Chương 2

Lâm Miên cho các đốt ngón tay của mình vào phía trên của chiếc tất và kéo chúng lên đùi, sau đó cài khuy dây đeo, để lại một vòng tròn thịt mềm mại bao quanh chúng.

Lâm Miên tuy gầy gò nhưng phần da thịt ở mông và đùi lại rất phát triển.

Chiếc ghế duy nhất trong ký túc xá là món hời mà cậu đã mua trước đó. Cậu không nỡ vứt nó đi nên đã vất vả mang theo. Mông của cậu sẽ cảm thấy khó chịu sau khi ngồi lâu, và trên người luôn có một vài vết bầm tím sau mỗi lần phát sóng trực tiếp.

Sau nhiều suy nghĩ, cậu quyết định chơi nó trên giường và thay nó lại khi chiếc ghế mới mua về.

Nệm của cậu rất mềm mại, khi quỳ lên sẽ không có cảm giác khó chịu. Da thịt của đôi chân được uốn cong bởi lớp lụa trắng.

Lâm Miên đặt laptop bên cạnh giường, điều chỉnh góc độ và chụp ảnh bìa buổi phát sóng trực tiếp sau khi xác định không thể nhìn thấy mặt mình, sau đó bấm phát sóng.

Người hâm mộ sẽ được nhắc khi chương trình phát sóng bắt đầu và số lượng bình luận sẽ tăng dần sau một thời gian trong quá trình phát sóng trực tiếp.

[Em yêu, ah, ah, ah, ah, ngày này sẽ như thế nào khi vợ tôi, người mà tôi đã không gặp hàng nghìn năm, cuối cùng cũng lên sóng!! ]

[Ồ ồ ồ, hôm nay em quay trên giường sao bé cưng.]

[Ồ, đây không phải là người vợ cũ xinh đẹp của tôi, người lâu lắm rồi mới xuất hiện sao?]

Những tin nhắn cứ như đạn bắn lên liên tục, mặc dù bọn họ không thể nhìn thấy cậu những vẫn rất phấn khích mà bình luận. Lâm Miên vẫn cắn môi với lương tâm cắn rứt. Cậu đã nghiện game từ lâu và các buổi phát sóng trực tiếp không thể khơi dậy hứng thú cho cậu được nên cậu chỉ lười biếng một thời gian thôi… phải không?

Lâm Miên chào trước và chuẩn bị tới những bước tiếp theo.

“Chào buổi tối…”

“Ghế hơi cứng, hôm nay em sẽ phát sóng trên giường.”

“Trước đây em hơi bận, chồng sẽ không trách em chứ???.”

Giọng nói của cậu nhỏ nhẹ, ngọt ngào như cứa vào trái tim đàn ông, thậm chí cậu còn kêu lên một tiếng chồng làm cho những người hâʍ ɦộ đó đó đã sốc đến mức phải viết lời xin lỗi.

Tin nhắn xin lỗi được gửi đến trong phút chốc bay rất nhanh, Lâm Miên chỉ có thể cúi người lại gần để nhìn rõ.

Cậu đang mặc một bộ đồ thủy thủ gợi cảm với đường viền cổ rộng, thậm chí chiếc váy cũng gần như không che được âʍ ɦộ đang hơi hé ra của cậu.

Đường viền cổ áo đã bị cà vạt kéo xuống. Xương quai xanh thanh tú cộng thêm bộ ngực hơi nhô lên và thậm chí ngay cả quầng vυ" của cậu cũng có màu hồng. Khi cậu cúi xuống thấp như thế này thì những người trong phòng livestream đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

[A a a, vợ hấp dẫn quá, ngất xỉu]

[Lầu trên thật không có tiền đồ, không phải những bộ ngực khác cũng như vậy sao, bé cưng mau mau kéo quần xuống đi nào!!!]

[Đầu ngực hồng hồng đáng yêu quá, làm tôi cũng muốn nếm thử]

[Tôi thật muốn cắn đầu ngực của bé cưng, mà cũng muốn chạm vào phía dưới của bé cưng nữa...]

Cậu như con thỏ nhỏ bẽn lẽn mím môi, hai má đỏ bừng. Dù đã phát sóng trực tiếp nhiều lần nhưng cậu vẫn không thể quen được với sự hoang dã của những người hâm mộ trong phiên livestream này. Anh chỉ có thể nói một cách khô khan: “Hôm nay anh muốn xem gì…” Còn chưa kịp nói hết từ “biểu diễn”, hàng rào đột nhiên hiện lên với những hiệu ứng đặc biệt lộng lẫy.

[Đảo tặng 99 quả đào]

Hiệu ứng đặc biệt cực lớn trực tiếp chiếm lĩnh trang chủ.

Trong sàn mua bán, giá một quả đào là 1.000 và toàn bộ phiên livestream của cậu đã tràn ngập đào và hiệu ứng đặc biệt kéo dài trong vài phút trước khi biến mất.

Sau đó người tặng đào đó đã nhảy thẳng lên đầu danh sách.

Tin nhắn như dừng lại trong chốc lát và rồi lại như một cuộc chiến đang phát nổ bởi những tin nhắn tràn ngập trên tường livestream của cậu.

[ ? ? ? ]

[ ôi chúa ơi. . . ]

[Tôi cúi xuống đây! Đại gia thật vĩ đại]

Đây là lần đầu tiên Lâm Miên nhận được một món quà lớn như vậy, dù đã trừ phí xử lý nhưng cậu vẫn có thể nhận được rất nhiều tiền. Rồi cậu ngơ ngác mở miệng, cảm thấy hơi choáng ngợp trong vài giây trước khi nhận ra mình đang nói gì và nhanh chóng cảm ơn.

"Cảm ơn "Đảo" vì những quả đào mà anh tặng..."

Bình thường khi tặng nhiều quà như vậy, Lâm Miên sẽ hỏi những người dẫn chương trình khác xem họ có yêu cầu nhỏ gì không.

Học cách hỏi: "Đại gia, yêu cầu của anh là gì?"

Một lúc sau, người đang đội vương miện đào, gõ ra vài chữ.

[Đảo: Nhìn cái l*и nhỏ kìa]

[Trời ơi, mới mở đầu mà đã kí©h thí©ɧ như vậy rồi thật mong chờ! ]

[Woo woo, cuối cùng chúng ta cũng có thể ăn chút thịt, cảm ơn lòng tốt của đại gia! ! ]

Yêu cầu này cũng không có gì quá đáng, Lâm Miên gật đầu, sau đó mới ý thức được nếu cậu để như vậy mọi người sẽ không nhìn thấy được. Cậu ngoan ngoãn nói “Được” rồi đưa tay giơ máy ảnh lên.

Thiếu niên xinh đẹp mặc một chiếc váy nhỏ chỉ che được mông, chìm vào chiếc giường êm ái.

Cậu quỳ xuống, dùng ngón tay gầy gò trắng nõn véo mép váy rồi từ từ kéo lên. Đôi tất ren trong suốt quấn quanh đôi chân đầy thịt của cậu. Mắt cậu dõi theo dây đeo giữa của chiếc tất, chỉ trừ một mảnh làm tăng thêm sự hứng thú. Bên ngoài lớp ren không che được phần thân dưới trần trụi của cậu.