Chương 9: Vui sướиɠ khi người gặp họa

Tiêu Cảnh Trạm: “……”

“Tiêu thế tử.” Tôn phu nhân chạy tới đây khiến hai má đều đỏ, thở hồng hộc, “Hôm nay Tầm Đào nhà ta thân mình không khoẻ, thật sự là không thể gặp khách.”

“Nếu Thế tử có chuyện gì thì nói cho ta, ta sẽ chuyển lời lại.”

“Cũng miễn cho Tầm Đào lây bệnh khí cho ngài.”

Nói xong, Tôn phu nhân hung hăng quăng cho Chư Tầm Đào một cái liếc mắt.

Chư Tầm Đào gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Khụ khụ, tối hôm qua bị gió thổi lạnh, mới muốn tìm đại phu đến xem. Nếu Thế tử có chuyện gì thì trực tiếp báo cho nương của ta là được.”

【Nếu là tới từ hôn, vậy thì ta khẳng định không ốm không đau.】

【Nếu không phải, ra cửa rẽ phải, không tiễn.】

“Đã là như thế, Tôn phu nhân có thể báo cho ta, Chư đại cô nương có quen biết với một người tên là Tống Tử Xuyên, là cử nhân tham gia khoa khảo mới tới đô thành hay không?”

“Không quen biết.” Tôn phu nhân vội vàng phủ nhận, “Từ trước đến nay Doanh Yên nhà ta luôn theo khuôn phép, sao có thể quen biết ngoại nam. Đây là ai khua môi múa mép bên tai Tiêu thế tử, bôi nhọ Doanh Yên nhà ta như vậy?”

“Nếu người này bị ta bắt được, nhất định sẽ không nhẹ tha.”

Thời điểm Tôn phu nhân nói lời này, con mắt hình viên đạn toàn phóng về phía Chư Tầm Đào, giống như người bịa đặt chính là Chư Tầm Đào.

Nhìn thấy thái độ của Tôn phu nhân đối với Chư Tầm Đào, khóe môi của Tiêu Cảnh Trạm hơi nhấp một chút.

Trước kia y cảm thấy Tôn phu nhân không thích Chư Tầm Đào như thế, chắc là do Chư Tầm Đào làm gì không tốt.

Cha mẹ trong thiên hạ đều như nhau, nếu Chư Tầm Đào không có làm sai gì, sao Tôn phu nhân có thái độ như thế, chỉ bất công hướng về Chư Doanh Yên.

Nhưng hôm nay, Tiêu Cảnh Trạm lại có cái nhìn khác.

Đến sau Tôn phu nhân một bước, Chư Doanh Yên vừa vặn nghe được đoạn nhắc tới tên Tống Tử Xuyên.

Vừa nghe Tiêu Cảnh Trạm tới cửa, Chư Doanh Yên vội vàng tới đón, còn chưa đi đến đại sảnh, liền nghe được nha hoàn tới báo, Tiêu Cảnh Trạm đã đi hậu viện tìm Chư Tầm Đào, nương của nàng cũng đã đuổi theo qua đó.

Bất đắc dĩ, Chư Doanh Yên đi theo lại đây.

“Tiêu thế tử mạnh khỏe, vừa rồi Tiêu thế tử đang hỏi chuyện về Tống công tử sao?”

“Không sai, ngươi nhận thức Tống Tử Xuyên?” Tiêu Cảnh Trạm đem lực chú ý đặt ở trên người Chư Doanh Yên, thân mình lại bảo trì nghiêng hướng Chư Tầm Đào.

Chư Doanh Yên dịu dàng cười: “Ta đúng là có gặp được Tống công tử ở thư phòng một lần. Ngẫu nhiên nhìn thấy bản thảo của Tống công tử, cảm thấy Tống công tử văn chương nổi bật, ngày nào đó nhất định có thể ghi danh bảng vàng.”

Chư Tầm Đào nghe thấy đánh giá này, chỉ cười không nói:

【Đích xác, chờ muội muội ngươi nhìn thấy văn chương của Tống Tử Xuyên, liền sẽ khuynh mộ không thôi, không phải hắn thì không gả.】

Trong giọng nói của Chư Tầm Đào tràn đầy ý vị xem náo nhiệt vui sướиɠ khi người gặp họa, Tiêu Cảnh Trạm liền biết Tống Tử Xuyên này chắc chắn có gì kỳ quặc.