Chương 43

Khương Thác nỗ lực bảo trì trấn định, cũng không có quay đầu đi xem Tô Tiêm Tiêm hiện tại, rốt cuộc Tô Tiêm Tiêm vừa mới nói loại lời này nếu nàng làm ra động tác quá mức đột ngột, nhất định sẽ khiến cho Tô Tiêm Tiêm chú ý.

Khương Thác nuốt ngụm nước bọt, giọng nói có chút khô, đột nhiên tưởng tượng, chẳng lẽ vừa rồi khi Tô Tiêm Tiêm ghé quá sát muốn nhìn di động nàng, không cẩn thận thấy được tên nick của nàng.

Đã biết nàng viết thư chứng minh cho Tô Tiêm Tiêm, nên mới nói như vậy?

Là muốn đánh một vòng rồi hướng nàng thổ lộ?

Nói cái gì phải gả cho nàng, lời nói kỳ quái, sao có thể đột ngột nói ra như vậy.

Khương Thác mặt tức khắc nghiêm túc lên, tựa hồ đang cẩn thận tính toán khả năng chuyện này.

Xem ra Tô Tiêm Tiêm không chỉ có lạt mềm buộc chặt, còn học được cách phóng cần xa câu cá lớn.

Rõ ràng buổi sáng ở trên xe ngồi xa nàng như vậy, hiện tại lại bắt đầu trắng trợn ra lời âu yếm.

Chẳng lẽ là muốn nàng biến hóa theo nỗi lòng của Tô Tiêm Tiêm?

Khương Thác ý thức được cảm xúc của mình phảng phất theo Tô Tiêm Tiêm nhất cử nhất động* mà biến hóa, lập tức áp xuống nỗi lòng.

*Mọi cử chỉ, mọi hành động.

Mặc dù nàng biết Tô Tiêm Tiêm là cố ý nói như vậy, nàng cũng không thể biểu hiện dị thường.

Nếu không sẽ trúng phải kế của Tô Tiêm Tiêm. Tô Tiêm Tiêm khẳng định là muốn biết phản ứng của nàng, mới cố ý nói như vậy.

Cái gì mà nhất định phải gả cho nàng?

Tuổi còn nhỏ xíu, trong đầu như thế nào đều là đống suy nghĩ vô dụng này.

Khương Thác trong lòng tuy rằng vô cùng chính trực mà suy tưởng, nhưng mà không chỉ có vành tai đỏ, cả gương mặt ngày thường trắng không có huyết sắc, giờ phút này cũng lặng lẽ hiện lên hồng nhạt, đến ngay cả đầu ngón tay để ở trên màn hình đều là màu hồng nhạt.

Tô Tiêm Tiêm cảm giác chung quanh đang nóng lên, cái trán đều toát ra mồ hôi mỏng.

“Này sao lại thế này, buổi sáng còn lạnh không chịu được, hiện tại như thế nào lại nóng lên?”

【Hệ thống phế vật∶ Chúc mừng ký chủ hệ thống đo lường đến giá trị chán ghét của Khương Thác đối ký chủ giảm 2, trước mắt giá trị đang là 28.】

Tô Tiêm Tiêm: “?”

Như thế nào không thể hiểu được lại hạ thấp giá trị chán ghét.

Tô Tiêm Tiêm thật cẩn thận liếc mắt một cái nhìn Khương Thác.

Nhìn đến Khương Thác giờ phút này xụ mặt, hơi hơi cau mày, ngón tay chọc màn hình, nhấp môi, bộ dáng thực không kiên nhẫn, lập tức thu hồi ánh mắt.

Rồi, ai xui xẻo đều chọc đến Khương Thác. Tô Tiêm Tiêm sờ sờ mũi chính mình, cô vẫn là không cần tiến lên nhận rủi ro.

Khương Thác nào biết đâu rằng, nàng giờ phút này dục cự hoàn nghênh*, bị Tô Tiêm Tiêm nhận định vì không kiên nhẫn.

*Dục nghênh hoàn cự/Dục cự hoàn nghênh: muốn nghênh còn cự/muốn cự còn nghênh: làm điệu bộ.

Đương lúc đồng học trong diễn đàn đều đồng ý với ý kiến này, sau giờ dạy học đều bắt đầu sôi nổi tự phát ấn dấu tay.

Chủ nhiệm lớp biết ý tưởng này của bọn học sinh đều phi thường tán đồng, vừa lòng gật gật đầu, trong lòng thật vui mừng. Cũng không có phản bác, hơn nữa phát hiện các bạn học cũng không có mực đóng dấu, còn từ văn phòng lấy ra mực đóng dấu, để tránh các bạn học dùng bút tô lên bàn tay một tảng lớn, còn rửa không sạch.

Khương Thác trong lớp là lớp trưởng cùng ủy viên học tập, cho nên khi Khương Thác lấy ra phần thư viết tay, mọi người thế nhưng đều không có hoài nghi Khương Thác là người đưa ra ý kiến này.

Các nàng cho rằng Khương Thác cũng có nick nặc danh trong diễn đàn, sau khi biết có người đưa ra ý kiến, thân là lớp trưởng cùng ủy viên học tập, tự nhiên mà ôm xuống trách khiêm việc thư, viết ra thư vì Tô Tiêm Tiêm đồng chứng minh trong sạch.

Chờ đến lúc tan học, cửa như cũ là một đám phóng viên.

Dẫn tới kỷ luật trường học đều khó có thể duy trì. Mà quản gia phái ra bảo vệ mặc vest đen càng hấp dẫn những phóng viên này chú ý.

Tô Tiêm Tiêm lôi kéo Khương Thác ngồi vào xe. Nhìn bên ngoài xô xô đẩy đẩy, có một trận đau đầu.



Giải quyết như thế nào?

Có người cố ý ám hại cô, hiện tại không biết người nọ là ai, đối mặt với nhiều người tiến đến xem náo nhiệt, cô nên làm cái gì bây giờ? Lấy tiền thu mua sao?

Sao phải thế? Cô có tiền, nhưng cũng không phải coi tiền như rác.

Tô Tiêm Tiêm hồi tưởng tin nhắn trong diễn đàn phát ra khi nãy.

Cái gì Tô phái cùng Khương phái? Cô còn không hiểu được này đó.

Nhưng là nhìn đến có người tuyên bố tra ra địa chỉ IP bài đăng kia

‘ Cẩu hệ thống, ngươi có thể tra xem địa chỉ cụ thể người đăng bài không? ’

【Hệ thống∶ Vâng ký chủ, hiện tại thì độ dung hợp đã hơn 65%, cho nên hệ thống có thể vì ký chủ phục vụ cung cấp vài dịch vụ, hệ thống kiểm tra được bài đăng này được đăng từ điện thoại di động của nữ sinh nhảy lầu kia, tuyên bố thời gian là buổi chiều cùng ngày ký chủ bị sốt.】

Tô Tiêm Tiêm ánh mắt hơi trầm xuống.

Ở nguyên trong nguyên tác cô xuất hiện có ba chương, như thế nào xuất hiện nhiều người và việc thế này. Kia là ai?

Này lại không phải tiểu thuyết linh dị thần quái, không thể là nữ sinh kia hoàn hồn trở về rồi đăng đi.

Nhưng mà quản gia sớm đã làm tốt hết thảy chuẩn bị, quản gia sẽ không để đám phóng viên phiền phức đó, quấy rầy Tô Tiêm Tiêm học tập.

Nhưng là cũng không có biện pháp ngăn cản những phóng viên này hành động.

Bởi vì quản gia tùy tiện lấy tiền thu mua những người đó, nói không phải Tô Tiêm Tiêm đem đồng học bức thành bệnh trầm cảm, kêu gọi mọi người cô lập, dẫn tới bản thân mang tội danh ép bạn nhảy lầu.

Chờ thời điểm xe chạy về tới biệt thự, Khương Thác cũng không cùng Tô Tiêm Tiêm nói gì, đẩy cửa ra xuống xe, liền hướng nơi mình ở đi đến.

Tô Tiêm Tiêm đang nghĩ biện pháp giải quyết sự tình, cũng không có hỏi nhiều.

Tô Tiêm Tiêm ngồi ở trong xe, hướng tới quản gia nói “Tìm cho cháu hai bảo tiêu, cháu muốn đến một nơi”

Quản gia tuy rằng có chút lo lắng, nhưng vẫn là phi thường cung kính, lập tức kêu tới hắc y bảo tiêu.

“Không cần lái xe, xe này quá dễ nhận ra, tìm cái camera nào tốt một chút, để lưu chứng cứ.”

……

Mà Khương Thác sau khi trở lại nhà chính mình, dẹp cặp sách, sau đó cùng ông ngoại nói một chút về nơi muốn đi, liền hướng tới phương hướng tiểu khu từng cư trú đi đến.

Trong diễn đàn đã có người tra địa chỉ IP ở chỗ này, Khương Thác trong lòng ẩn ẩn có suy nghĩ.

Gần nhất người luôn liên hệ nàng hơn nữa đối chuyện của nàng rất tò mò, lại thích nhúng tay chuyện của nàng, chuyện này khi phát sinh người nhận được chỗ lợi, suy nghĩ kĩ chút là có thể biết.

Khương Thác chạy xe máy điện, cho nên thực mau liền đến cửa tiểu khu cũ.

Cửa tiểu khu cũ xưa cũng không có bảo vệ, bên trong phần lớn là mấy người già về hưu, cùng phụ nữ trung niên và hài tử đi học.

Có người nhìn thấy Khương Thác, lập tức quen thuộc lôi kéo làm quen.

“Tiểu Khương đã trở lại, là tới tìm Tinh Tinh sao? Tinh Tinh hẳn là tan học, cô mới nhìn đến nó vừa về nhà.”

Dì trung niên trong tay cầm rau hẹ nói, làm Khương Thác nhíu nhíu mày.

Nghe ngữ khí người dì này, giống như ở cho rằng nàng cùng Phương Tinh Tinh rất quen thuộc.

Tuy rằng nàng cùng Phương Tinh Tinh học cùng trường tiểu học cùng trường sơ trung, nhưng là khi học tiểu học cùng sơ trung, Phương Tinh Tinh cũng không có dọn đến nơi đây, mà chỉ có hàng xóm cao một, cao nhị đã quen biết mấy năm, nhưng xét tổng thể tới nói cũng không tính thân thuộc.

Khương Thác sở dĩ chọn thời gian này mà tới, là bởi vì nàng biết mẹ nữ sinh kia vào lúc này đang nấu cơm cho con trai cưng.

Cho nên thời gian này, vừa vặn là thời điểm phụ nhân trung niên mua xong thức ăn về nhà nấu cơm.

Quả nhiên, lúc Khương Thác sắp đi đến dưới lầu nhà phụ nhân trung niên, phụ nhân kia vừa vặn từ chỗ ngoặt nhỏ ở khu ngõ đi đến.



Phụ nhân tự nhiên cũng nhìn thấy được Khương Thác.

“Ui, này không phải tiểu Khương sao? Như thế nào có thời gian đến nơi này tới? Cũng không sợ đen đủi.”

Phụ nhân lời nói ra rất là chanh chua, Khương Thác biểu tình nhàn nhạt, vẫn không để ý, tiếp theo tiến lên mở miệng.

“Phương Tinh Tinh nói, con gái ngài thiếu cậu ấy 200 đồng chưa trả, cậu ấy ngượng ngùng chủ động tới tìm đòi ngài.”

Nhắc tới tiền bạc, phụ nhân lập tức đổi sắc mặt “Ai da, thật là đứa trẻ tốt, suy tính thật nhiều nha, mấy ngày hôm trước tìm tôi lấy điện thoại của con tôi, còn nói cái gì muốn giúp tôi, kết quả tìm nửa ngày cũng không tìm được chứng cứ, còn nói di động bị xóa sạch, xem ra nó là muốn chuyển tiền con tôi đi.”

Khương Thác nghe thấy nữ nhân chửi ầm lên, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, trong lòng hiểu rõ.

Phương Tinh Tinh không lâu trước đây cùng nàng nói qua, trường cao trung bình thường yêu cầu tuyển ra một vị niên cấp đệ nhất, đến cao trung của nàng tiến hành thi đại học, mà Phương Tinh Tinh lúc này thi đạt hạng tam, xem Phương Tinh Tinh gần nhất ân cần như vậy, bộ dáng chủ động tìm nàng, khẳng định là nghĩ đến đường ngang ngõ tắt*, tranh thủ danh ngạch.

*Cách làm không thật thà, thẳng thắn.

Khương Thác trong ánh mắt dần dần nổi lên khí lạnh, nàng mặc kệ Phương Tinh Tinh có mục đích gì, làm ra chuyện thương thiên hại lý như vậy.

Nhưng tiền đề là nếu Phương Tinh Tinh làm, cũng không thể lan đến gần nàng cùng Tô Tiêm Tiêm.

Khương Thác cũng không biết chính mình vì cái gì phải đem rắc rối trên người Tô Tiêm Tiêm nhắc lên người mình, có lẽ là do Tô Tiêm Tiêm đưa tiền học thêm quá nhiều đi.

Rốt cuộc nàng hiện tại đích xác thực cần số tiền này.

Hơn nữa Tô Tiêm Tiêm…… Thật sự là bị oan uổng.

Mà ở phía sau Khương Thác, Tô Tiêm Tiêm ngồi trong chiếc xe bình thường, bảo tiêu không tiếng động cầm camera loại nhỏ đứng dưới lầu trước cửa phòng của phụ nhân trung niên.

【Hệ thống phế vật∶ Ký chủ yên tâm, ở trong hệ thống thế giới, ký chủ làm theo những việc được cho phép, bởi vì ký chủ vẫn chưa thay đổi hướng đi cốt truyện.】

Tô Tiêm Tiêm thấy được thân ảnh Khương Thác, trong lòng liền có chút không vui.

Khương Thác tới chỗ này làm gì, vì sao lại không nói với cô một tiếng?

Tô Tiêm Tiêm không để ý đến lời hệ thống nói, đây bất quá là thế giới trong một quyển sách, hơn nữa là thế giới giả thiết luyến ái, cũng nói rõ ra vai phụ nơi này không có đầu óc, là một sảng văn, một nốt nhạc đệm không quan trọng thôi.

Cô hà tất cố kỵ như vậy, nhưng cô chỉ là giữ lương tri cùng điểm mấu chốt của cô thôi.

Tô Tiêm Tiêm áp xuống cảm giác không vui trong lòng chính mình, tổng cảm thấy chính mình không được Khương Thác tín nhiệm.

Chờ đến bảo tiêu lặng yên không một tiếng động làm xong mọi việc, liền về tới biệt thự.

Ngồi ở trong phòng chờ đến sắp chán chết, đợi chờ xem Khương Thác có đến hay không dạy thêm cho cô.

Tô Tiêm Tiêm trước mặt bày sách giáo khoa, nhưng là nửa giờ cũng chưa lật qua một trang, trong mắt lại không vào được một chữ.

Mà thời gian vừa vặn đến 8:30, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Tô Tiêm Tiêm cố ý banh ra một khuôn mặt, chỉ nói " Vào đi.".

“Chị, như thế nào không vui a?”

Tô Liên bộ dáng nhu nhược, giọng mang theo quan tâm vang lên, thân xuyên một cái váy trắng, như một đóa bạch liên hoa* vô hại.

*Bạch liên hoa (hoa sen trắng): danh từ để chỉ những cô gái sở hữu vẻ ngoài có vẻ vô hại, luôn tỏ ra vô tội, ngây thơ, trong sáng nhưng thực chất bên trong suy nghĩ và tâm cơ của họ lại rất giả tạo và độc ác.

Tô Tiêm Tiêm theo thân ảnh Tô Liên hướng ra phía ngoài nhìn nhìn, nhìn đến Khương Thác đang đứng phía sau Tô Liên.

Lúc này mới ngồi thẳng thân mình, môi chu chu “Không có không vui, nhìn lầm rồi.”

Tô Liên dùng dư quang quét mắt nhìn Khương Thác phía sau, sau đó chạy chậm chạy đến trước mặt Tô Tiêm Tiêm, nửa ngồi xổm bên chân Tô Tiêm Tiêm, đem cằm chính mình gác ở trên đùi Tô Tiêm Tiêm.

“Chị không cần lo lắng mấy việc kia đâu, em ở trong diễn đàn cùng các bạn học nói qua, vì chị viết thư tay chứng minh, các bạn học đều đã đồng ý, việc này không phải thuyết minh các bạn học đều rất tin tưởng chị sao?”

Tô Tiêm Tiêm: “Việc viết thư là cô đề nghị?”

Tô Liên ngẩng đầu, mặt mày mỉm cười “Đúng vậy, không phải em chẳng lẽ còn có thể là bạn học Khương Thác sao?”