Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bị Buộc Trở Thành Thánh Mẫu Trong Truyện Mạt Thế

Chương 22

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hai tay cô vừa cố gắng đẩy đầu anh ra khỏi mình, vừa cố gắng ngăn cản bàn tay đang quấy phá trên cơ thể cô. Với tư thế bị ép nằm nghiêng, đôi chân cô hoàn toàn bất lực.

Cảm giác bị bóp chặt nơi ngực càng lúc càng mạnh, khiến Mễ Diễm Tình phẫn nộ đến tột độ. Trong cơn tức giận, một mũi băng hình thành ngay lập tức trong tay cô, cô không chút do dự đâm thẳng về phía người đang đè nặng lên mình.

Trong cơn giận dữ, sức mạnh bộc phát của dị năng đã vượt qua cấp độ 2, chắc chắn có thể xuyên thủng một con hổ.

Thế nhưng, mũi băng dễ dàng bị ngăn chặn. Tư Đồ Hùng nắm chặt cổ tay Mễ Diễm Tình, nhìn mũi băng trong tay cô. Một tia sét màu tím nhạt bao quanh mũi băng, ngăn không cho Mễ Diễm Tình phát huy hết khả năng dị năng của mình.

Nước dẫn điện, dù đã bị đóng băng cũng không thể ngăn cản được. Mễ Diễm Tình không kìm được hét lên, cú sốc điện khiến cô mất hết khả năng di chuyển trong chốc lát, dù nó không gây nguy hiểm đến tính mạng.

"Anh rốt cuộc muốn làm gì?" Mễ Diễm Tình sợ hãi vội vàng từ bỏ dị năng của mình, lo lắng sẽ bị điện giật lần nữa. Cổ tay cô đột nhiên bị bao phủ bởi những tia sét màu tím, như chiếc còng tay, trói chặt hai tay cô lại.

Nếu cô ngoan ngoãn không vùng vẫy, thì chỉ cảm thấy tê tê nhè nhẹ. Nhưng nếu cố gắng thoát ra khỏi sự trói buộc này, Mễ Diễm Tình không nghi ngờ gì rằng cổ tay cô có thể bị tổn thương nặng nề.

Tư Đồ Hùng không trả lời, chỉ hơi nheo mắt nhìn cô một cái, rồi theo bản năng cúi xuống. Anh bắt đầu từ khóe miệng liếʍ xuống cổ cô, sau đó tiếp tục di chuyển xuống dưới. Đúng như anh tưởng tượng, làn da của cô mềm mại, thơm ngát, trông thật sự rất ngon miệng.

Cảm giác bị cắn trên cổ, cùng với sự nhào nặn trên ngực, khiến mắt Mễ Diễm Tình tràn ngập nước mắt. Cô cố gắng kiềm chế cơ thể mình không phản kháng, nhưng khi Tư Đồ Hùng bắt đầu sờ soạng lên đùi cô, cô đã không kiềm chế nổi và đá mạnh vào anh.

"Giữ bí mật cái quái gì chứ!" Mễ Diễm Tình nhanh chóng lướt vào không gian. Cùng lắm thì ở đây trốn chui lủi một hai tuần. Cô không tin rằng ngay cả khi tận thế bùng nổ, tên sắc lang đó vẫn sẽ nán lại trong nhà của mình.

Vừa vào đến không gian, dây trói trên tay đã được giải thoát. Mễ Diễm Tình vừa định cử động một chút thì cảm giác chạm vào mắt cá chân khiến cô suýt chết khϊếp.

Cô tròn mắt nhìn xuống chân mình, chỉ để phát hiện Tư Đồ Hùng đang nắm lấy mắt cá chân của cô, ngồi quỳ trên sàn nhà. Anh quỳ ngay trên nền đất của không gian riêng của cô!

Trong khoảnh khắc đó, Mễ Diễm Tình chưa bao giờ thật sự cảm thấy sợ hãi đến thế. Cô lao tới ôm chặt đầu anh, cố gắng che chắn tầm nhìn của anh rồi nhanh chóng đưa cả hai người ra khỏi không gian.

Do chuyển động đột ngột, cả hai lăn xuống khỏi ghế sofa.

Tư thế hiện tại thật không thể tin nổi — Mễ Diễm Tình ngồi vắt ngang người Tư Đồ Hùng, ở vị trí cao hơn, hai tay cô che mắt anh, sợ đến mức không thốt nổi nên lời.
« Chương TrướcChương Tiếp »