Chương 5: Khi đi học, vυ' ngứa

Chuyện này bắt nguồn từ ngày đầu tiên Tô Hướng Noãn mới vừa chuyển tới.

Ba mẹ không đáng tin cậy kia của cô trực tiếp đến văn phòng chủ nhiệm lớp đem cô ném cho Chu Hồng Tuấn.

Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của lão sư cùng các bạn học, Chu Hồng Tuấn ôm lấy bả vai cô, giới thiệu nói: “Đây là em gái tôi.”

Có mấy bạn học nữ không nhịn được hỏi ra tiếng lòng, “Em gái ruột sao?”

Hiển nhiên, cái đề tài này cũng làm các giáo viên rất tò mò.

Vì thế, động tác ánh mắt nhất trí nhìn về phía Chu Hồng Tuấn, trong đám người, ánh mắt Tô Hướng Noãn cũng không tự giác nhìn phía hắn.

Chu Hồng Tuấn gật gật đầu, “Ân, ruột thịt.”

Nghe thấy cái đáp án này, Tô Hướng Noãn cũng không biết nội tâm mình là có cảm giác gì, rốt cuộc thì hắn nói cũng không sai, hai người từ nhỏ chính là hàng xóm, vẫn luôn thân thiết như anh em ruột.

Nhưng điều này cũng không ý nghĩa cô nguyện ý thay những nữ sinh khác đưa thư tình cho Chu Hồng Tuấn.

Trên bục giảng, giáo viên toán học đang giảng giải hàm số công thức, nương theo sự che đây của sách vở, Hứa Tiểu Điềm khẽ đẩy khuỷu tay Tô Hướng Noãn, “Hướng Noãn, nghe nói anh trai cậu có bạn gái, thật hay không vậy?”

“Ân?” Tô Hướng Noãn ngây thơ, “Mình không biết, có lẽ là thật đi.”

Lấy gương mặt câu người kia của Chu Hồng Tuấn, tìm cô gái để yêu đương cũng chỉ là chuyện một giây một phút.

“Hai người không phải ở cùng nhau sao?” Hứa Tiểu Điềm tiếp tục bát quái, không chịu buông tha bất luận chi tiết gì về Chu Hồng Tuấn, “Nghe nói là bạn gái anh ấy là Lục Nghi ban ba, chờ lát nữa tan học cùng đi nhìn xem sao?”

Lục Nghi cũng coi như là nữ thần trong mắt nam sinh, khác với Tô Hướng Noãn, Lục Nghi đi theo con đường thanh thuần, tóc đuôi ngựa cùng sơ mi trắng, mặt mày cong cong, phác họa ra hình tượng em gái nhà bên.

Tô Hướng Noãn thì khác, tuy rằng lớn lên cũng thanh thuần, nhưng dùng cách nói của các nam sinh mà nói, chính là đôi vυ" bự trước ngực kia quá tao, khi chạy liền lắc qua lắc lại, xứng với hình ảnh cô gái ngoài mặt thì ngoan ngoãn, nhìn qua lại nhịn không được muốn thao.

Người đầu tiên truyền ra những lời này là một người bạn của Chu Hồng Tuấn, nương theo quan hệ với Chu Hồng Tuấn, cẩn thận nhìn ngắm Tô Hướng Noãn.

Trưa hôm đó, người bạn kia đã bị Chu Hồng Tuấn xử một trận, nhưng lời nói đã truyền ra, Tô Hướng Noãn cũng ở trung học Khánh Dương nổi danh.

Tô Hướng Noãn quay đầu, hỏi: “Đi chỗ nào xem?”

“WC nha.” Hứa Tiểu Điềm trả lời đến là đương nhiên, “Muốn nhìn nữ sinh đương nhiên là đi đến WC nữ, khẳng định có thể thấy.”

Hai chữ WC này như là ám chỉ nào đó, làm Tô Hướng Noãn nghĩ đến chút hình ảnh kỳ quái.

“Đi học vυ" ngứa liền vén quần áo lên đi WC chờ anh trai.”

Lời nói từ tính của Chu Hồng Tuấn quanh quẩn ở bên tai, Tô Hướng Noãn cảm giác ngực thật sự có chút ngứa, đặc biệt là ở trong trường học, luôn có nam sinh sẽ cố ý nhìn chằm chằm vυ" cô, ánh mắt da^ʍ tà, mang theo dục trần trụi vọng.

“Hướng Noãn, mặt cậu sao lại đột nhiên hồng như vậy?” Hứa Tiểu Điềm nhìn quạt chuyển động trên đỉnh đầu, “Là quá nóng sao?”

“Không, không có việc gì.” Tô Hướng Noãn vội vàng phủ nhận.

Đúng lúc này, màn hình di động cô đặt ở trong ngăn kéo đột nhiên sáng lên, cô vội vàng liếc mắt, phát hiện là hình của Chu Hồng Tuấn.

Quạt chuyển động, trên bục giảng, giáo viên vẫn như cũ đang thao thao bất tuyệt giảng giải công thức, Hứa Tiểu Điềm bên người cũng mơ màng sắp ngủ.

Tô Hướng Noãn duỗi tay lấy di động ra, click mở khung thoại WeChat.

【 Chu Hồng Tuấn: Nghe giáo viên giảng bài, dươиɠ ѵậŧ cương cứng. 】

Tô Hướng Noãn sợ tới mức lập tức ấn tắt màn hình, ở trên lớp học xem loại tin nhắn này, thật sự là lớn mật, ai ngờ màn hình lần thứ hai sáng lên.

【 Chu Hồng Tuấn: Hướng Noãn đi học vυ" có ngứa không? 】

Vốn dĩ cổ khô nóng kia đều đã giảm xuống, hiện tại lại bị hắn hỏi như vậy, giống như lại có chút nóng, đầṳ ѵú phấn nộn chống áo ngực, cô vặn vẹo eo, trộm cọ hai cái.