại, đối mặt với mọi người dứ dứ chiếc gậy lên hung dữ đe dọa, nhăn hàm răng lổm chổm như chắn ngang đường. Mọi người nhắm mắt lại, ôm mặt rồi hét lên vì sợ hãi. Họ xô nhau chạy té bò càng. Nhìn lại kỹ hình ảnh biến mất.

Mọi người lại bước lên cầu thang tầng hai. Bà cụ lại hiện ra, tay cầm chiếc giỏ xách, lưng còng xuống đi lần xuống đối diện với mọi người. Có tiếng thét, có người tuôn chạy. Một số đứng im nhìn bà lão xem bà ấy làm gì. Bà già từ từ giơ hai tay lên, da bà lão nhăn nheo những đường gân nổi lên dọc ngang trên tay trên mặt. Bà cụ sấn tới mười cái móng vuốt phủ chụp trước mặt mọi người. Ai cũng thất kinh lè lưỡi. Ông Tính lại đưa họ bước lên trên vào một căn phòng lớn phòng khách của khách sạn. Căn phòng rất rộng, họ cũng ngồi xuống nghe lời người giới thiệu. Họ chuẩn bị xem một tiết mục mới. Ai cũng thắp thỏm chờ đợi.

Từ trên trần nhà một bà lão bị treo cổ lủng lẳng trên sợi dây. Tà áo trắng phất phơ, ống tay áo rũ xuống, hai ống quần đen phất phới. Ðầu cúi gập xuống, tóc tai rũ rượi, chiếc lưỡi xám thè ra. Lại có người thét lên, ôm nhau xô chạy. Tiếng lao phát thanh của khách sạn hướng dẫn mọi người lên lầu thượng.

Gió mát, cây cảnh thiên nhiên hữu tình. Nhưng chú nai bùm sùm đưa chiếc gạc như ngơ ngác nhìn những vị khách lạ. Hoa thiên lý thơm ngát, nguyệt quê nở rộ trắng xóa. Mỗi người chọn một vị trí mát mẻ. Dưới tán lá cau, dừa kiểng đan xen vào nhau, họ nói chuyện huyên thuyên. Tiếng loa vang lên, mọi người hướng mắt về phía 1an can đường lên xuống và bao bọc của tầng thượng.

Phía sau là một bức tường:

– Ồ! Nguy hiểm quá. Mau gọi bà ấy xuống.

Một người kêu lên tỏ vẻ sợ sệt. Có tiếng nói nhỏ:

– Bà ấy là ma mà.

– Trơi! Ma hay người? Có anh chàng thích chị định đến kéo bà lão xuống.

Bỗng họ thấy bà lão gác chân len lan can ngồi vắt vẻo bên dưới là cả khoảng không gian thăm thẳm. Họ nhắm tịt mắt lại. Bà lão thích chị cười vang. Tiếng cười the thẻ ... Gai ốc nổi lên từng cục. Chuỗi cười vừa dứt lại có chuỗi cười khác lại vang lên. Bà lão ngã người ra ... Thoáng cái đã biến mất vào bức tường.

Có người sợ bà té thét lên ôm mặt. Lúc mở ra tất cả đều biến mất.

... Trong phòng điều hành bí mật, Khải Trọng và Hoàng Anh đang điều khiển liên tục làm cho mọi người hứng thú. Anh chuyển nút bấm và gắn đĩa mới vào. Hình ảnh những con khủng long sầm sầm bước đến như muốn quật chết họ . rồi núi non hùng vĩ, biển bao la cá mập đang ngáp hàm răng lởm chởm chờ đợi. Một con đại bàng từ trên cao lao xuống bổ xuống đầu mọi người. Họ chạy tán loạn, thét lên rồi lại vui vẻ kéo nhau đi khắp khách sạn. Nơi nào trong khách sạn ...bí ẩn họ cũng tìm được cảm giác mạnh, cảm giác mới lạ.

Thêm Bình Luận