Chương 9

Ngay lúc này, ngón giữa chen vào hai cánh hoa no đủđang đóng chặt, xuyên qua lối vào của tiểu huyệt, một đốt ngón tay nhẹ nhàng ma sát phần thịt non nớt bên trong, chân Đào Tử Tất đang bị nâng lên bắt đầu phát run. Làn váy theo đùi trượt xuống, tất cả xếp chồng ở phần eo, hạ thể chỉ còn một sót lại qυầи ɭóŧ ẩm ướt trong suốt bị vén sang một bên, hoàn toàn không giấu nổi thẹn thùng.

Miệng đắng lưỡi khô.

Đầu lưỡi Nhiễm Dật liếʍ liếʍ khóe môi, bắt đầu từ mông cô, tận hưởng sự mềm mại trong lòng bàn tay, anh vuốt ve đôi chân đang treo sau lưng mình. Thịt không nhiều không ít , cảm xúc cân đối vừa phải. Anh giữ đầu gối rồi gập chân cô lại, cơ thể thuận thế đè lên người cô. Còn bàn tay đặt ở chỗ miệng huyệt đang chảy đầy nước kia cũng nhân cơ hội mở hang động đang xoắn chặt chẽ ra, ngón tay cắm vào thêm một đoạn.

“Ô.....”

Hành lang chật hẹp chưa bao giờ bị xâm nhập vội vàng xiết chặt, chân Đào Tử Tất bị ép phải giạng ra, muốn khép lại cũng không có sức để khép, còn tay cô thì yếu ớt nắm cổ tay Nhiễm Dật.

Bên trong bị ma sát đến nỗi nóng lên.

Cô cúi đầu, ngón tay thon dài kia không đi vào sâu thêm mà từ từ đi ra mang theo dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, một sợi chỉ bạc rơi xuống trên bụng cô.

Cả người cô trống rỗng.

“Thật đúng là quả đào nhỏ.”

Nhiễm Dật mạnh mẽ tách đùi cô ra hai bên.

Cho đến khi đầu gối gần như ép sát với mặt giường, hoa huyệt nở nang thoát ẩn thoát hiện, xuyên qua vải vóc trong suốt để lộ hoa tâm đỏ hồng.

“Sao chảy nhiều nước như vậy?”

Vừa dứt lời anh đột nhiên cúi đầu, cách lớp vải có cũng như không, anh mở miệng ngậm lấy hoa huyệt. Đào Tử Tất chỉ cảm thấy có một luồng khí nóng phun lên hoa huyệt mẫn cảm. Ngay sau đó là cảm xúc ấm áp mềm mại đánh úp tới, cửa huyệt bị mυ"ŧ lấy thật mạnh.

Cô hít sâu một hơi, thần kinh bị kí©h thí©ɧ mãnh liệt, cơn tê dại từ bụng dưới lan khắp cơ thể.

Mật dịch được Nhiễm Dật liếʍ sạch sẽ, hàm dưới quét lên hai cánh hoa rồi hợp cùng hàm trên nhẹ nhàng cắn tiểu hạch đã sưng tấy.

Đào Tử Tất nắm lấy tóc anh, đầu óc cô ong ong, toàn thân đều vỡ tan. Tiểu hạch cương cứng do bị cắи ʍút̼ nhiều lần, bây giờ đại não cô đã quay cuồng trong cơn bão kɧoáı ©ảʍ, mông vô thứ nâng lên, đón nhận cơn cực khoái đầu tiên.

Oành.

Không rõ là tai hay đại não của Đào Tử Tất bị tạp âm bao vây.

Nhiễm Dật.....

Cô nhìn mông mình hạ xuống, đầu choáng váng, não phình to.

Cô rất thích anh.

“Nhiễm Dật..... Nhiễm Dật.....”

“Anh đây.”

Nhiễm Dật ép người xuống, ôm lấy cô gái mềm mại ở phía dưới vào lòng. Vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán cô ra, anh nhẹ nhàng hôn xuống.

Cô thật ngọt.

Môi ngọt, cổ cũng ngọt, phía dưới lại càng ngọt.

Ngọt đến sâu răng.

“Chỗ này.... là cái gì...”

Hạ thể hai người dán sát vào nhau, Đào Tử Tất tách hai chân ra, vì cao trào nên tiểu huyệt đặc biệt nhạy cảm, ngay lúc này có một vật cứng đang chống vào.

Nhẹ nhàng nâng cặp đào mật trần trụi lên, tay Nhiễm Dật bao trọn nhũ thịt, ngón cái dùng sức bóp đầu nhũ.

“Em nói xem?”

“A a.....”

Đào Tử Tất vừa đau vừa sướиɠ.

Trước ngực bị ngược đãi khiến hạ thể cũng co rút theo, mật dịch tích tụ đã lâu liên tục trào ra, tất cả đều rơi vãi lên phân thân nóng hừng hực của chàng trai.

Cô sắp khóc mất, quá xấu hổ nên chỉ có thể ôm chặt lấy anh.

“Giúp anh cởi ra.”

Giọng nói mê hoặc quyến rũ của Nhiễm Dật truyền đến bên tai mang theo hơi thở làm nhiễu loạn lý trí của cô.

Lúc này đây, hạ thể cô cực kỳ trống rỗng, đang kêu gào một cách đói khát.

Tim của cô đập nhanh hơn một nhịp, hai bàn tay run rẩy, lần dò từ ngực anh đến cơ bụng rắn chắc cuối cùng là chỗ đáy quần đang căng phồng.

Anh kiên nhẫn chờ đợi, ngậm lấy thùy tai của cô liếʍ mυ"ŧ, động tác ấy như đang ngầm thúc giục cô.

Cô cố gắng tránh nhưng lại quên mất trên tay mình đang cầm khóa kéo, vừa cử động khóa quần đã mở ra, cảm xúc xa lạ hù dọa cô một phen.

“Có được không?” Nhiễm Dật hỏi.

Cô cũng chưa nghe rõ anh nói gì đã trả lời “được”. Bαo ©αo sυ nhét trong váy ban nãy bị lấy ra, cô yên tĩnh chờ đợi.

Tiếng xé vỏ bao.

Tiếng bẫy khởi động.

Cô không kiềm chế được sự tò mò, vừa cúi đầu đã thấy một vật thô dài được thả tự do, nhắm thẳng đến tiểuhuyệt đang mở rộng của mình. Cách một lớp màng mỏng vẫn có thể nhìn thấy gân xanh nổi lên trên thân gậy màu tím, qυყ đầυ cực lớn vểnh cao như chào hỏi.

Cô nuốt một ngụm nước bọt.

Rồi giương mắt nhìn Nhiễm Dật.

Trong đôi mắt anh hoàn toàn nhuốm màu tìиɧ ɖu͙©, chỉ ánh mắt thôi đã đủ khiến cô hồn siêu phách lạc.

“Tự xem em bị “làm” thế nào đi.”

Anh lại hướng dẫn cô cúi đầu nhìn xuống. Cô giống như bị bỏ bùa, thật sự đưa mắt nhìn cảnh anh đang nắm gậy thịt xoa dịch thể trắng mịn dính đầy bắp đùi cô, sau đó đẩy qυầи ɭóŧ cô ra, qυყ đầυ vừa vặn để ngay vào chỗ lõm của tiểu huyệt.

Còn chưa tiến vào cô đã có biểu cảm của người bị cắm đến dục tiên dục tử hàng trăm lượt.

Chỗ đó của anh thật lớn cũng thật nóng.

Một tay Nhiễm Dật ôm eo cô, một tay đè lêи đỉиɦ qυყ đầυ đang ngẩng cao, từ từ tiến vào miệng hoa huyệt đang chào đón. Những nếp gấp non mềm của nụ hoa dần hé mở, gần như bị san bằng.

Anh thật sự sợ mình sẽ “chơi” hỏng cô.

Nhưng cái miệng nhỏ kia hết đóng lại mở giống như nhất định phải ăn mòn lý trí anh. Qυყ đầυ đẩy cửa động nhỏ hẹp đến cực hạn, sau đó bị tiểu huyệt thơm ngọt hút vào trong nháy mắt.

“Ô.....”

Linh hồn anh bị tiếng rêи ɾỉ này kéo trở về, vội vàngnhìn Đào Tử Tất. Chỉ thấy đôi mắt cô khẽ nhắm, đôi mày nhíu chặt, đầu nhũ bị tay anh ép đến biến dạng, hai đỉnh đỏ mọng càng dựng thẳng đứng như muốn mời gọi người ta tới hái.

Cánh tay đang giơ lên cứng đờ giữa không trung, như thể đứng hình khi cơ thể bị cắm vào đột ngột.

“Làm em đau sao?”

Nhiễm Dật thấy vẻ mặt cô vừa đau vừa say.

Cô lắc đầu.

Trướng

“Thật... trướng.....”

Trướng đến mức hạ thể sắp bị nung chảy.

“Trướng như vậy vẫn chưa thỏa mãn?”

Nhiễm Dật rất hài lòng với cách nói chuyện của cô, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, liên tục đi vào sâu hơn. Cắm vào rồi lại rút ra, thân gậy thô dài từ từ phình to, hai cánh hoa bị đè ép cực hạn, cắm vào càng lúc cànggian nan.

“Ưʍ... a.....”

Sự trống rỗng dần dần được lấp đầy, Đào Tử Tất thở ra một tiếng đầy thỏa mãn, cô ngửa đầu, ánh mắt rã rời đón lấy cái nhìn chăm chú thâm trầm của Nhiễm Dật.

“Thoái mái không?”

“Ừm” Cô thật sự gật đầu, “Thoải mái...”

Đột nhiên eo siết chặt, cô bị kéo về phía trước, hứng chịu sức nóng hừng hực từ đòn tấn công của anh.

Anh đâm vào chỗ sâu nhất một cách mạnh mẽ, làm cho cô mỏi nhừ, kí©h thí©ɧ đến mức ánh mắt trống rỗng, cô muốn mở miệng rêи ɾỉ cũng không còn sức, chỉ còn một vài tiếng rêи ɾỉ khàn khàn đứt quãng trong cổ họng.