Chương 1: Bộ diêu bị hỏng

Bên trong thính đường, những gia cụ quý báu được điêu khắc đồ án tinh mỹ, mà phía trên những gia cụ đó lại bày vô số đồ sứ vừa quý giá vừa lịch sự tao nhã.

Phía trên thính đường, mái ngói vàng, những thanh xà ngang được sơn son, sắc thái cổ xưa nhìn vô cùng tráng lệ huy hoàng.

Mà ba nữ nhân ngồi trong thính đường đều có tướng mạo xuất trần, quý khí bức người.

Nữ nhân ngồi ở trên cao có vẻ hơi lớn tuổi đang nhìn bộ diêu[1] đã bị hỏng, cố gắng nhẫn lại tính tình nói với Chư Tầm Đào: “Chư nhị cô nương yên tâm, bổn phu nhân sẽ cho ngươi cơ hội giải thích.”

Trên mặt Chư Tầm Đào mang theo tươi cười nhẹ nhàng, bộ dáng không cao ngạo không nóng nảy: “Hầu phu nhân, ta rất yên tâm.”

【Có cái gì không yên tâm đâu, rõ ràng làm ta gánh tội thay thôi mà.】

Huyệt thái dương của Tưởng Y Tĩnh giật giật, tuy rằng không biết vì sao bà lại nghe được tiếng lòng của Chư Tầm Đào. Nhưng đúng là không nghĩ tới, ở trong lòng Chư Tầm Đào, mình lại có hình tượng như vậy:

“Bộ diêu này chính là vật Hoàng Hậu nương nương ban thưởng, hôm nay bị tổn hại, hầu phủ có thể không so đo, nhưng cần phải cho Hoàng Hậu nương nương một lời giải thích, cho nên ta sẽ xử lý theo lẽ công bằng.”

“Tuyệt đối sẽ không làm việc thiên tư[2], oan uổng bất cứ ai. Để Doanh Yên làm nhân chứng, vậy thì ngươi có thể không có nỗi lo về sau.”

Chư Doanh Yên bị điểm danh liền mỉm cười thẹn thùng, nàng rất là vui vì hầu phu nhân nhìn trúng mình.

Chư Tầm Đào thản nhiên nói: “Phu nhân thật là dụng tâm lương khổ[3], công chính nghiêm minh.”

【Bộ diêu chính là do Chư Doanh Yên làm hỏng vì muốn vu oan cho ta, tìm Chư Doanh Yên làm nhân chứng, hầu phu nhân thật đúng là đại tài[4].】

【Còn không phải là muốn mượn chuyện này để lui việc hôn nhân của ta với Tiêu Cảnh Trạm sao?】

【Từ hôn, hôm nay nhất định phải từ hôn, ai không làm thì là chó. Lão nương thà rằng gả cho Dục Vương làm góa phụ trước khi cưới, cũng không muốn gả đến nơi bát nháo[5] như Tiêu gia.】

Nàng thật sự quá mức xui xẻo.

Khi còn ở hiện đại, nàng chỉ là một người bình thường lớn lên ở cô nhi viện, sau khi ra xã hội thì thành nô ɭệ của văn hóa 007[6].

Vì muốn kiếm thêm ít tiền mà tăng ca dẫn đến bị đột tử, lần mở mắt tiếp theo, thật bất ngờ là nàng đã xuyên qua, lại còn là thai xuyên.

Đến tận ba ngày trước, vẫn luôn bị tỷ tỷ ruột nhằm vào hãm hại, nàng đột nhiên thức tỉnh, thì ra chính mình không chỉ đơn thuần là thai xuyên, còn mẹ nó xuyên thư.

Trong quyển sách này, nữ chính là vị tỷ tỷ trọng sinh của nàng, còn nàng lại là người em gái pháo hôi.

Quả thực chính là một vạn con thảo nê mã[7] lao nhanh qua.

[1] Bộ diêu: Là loại trâm cài có đính chuỗi ngọc của nữ tử cổ đại, mỗi khi bước đi chuỗi ngọc trên kim bộ diêu sẽ lay động theo bước chân thiếu nữ, tạo dáng vẻ uyển chuyển thướt tha.

[2] Thiên tư: trong trường hợp này là có Nghĩa thiên vị

[3] Dụng tâm lương khổ: ý là phải dùng nhiều tâm tư trí lực để suy đi tính lại.

[4] Đại tài: rất tài giỏi, có tài năng lớn

[5] Bát nháo: hết sức lộn xộn, lung tung

[6] 007: nhân viên lao động từ nửa đêm hôm nay (0h) đến nửa đêm hôm sau, suốt bảy ngày liên tục.

[7] Thảo nê mã: một con vật tưởng tượng được cộng đồng mạng Trung Quốc, đồng âm (khác thanh điệu một chút) với câu chửi rất bậy và phổ biến trong tiếng Quan thoại (giống ‘Đê ma ma’ ở Việt Nam).”