Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bị Bắt Khoe Tình Cảm Với Kẻ Thù Trên Show Thiếu Nhi

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau đó, Weibo chính thức của chương trình cũng xác nhận điều này.

Vì vậy, ngay khi chương trình bắt đầu phát sóng, các fan lập tức tràn vào, bình luận dày đặc.

Khi Giản Nhiên xuất hiện, mọi thứ càng náo nhiệt hơn.

[Hai người giỏi thật, lén lút làm chuyện lớn, khai thật đi, khi nào thì đăng ký kết hôn?]

[Không cần hỏi, chắc chắn là ý của đạo diễn Vạn, trong số các đạo diễn show nổi tiếng thì chỉ có ông ấy là có nhiều chiêu trò nhất.]

[Bé đẹp trai bên cạnh Ngu Bạch Đường là ai vậy, Giản Minh Hi đó hả? Sao nhìn mắt có vẻ giống sếp Tiểu Giản thế?]

[Chú cháu mà, ngũ quan chắc chắn có nét giống nhau rồi [meo meo]]

[A a a, bé con tự lấy thìa ăn ngoan quá, lại đây để dì hôn một cái!!]

[Hahaha, cười chết mất, nhà người khác thì đút cho ăn hoặc bế trong lòng dỗ dành, chỉ có Ngu và Giản là phong cách khác biệt, nói gì thì nói, sếp Tiểu Giản không hổ danh là anh, cướp đồ của cháu ăn [like]]

[Sếp Tiểu Giản: Bánh thỏ sữa có thể hơi trẻ con với trẻ con, nhưng với người lớn thì vừa đủ!]

Giản Minh Hi chắc đã quen với những hành động không đứng đắn của Giản Nhiên, dù cái bánh thỏ cuối cùng bị cướp cũng không khóc, chỉ kéo kéo tay áo Ngu Bạch Đường, "Chú Ngu, con muốn ăn cơm nắm kia."

Cậu bé còn nhỏ, cánh tay ngắn nên không với tới được đồ ăn xa, đành nhờ người lớn giúp.

Ăn sáng xong, đến lúc kiểm tra hành lý để khởi hành.

Ba chú cháu mỗi người một vali, Ngu Bạch Đường đã chuẩn bị xong từ đêm qua, sau khi trình diễn trước máy quay, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Giản Minh Hi để giúp cậu bé sắp xếp.

Có Giản Nhiên làm đối lập, cậu thấy Giản Minh Hi ngoan ngoãn hiểu chuyện thế này thực sự đáng yêu, có lẽ phụ huynh nuôi dạy được đứa trẻ như vậy cũng rất hiểu lý lẽ.

Giản Minh Hi vừa nhét đồ chơi vào vali, anh quay phim đã nhắc nhở, "Minh Hi, mang đồ chơi đi sẽ bị tịch thu tạm thời đấy."

Giản Minh Hi ôm chặt gối ôm hình khủng long, ngước mắt lên hỏi, "Chỉ mang bạn Tiểu Lục thôi được không ạ?"

Dù anh quay phim cảm thấy mình giống như phản diện đi bắt nạt trẻ con, vẫn kiên quyết lắc đầu, "Không được đâu."

Bình luận lại tăng vọt.

[Nhìn đôi mắt to long lanh của Minh Hi kìa, anh quay phim giữa đêm chắc sẽ tự tát mình: Mình đúng là đáng chết!]

[Đồng ý đi mà! Hu hu hu, anh quay phim có phải đã từng cai nghiện không, sao có thể nhẫn tâm từ chối bé cưng ngoan ngoãn thế này!]

"Dạ được rồi", Giản Minh Hi ôm khủng long xanh chạy về phòng, đổi thành mấy cuốn sách truyện tranh.

Lần này anh quay phim không ngăn cản nữa.

Ở phía bên kia, Giản Nhiên đối diện máy quay mở vali ra, chỉ thấy bên trong đầy ắp đồ ăn vặt, có khoai tây chiên, thịt bò khô, cũng có các loại hạt và nước nho đóng hộp, dưới cùng là vài bộ quần áo mỏng để thay.

[Thật lòng hỏi, có phải hành lý của sếp Tiểu Giản và bé cưng Minh Hi bị đảo lộn không [mèo bối rối]]

[Sếp Tiểu Giản, anh... đang đi dã ngoại hả?]

[Chương trình tạp kỹ du lịch, đồ ăn bị sao thế? [đầu chó]]

Anh quay phim nhỏ giọng nhắc nhở: ". Cậu Giản, trong quá trình quay chương trình, cậu không được phép mang theo đồ ăn nhẹ."

"Suyt-"

Giản Nhiên giơ ngón trỏ lên nói: "Anh không nói tôi cũng không nói, làm sao đạo diễn biết được? Việc quay phim vất vả như vậy, đến lúc đó tôi sẽ chia sẻ với anh."

Anh quay phim bị ép nhận hối lộ: "..."

Họ là nhóm cuối cùng lên xe buýt du lịch, Ngu Bạch Đường và Giản Nhiên đã nhận được sự chào đón nhiệt tình từ ba nhóm khách mời khác.

Tuy Ngu Bạch Đường không có ký ức của năm năm sau, nhưng tối qua cậu đã làm đầy đủ bài tập, cộng thêm tính cách khéo léo vốn có, rất dễ dàng hòa nhập vào tập thể đặc biệt này.

Ngoại trừ hàng ghế đôi phía trước, chỉ còn hàng ghế cuối là ghế liền năm chỗ. Giản Nhiên vốn định ngồi cạnh Giản Minh Hi, nhưng cháu trai hắn lại hoàn toàn không hiểu ý, chạy ùa vào nhóm trẻ con.

Mặt Giản Nhiên căng thẳng ngồi xuống cạnh Ngu Bạch Đường, người này không để lộ dấu vết di chuyển về phía đối diện, cứ như không thấy hắn, tiếp tục cười nói với khách mời ở hàng ghế sau.

Giản Nhiên liếc nhìn người đàn ông đeo kính, lại thấy bực bội.

Ngu Bạch Đường có ý gì đây!

Hắn trẻ trung, đẹp trai, giàu có, cơ bụng sáu múi, sự nghiệp thành công, cái gì cũng hơn cái người lạ mặt này, tại sao Ngu Bạch Đường lại nói chuyện rôm rả với người ta, còn với hắn thì cứ như là ghét bỏ?

Chỗ trống giữa hai người đủ để nuôi cá luôn rồi!

Còn nói gì mà hòa bình chung sống, tạm thời hòa giải, đúng là lừa gạt!

"Này," Giản Nhiên thúc nhẹ vào tay Ngu Bạch Đường, thấy cậu nhìn mình, trong lòng hẳn mới cảm thấy đỡ hơn một chút, "Cậu quen hết mấy người này à?"

Thùng thuốc nổ họ Giản hôm nay uống nhầm thuốc à?

Ngu Bạch Đường không quen ngồi gần người khác, lùi lại một chút, lưng dựa vào vách xe, "Tối qua tôi gửi tài liệu cho cậu, cậu không xem à?"
« Chương TrướcChương Tiếp »