Chương 39

Editor: thanhbinhnhac

Ánh mắt các bạn học đều bị hấp dẫn. Nói thật, cảnh tượng này thật sự phi thường quái dị.

Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác liên tiếp ngồi xuống, Tô Tiêm Tiêm còn mở miệng nói gì đó nữa.

Kỳ thật trường hợp này hẳn phi thường buồn cười, nhưng là Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác giá trị nhan sắc quá cao, hơn nữa hai đại mỹ nhân hiện tại sắc mặt đỏ bừng, thực sự làm hình ảnh này lập tức hạn chế buồn cười không ít.

Mà bạn sau bàn Khương Thác là Lộc Nhung đẩy đẩy gọng kính màu đen.

Nhìn thế nào? Lại thế nào cảm thấy trường hợp này có chút quen thuộc? Nhưng đã ở nơi nào nhìn qua rồi?

Đột nhiên, bạn Lộc Nhung giống như bừng tỉnh đại ngộ, dùng tay trái vỗ bộp lên chân.

Lại phát hiện một chút cũng không đau, sau đó nghi hoặc xem chân chính mình, phát hiện chính mình vỗ sai rồi, bị vỗ chính là chân Tô Liên, Tô Liên đang dùng ánh mắt u oán chọc chọc trừng mắt lại.

Bạn ấy xấu hổ sờ sờ cái ót, “À, đều là ngồi cùng bàn sao, vỗ sai về tình cảm có thể tha thứ ha đúng rồi, cậu có hay không cảm thấy chị cậu hiện tại cùng Khương Thác bộ dáng này như là bái đường a? Chẳng qua bái đường là lần lượt dập đầu, hai bọn họ là lần lượt ngồi xuống, bốn bỏ năm lên còn không phải là vậy sao.”

Tô Liên mới không thích loại tình huống này phát sinh, trắng mắt liếc bạn ngồi cùng bàn.

“Thật là người kỳ quái, tên Lộc Nhung thì phải, đều nhét trong đầu chính mình toàn là gì? Tôi còn cảm thấy tôi cùng Tô Tiêm Tiêm mới xứng.”

Tô Liên nhỏ giọng lẩm bẩm, Lộc Nhung cũng không có để ý, bởi vì bạn ấy giờ phút này lực chú ý đều ở trên người Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác.

Một bên che lại mũi của mình, một bên múa bút thành văn. "Chuyện tình yêu nhỏ" tập thứ sáu tập: "Hi Vọng".

Mà chủ nhiệm lớp tiến vào, nhìn thấy một màn này của Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác, cho rằng Khương Thác cùng Tô Tiêm Tiêm là bởi vì tuổi còn nhỏ, bị vừa mới trận thế vừa rồi dọa sợ tới mức này. Nước mắt đều sắp rơi xuống, đau lòng đến không chịu được.

Làm giáo viên đã nhiều năm, lần đầu nhìn thấy học sinh đã chịu ủy khuất lớn vậy. Cảm thấy là do mình thất trách.

“Tô Tiêm Tiêm, Khương Thác, hai em thân thể không thoải mái liền về trước đi, tôi gọi xe cho các em.”

Chủ nhiệm lớp vừa nói vừa tiến lên, nhìn đến Tô Tiêm Tiêm mơ mơ màng màng, khuôn mặt đỏ bừng, nhiệt độ cơ thể cũng cực kỳ dị thường, liền biết Tô Tiêm Tiêm hẳn là phát sốt.

Muốn tiến lên duỗi tay sờ trán Tô Tiêm Tiêm một chút, để đo nhiệt độ cơ thể Tô Tiêm Tiêm.

Khương Thác ngồi một bên cũng đã trước tiên duỗi tay, đem lòng bàn tay để lên trán Tô Tiêm Tiêm, làm tay chủ nhiệm lớp không biết đặt nơi nào.

Chủ nhiệm lớp cũng không thèm để ý, như cũ tràn ngập quan tâm. Chủ nhiệm lớp biết Khương Thác gia đình điều kiện không tốt, mà hiện tại Tô Tiêm Tiêm phát sốt nửa hôn mê, cũng không có biện pháp gọi cho quản gia, để quản gia tới đón, cũng không muốn làm Khương Thác tiêu tiền.

Khương Thác gật gật đầu. Thuần thục từ trong túi Tô Tiêm Tiêm lấy ra điện thoại.

“Thầy à, không có việc gì, phụ huynh sẽ đến đón chúng ta, nhà chúng em rất gần, em sẽ chiếu cố tốt Tô Tiêm Tiêm.”

Bởi vì còn có tiết, cho nên chủ nhiệm lớp cũng không hỏi nhiều, cũng là vì quá tín nhiệm Khương Thác rồi.

Vì thế liền nhìn đến Khương Thác hồng khuôn mặt, đỡ Tô Tiêm Tiêm ra phòng học.

Tô Liên nhìn thấy Tô Tiêm Tiêm đi rồi, cũng đứng lên, muốn đi theo cùng trở về. Nhưng là lại bị chủ nhiệm lớp cản lại.

"Em lưu tại này hảo hảo nghe giảng bài, em không có sinh bệnh, cũng đừng chạy.”

Chủ nhiệm lớp cũng biết thân phận Tô Liên, nói trong lòng không ngại là giả, nhưng là tu dưỡng nghề nghiệp cho nên phải đối xử bình đẳng.

Tô Liên đành phải uể oải ngồi trở lại trên chỗ ngồi. Tô Kiến Tu đã bị bắt đi, trên thế giới này, cô ta để ý chỉ có Tô Tiêm Tiêm.



Đến nỗi nữ sinh kia, cô ta căn bản sẽ không áy náy. Tuy rằng nữ sinh đó ban đầu bị cô lập, là bởi vì cô ta sai đi hãm hại Tô Tiêm Tiêm.

Nhưng nữ sinh đó có quyền không làm. Hơn nữa sau khi chấm dứt cô ta cũng cho nữ sinh đó một số tiền mà nữ sinh đó muốn.

Mà ngày cô ta chuyển qua tới, ở cửa rõ ràng nhìn đến nữ sinh thu tiền, còn tưởng trên đường từ bỏ, đó là không có khả năng.

Cô ta tuy rằng muốn Tô Tiêm Tiêm không cao hứng, nhưng cô ta làm việc vẫn có nguyên tắc, chỉ đối với Tô Tiêm Tiêm bao tay bạch lang (ko bik dịch sao:)).

Mà cô ta tìm nữ sinh đó, nói rằng làm xong sẽ cho thứ tốt. Nói trắng ra là, nữ sinh đó giả trang đáng thương bán thảm, bất quá là vì lợi ích chính mình, nói đến cùng là ích kỷ.

Muốn tiền, nhưng lại tự ti, cho nên muốn dùng tự ti chính mình đi kiếm tiền, sau đó nếu không thể được lại đi bán thảm, dùng cách bắt cóc đạo đức.

Sau khi biết bắt cóc đạo đức ngon ngọt, nữ sinh liền theo thói quen làm như vậy, nói trắng ra chính là tự ti mà còn kiêu ngạo.

Không chịu lại không cam lòng, hết thảy không phải tự chính mình tạo thành sao?

Nhưng thật ra phụ nhân hôm nay ở phòng họp, giống như lưu manh vô lại, ích kỷ giống nhau như đúc.

Khương Thác lôi kéo Tô Tiêm Tiêm đảo đảo thông qua hành lang phòng học.

Ai biết, giờ phút này Tô Tiêm Tiêm toàn thân sốt đến mơ hồ, một phen đẩy ra tay Khương Thác, ngẩng đầu ưỡn ngực đi nhanh về phía trước.

Khương Thác sờ sờ huyệt thái dương, chỉ cảm thấy người mất đi ý thức như thế nào khó chăm như vậy.

Sau đó liền nghĩ đến ngày đó nàng say rượu, ở trong phòng thiết bị giống như Tô Tiêm Tiêm thế này, tức khắc mặt càng đỏ hơn, vành tai đều nóng bừng, trong lúc nhất thời không biết nên che lại đầu chính mình đang đau, hay là che lại mặt đã đỏ bừng. Này là đang có chuyện gì?

Cặp mắt quạnh quẽ ngày thường của Khương Thác, cũng xuất hiện một tia vô thố. Toàn thân khí lạnh cách người ngàn dặm cũng dần dần biến mất.

Tô Tiêm Tiêm đi về phía trước vài bước, lại mơ mơ màng màng xoay người.

Cả khuôn mặt lại nóng bừng, lại đỏ lên hết. Thân mình lung lay, sau đó lại hướng tới Khương Thác đi đến, mắt hạnh tròn tròn híp thành đường thẳng, nhìn Khương Thác từ trên xuống dưới.

“Cô chính là vợ của tôi? Lớn lên nhưng thật xinh đẹp, yên tâm đi, tôi sẽ đối xử tốt với cô.”

Khương Thác:??

Tô Tiêm Tiêm vừa nói nói lời hồ đồ, một bên vỗ ngực chính mình. Sau đó làm hành động mà tròng mắt Khương Thác đều mau rớt ra.

Tô Tiêm Tiêm trực tiếp tiến lên đem Khương Thác bế ngang lên.

Rõ ràng đã phát sốt. Cả người không có sức lực, cũng không biết Tô Tiêm Tiêm từ nơi nào toát ra mạnh mẽ, lập tức đem Khương Thác bế ngang lên, sau đó chạy như điên, như là thổ phỉ cướp được tức phụ vậy.

Còn đỡ hiện tại là thời gian học, các bạn học đều ở phòng học, mặc dù là nghe được âm thanh trên hành lang giống như con khỉ cướp tân nhân, cũng không có cơ hội ra nhìn lén.

Khương Thác đơn giản dùng hai tay che lại mặt chính mình, mặc cho Tô Tiêm Tiêm bế đi.

Mà chờ tới dưới lầu, quản gia đã sớm đã lái xe ở phía dưới chờ, nhìn thấy Tô Tiêm Tiêm dường như giơ chân chạy như điên, trong lòng ngực còn ôm một người khác, giống như là mới cướp được vợ. Khương Thác che lại mặt chính mình, làm bộ như cũ trấn định tự nhiên.

Mà quản gia ngày thường ôn nhuận nho nhã, giờ phút này trên mặt cũng có chút cứng ngắc, xuất hiện một vết rách, nhưng còn phi thường thân sĩ thay Tô Tiêm Tiêm mở cửa xe.

Một khắc Tô Tiêm Tiêm nhìn thấy xe kia, giống như là nhụt chí, cả người mất đi sức lực, mà Khương Thác tìm thời cơ tự nhảy xuống đất, sau đó xoay tay lại ôm lấy Tô Tiêm Tiêm muốn xụi lơ, một tay đem Tô Tiêm Tiêm nhét vào sau xe.

Tô Tiêm Tiêm cả người giống như bãi nước nằm liệt sau xe. Quản gia cũng ngồi trên xe.“Phiền toái cháu, tiểu thư không thích kim tiêm, cũng không thích uống thuốc, trở về lúc sau còn phiền toái cháu dỗ đại tiểu thư uống thuốc, xem buổi tối có hay không hạ sốt, nếu còn không hạ sốt, liền phải đưa đến bệnh viện đi.”

Khương Thác trầm mặc gật gật đầu, sau đó ngăn chặn đôi tay Tô Tiêm Tiêm lung tung múa may. Tô Tiêm Tiêm rõ ràng đang sốt cao, hai tay lại nhanh nhạy đến không bắt kịp.



Một lòng một dạ liền muốn ôm lấy cổ Khương Thác. Khương Thác hai huyệt thái dương lại bắt đầu thình thịch nhảy dựng lên.

Mà quản gia cũng rất thức thời, ấn nút nâng màn chắn giữa xe lên làm cho ghế sau cùng phía trước hoàn toàn tách biệt.

Như vậy Khương Thác cũng tức khắc thả lỏng rất nhiều. Vì thế Khương Thác âm thầm mà cắn răng, đem đầu tới gần Tô Tiêm Tiêm, ở bên tai Tô Tiêm Tiêm ở thấp giọng cảnh cáo “Tô Tiêm Tiêm, thành thật chút cho tôi.”

Tô Tiêm Tiêm cả người đều rất nóng. Khương Thác cuối cùng bị nháo đến không có cách, cũng chỉ có thể tùy ý Tô Tiêm Tiêm treo ở trên người nàng, ôm lấy cổ nàng.

Mà chờ tới rồi nhà rồi quản gia tri kỷ đem cửa xe mở ra. Tô Tiêm Tiêm sớm đã ghé vào trên người Khương Thác ngủ rồi.

Khương Thác chỉ có thể đem Tô Tiêm Tiêm bế lên.

Một tay nhẹ nhàng đặt ở dưới gối, một tay khác đỡ phía sau lưng Tô Tiêm Tiêm. Mà Tô Tiêm Tiêm gắt gao ôm cổ Khương Thác ngủ, như một con koala, mặt mày giãn ra, còn bẹp bẹp miệng.

Khương Thác lạnh mặt, nếu không phải Tô Tiêm Tiêm cả người nóng hổi, nàng phảng phất đều cảm thấy Tô Tiêm Tiêm là cố ý giả bộ.

Chính là vì ăn vạ trên người nàng không muốn đi rồi. Thật vất vả tới lầu hai, Khương Thác ôm Tô Tiêm Tiêm, đem Tô Tiêm Tiêm ném ở trên giường, nhưng Tô Tiêm Tiêm vẫn là gắt gao bắt lấy không buông tay.

Khương Thác chợt bị kéo thân mình nghiêng xuống, không cẩn thận đè lên Tô Tiêm Tiêm, hai người đều ngã xuống trên giường.

Mà lúc này Tô Tiêm Tiêm hơi hơi nhăn mi, như đang ngủ bị người quấy rầy. Mơ mơ màng màng mở bừng mắt.

Mà lúc này Khương Thác lại nghĩ tới một hình ảnh quen thuộc.

Ánh mắt không tự giác dừng ở trên môi Tô Tiêm Tiêm, nhớ tới chỗ vết thương trên môi hai người là như thế nào mà có.

Tô Tiêm Tiêm cặp mắt hạnh tròn tròn trong mắt có mê mang, toàn bộ môi bởi vì phát sốt mà hồng nhuận không thôi, nằm trên giường, tóc tán loạn, ngày thường sa điêu không thôi, nháy mắt trở nên phong tình vạn chủng không khí toàn bộ phòng trở nên khác lạ.

Tô Tiêm Tiêm dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ khóe môi, thấy được mặt Khương Thác gần trong gang tấc.

“Khương Thác, cô lại muốn trộm hôn tôi a, tôi mới không để cô thực hiện được đâu, hôn xong lúc sau lại vu hãm tôi, nói là tôi khinh bạc cô! Đồ xấu xa!”

Khương Thác trong đầu như đang đốt pháo hoa, bùm bùm.

Ngày đó ở phòng thiết bị tối tăm, nàng chính là dùng loại ngữ khí này cùng Tô Tiêm Tiêm nói chuyện? Khương Thác cảm giác cả người mình đều sắp sụp đổ rồi.

Khương Thác trong nháy mắt liền rời đi nơi này, chạy về phòng mình, phải dùng nước lạnh rửa mặt một chút. Mặt nàng như thế nào cũng nóng như vậy, nhất định là bị Tô Tiêm Tiêm lây bệnh.

Khương Thác lôi kéo cánh tay Tô Tiêm Tiêm, muốn Tô Tiêm Tiêm buông tay. Nhưng không thành, Tô Tiêm Tiêm trực tiếp mơ mơ màng màng nâng lên đầu mình, ở trên môi Khương Thác khẽ cắn một cái, còn dùng răng nanh oán hận ma sát một chút.

Khương Thác tức khắc duỗi tay, một phen ấn xuống mặt Tô Tiêm Tiêm, khiến cho Tô Tiêm Tiêm nhả ra.

Sau đó như cá chép lộn mình, đứng lên thật nhanh Cái tên Tô Tiêm Tiêm này, đều sốt thành cái dạng này, còn muốn chiếm tiện nghi nàng.

Khương Thác hồng khuôn mặt, ngón tay thon dài, giờ phút này đầu ngón tay đều phấn nộn, lấy ra tay ở trên mặt chính mình, liếc mắt một cái nhìn gương trang điểm cách đó không xa của Tô Tiêm Tiêm, nàng thấy được rõ ràng, hiện tại chính mình trên mặt hồng như con tôm luộc.

Đều do mị lực đáng chết của nàng.

- -------

Tác giả có chuyện nói:

Khương Thác∶ Tôi xinh đẹp, tự mình thưởng thức.

Tô Tiêm Tiêm∶ Tinh thần hoảng hốt.