Chương 1

Trong một căn phòng mờ tối, người đàn ông dùng sức nhéo cằm người phụ nữ, ánh mắt lập lòe lửa giận nhìn cô chằm chằm: “Người phụ nữ đáng chết này, đê tiện, anh ta tốt hơn anh sao, em thích anh ta như vậy à, lén lút qua lại với anh ta sau lưng anh, anh ta đẹp trai hơn anh, hay kỹ thuật giường chiếu tốt hơn anh, có thể khiến da^ʍ phụ như em cao trào hả?”

Trong mắt người phụ nữ lóe lên ánh lệ, dùng sức lắc đầu, nghẹn ngào nói: “Em không có, em thật sự không có...”

“Em còn dám phủ nhận, chỉ còn thiếu việc chưa bị bắt gian tận giường thôi, hôm nay anh sẽ cho em biết, phản bội anh sẽ có kết cục như thế nào, người phụ nữ đê tiện.” Người đàn ông vung thắt lưng, hung ác quất lên người cô, bốp một tiếng, quần áo mỏng manh lập tức bị thắt lưng của anh làm rách, đánh lên làn da non mềm căng mịn của cô, lộ ra từng vết sưng đỏ.

“A... đau quá... xin anh... em thật sự không có qua lại với anh ta... trừ anh ra... em không có người đàn ông nào khác... xin anh tha cho em... a...” Người phụ nữ đau đến lăn lộn trên giường, hai tay ôm đầu, tránh roi của anh.

“Em nghĩ anh sẽ tin mấy lời quỷ quái của em sao, đàn bà thối, dâʍ đãиɠ, bướm da^ʍ ngứa như vậy phải không, ông đây chơi chết em.” Người đàn ông nói, vứt thắt lưng đi, bàn tay nắm lấy quần áo cô dùng sức xé rách, dưới lớp quần áo là thân hình gợi cảm đến mức có thể khiến tất cả đàn ông phải chảy máu mũi, cặρ √υ" lớn đầy đặn như muốn trào ra ẩn giấu trong lớp áσ ɭóŧ, như ẩn như hiện, cô mặc qυầи ɭóŧ tơ tằm nửa xuyên thấu, mơ hồ có thể thấy được lớp lôиɠ ʍυ.

“Đừng mà... anh đừng như vậy... em thật sự không có làm bậy với người đàn ông nào khác... em xin anh... tha cho em... hu hu hu...” Người phụ nữ khóc lóc tránh vào trong chăn.

“Anh sẽ không tin bất cứ lời nào của người phụ nữ dâʍ đãиɠ như em.” Người đàn ông như một con sư tử bị chọc giận, nhanh chóng chui vào chăn, cơ thể ngang tàng dùng sức đè cô dưới người mình, anh kéo áσ ɭóŧ gợi cảm của cô ra vứt xuống giường, sau đó là qυầи ɭóŧ mỏng manh, tay anh mạnh mẽ xé nát.

“Đừng mà... thả em ra... a...” Người phụ nữ vùng vẫy, hét lớn.

“Bây giờ không muốn, chờ lát nữa em sẽ cầu xin anh thôi, dâʍ đãиɠ.” Người đàn ông cúi đầu đoạt lấy đôi môi cô, cái lưỡi như con rắn linh hoạt nhanh nhẹn chui vào miệng cô, điên cuồng cướp đoạt nước bọt thơm ngọt của cô, bàn tay phủ lên vυ" lớn căng tròn của cô, dùng sức xoa nắn, bầu vυ" mềm mại bị anh bóp thành những hình dáng bất quy tắc, nụ hoa đỏ kia nhanh chóng cứng lên, đứng thẳng ngạo nghễ như mai đỏ trong tuyết.