Chương 1

Ai cũng nói năm bổn mạng đυ.ng phải Thái Tuế, nhưng Vệ Du Nhiên lại không cảm thấy như vậy, bởi vì năm nay không phải năm bổn mạng của cô, nhưng gần đây cô lại gặp tình trạng éo le không ngừng.

Nhìn thiếu niên nằm ở trên giường bệnh, hai tròng mắt nhắm chặt, sắc mặt tái nhợt, trong lòng Vệ Du Nhiên không khỏi *ngũ vị tạp trần*, tự trách áy náy cùng đủ loại khó có thể miêu tả cảm xúc như sắp đè chết cô .

(Ngũ vị tạp trần – 五味杂陈 – wǔ wèi zá chén (5 vị bao gồm ngọt, chua, đắng, cay, mặn; nhưng nghĩa ở đây là chỉ các hương vị nói chung; các vị trộn lẫn ở một chỗ, hình dung cảm nhận, tình cảm phức tạp mà không thể nói rõ, giống Bách cảm giao tập).

Bởi vì thiếu niên nằm ở trên giường bệnh không phải người khác, mà em ruột của cô-Vệ Vong Ngôn, nói đến, hắn sở dĩ nằm ở trên giường bệnh hôn mê bất tỉnh, vẫn là vì Vệ Du Nhiên……

Chuyện này, phải bắt đầu kể từ mấy ngày trước, Vệ Du Nhiên ngoài ý muốn phát hiện nhật kí của Vệ Vong Ngôn nhật ký ……

Vệ Du Nhiên sở thích không có nhìn trộm riêng tư của người khác, cô sở dĩ sẽ nhìn đến nhật kí của Vệ Vong Ngôn, là bởi vì Vệ Vong Ngôn kêu cô đi vào trong phòng hắn cùng nhau chơi game, trong lúc này, Vệ Du Nhiên cảm thấy có chút khát nước, vì thế Vệ Vong Ngôn liền chủ động giúp cô đi lấy đồ uống.

Trong thời gian chờ đợi, Vệ Du Nhiên thoáng nhìn thấy mấy cuốn tiểu thuyết trên kệ sách của Vệ Vong Ngôn, Vệ Du Nhiên có chút tò mò Vệ Vong Ngôn ngày thường xem tiểu thuyết như thế nào, liền cầm lấy một quyển trong đó muốn nhìn thử xem.

Kết quả khi cô cầm lấy quyển tiểu thuyết, trong sách liền rớt ra một cuốn nhật kí, Vệ Du Nhiên không nghĩ tới Vệ Vong Ngôn sẽ kẹp nhật kí trong quyển sách, cô vốn định nhặt cuốn nhật kí lên rồi kẹp lại vào quyển tiếu thuyết kia.

Nhưng bởi vì cuốn nhật kí rơii trên mặt đất, nó trùng hợp bị mở ra, thời điểm Vệ Du Nhiên nhặt lên, liền thấy được nội dung bên trong nó……

Nội dung của hai trang cũng không dài lắm, nhưng lại khiến Vệ Du Nhiên kinh ngạc không thôi.

『 tôi rất thích chị gái…… Vì sao tôi và chị ấy lại là chị em ruột, nếu không phải mà nói, chúng tôi có thể ở bên nhau……』

Vệ Du Nhiên không chớp mắt mà nhìn đoạn ấy hơn mười giây, cô mới nhớ ra, bắt đầu cẩn thận lật từng trang, nhưng càng xem, sắc mặt cô càng tái nhợt.

Như thế nào sẽ…… Tại sao lại như vậy?

Vệ Du Nhiên thật sự không nghĩ tới, Vệ Vong Ngôn thế mà sẽ nảy sinh loại tâm tư này đối với cô……

Bởi vì Vệ Du Nhiên và Vệ Vong Ngôn tuy rằng chị em cùng cha cùng mẹ, nhưng bọn cô lại không ở cùng nhau, cũng coi như không thân thiết lắm.

Năm cô mười tuổi, cha mẹ cô liền ly hôn, Vệ Du Nhiên đi theo mẹ, Vệ Vong Ngôn đi theo cha, hai chị em phân cách hai nơi đã nhiều năm, chỉ có ngày nghỉ bọn họ mới có thể gặp nhau.

Mãi đến năm Vệ Vong Ngôn mười sáu tuổi, học cùng trường cấp 3 với Vệ Du Nhiên, số lần bọn họ gặp mặt mới nhiều lên.

Nhưng Vệ Du Nhiên so Vệ Vong Ngôn lớn hơn hai tuổi, khi Vệ Vong Ngôn học lớp 10, thì Vệ Du Nhiên đã là học sinh cuối cấp, nơi bọn họ học cũng cách xa, lúc đó Vệ Du Nhiên vội vàng chuẩn bị thi đại học, số lần hai chị em cô nói chuyện với nhau tính ra cũng không quá nhiều.

Cho nên hai người bọn họ tuy là chị em ruột, nhưng cũng không thân thiết lắm, cho đến hiện tại hai người đều đã là sinh viên, bây giờ lại là kỳ nghỉ, giao lưu giữa bọn họ mới bắt đầu nhiều lên……

Mà giữa lúc Vệ Du Nhiên đối với việc này rối rắm vạn phần, không biết nên đối mặt như thế nào với Vệ Vong Ngôn, thì Vệ Vong Ngôn lại vừa lúc cầm đồ uống trở về phòng.

Khoảnh khắc hai mắt chạm nhau, hai người không hẹn mà cùng mà ngây ngẩn cả người.

Bọn họ trầm mặc hồi lâu, cuối cùng, vẫn là Vệ Vong Ngôn mở miệng đánh vỡ sự im lặng này: “Chị…… Chị……thấy hết rồi à?”

Nhìn thấy Vệ Du Nhiên đang lật cuốn nhật kí của mình, Vệ Vong Ngôn liền minh bạch Vệ Du Nhiên đã phát hiện tâm tư đen tối kia của hắn.

Vệ Vong Ngôn không nghĩ tới ngày này thế nhưng sẽ đến nhanh như vậy, nhìn Vệ Du Nhiên, hắn trong lòng chỉ cảm thấy vạn phần thẹn thùng, cũng không biết nên nói gì mới tốt.

Hắn biết, sau khi Vệ Du Nhiên biết được việc này, nhất định sẽ không chấp nhận hắn, nhưng hắn vẫn hy vọng lại Vệ Du Nhiên có thể tiếp thu hắn, cho dù là muốn suy nghĩ lại cũng được……

Chỉ tiếc, Vệ Du Nhiên cuối cùng chỉ tức giận nói: “……Em có biết hay em đang làm cái gì hay không? Chúng ta là chị em ruột, em làm sao có thể thích chị?!”

Vệ Vong Ngôn lại không tán đồng lời nói của cô: “Em vì cái gì không thể?! Chị à, thích một người là không thể khắc chế, người em chính là chị, em ức chế không được phần tình cảm trong lòng này!”

Dứt lời, hắn mới buông xuống đồ uống trong tay, hướng về phía Vệ Du Nhiên đi đến.

“Chị, em biết trong khoảng thời gian ngắn khó có thể tiếp thu chuyện này, nhưng mong chị không cần vì vậy mà xa lánh em, chị, em nhớ rõ chị nói, chị không định kết hôn, cũng không muốn sinh con, nhưng nếu cùng đàn ông khác hẹn hò, này hai việc chị trốn không thoát.”

“Nhưng nếu chị ở bên em, liền không cần lo lắng vấn đề này, chị, em so với kia một số đàn ông đều tốt hơn, em sẽ yêu chị cả đời.”

Vệ Vong Ngôn vừa nói, vừa đi về phía Vệ Du Nhiên, nghe những lời đó của hắn, Vệ Du Nhiên không khỏi ngẩn ra, cho đến khi Vệ Vong Ngôn bắt lấy tay cô, cô mới phản ứng lại.

Vệ Du Nhiên lập tức ném tay hắn ra, lạnh lùng nói: “Chi là muốn không kết hôn, không sinh con, nhưng như vậy không đại biểu chị muốn cùng em ở bên nhau.”

Ngay lúc Vệ Vong Ngôn lại muốn phản bác Vệ Du Nhiên, Vệ Du Nhiên lại mở miệng đánh gãy hắn.

“Vệ Vong Ngôn……”

Vệ Du Nhiên rất ít kêu tên đầy đủ của Vệ Vong Ngôn, cho nên cô vừa kêu một cái, Vệ Vong Ngôn trực tiếp ngây ngẩn cả người, lời nói chuẩn bị sẵn cũng đều ném ra sau đầu.

Hắn ngốc ngốc nghe Vệ Du Nhiên tiếp tục nói: “Em đã người trưởng thành rồi, em cần có một quan niệm chính xác, cũng nên minh bạch em làm như vậy sẽ có hậu quả ra sao ……”

Nhưng lời cô còn chưa dứt, Vệ Vong Ngôn liền đánh gãy “Em biết! Tất cả em đều hiểu! Nhưng mà chị ơi, em chính là thích chị.”

“Em không có cách nào dừng yêu chị, giống như em mất đi hô hấp ……Chị, chỉ cần chúng ta không sinh con, chúng ta ở bên nhau có cái gì không được đâu?”

Lúc sau, Vệ Vong Ngôn bởi vì việc này mà cùng Vệ Du Nhiên tranh luận hồi lâu……

Vệ Du Nhiên kỳ thật cũng thích Vệ Vong Ngôn, nhưng kiểu thích của cô là dành cho em trai mà thôi.

Các phương diện của Vệ Vong Ngôn đều rất ưu tú, diện mạo soái khí khiến mọi người yêu thích, nếu bọn họ không phải chị em, Vệ Du Nhiên tuyệt đối sẽ suy xét hẹn hò với hắn.

Nhưng bọn họ lại là chị em cùng máu mủ, đây là sự thật vô pháp thay đổi, nền giáo dục mà Vệ Du Nhiên tiếp nhận cùng tam quan đều khiến cô vô pháp tiếp thu Vệ Vong Ngôn, chỉ muốn dùng hết khả năng đi thoát đi.

“Em nếu kiến quyết như vậy, chị đây cũng không thuyết phục nữa ……”

Dứt lời, Vệ Du Nhiên liền bước nhanh rời đi nơi này.

Thấy cô rời đi, Vệ Vong Ngôn liền vội vàng đuổi theo, hai người từ trong nhà vẫn luôn lôi kéo tới tận đường cái mới ngừng lại được.

Nguyên nhân Vệ Du Nhiên dừng lại rất đơn giản, bởi vì lúc này là đèn đỏ, cô không thể vượt đèn đỏ.

Thấy Vệ Du Nhiên dừng lại, Vệ Vong Ngôn liền muốn nói thêm vài câu với cô, nhưng không bao lâu, đèn đỏ liền biến thành đèn xanh.

Vệ Du Nhiên vừa thấy đèn xanh sáng lên, liền lại ném ra Vệ Vong Ngôn chạy đi.

Nhưng Vệ Du Nhiên không có dự đoán được chính là, cô tuân thủ quy tắc giao thông, nhưng lại có tài xế không tuân thủ.

Ngay lúc một chiếc xe hơi nhỏ sắp đâm về phía Vệ Du Nhiên, Vệ Vong Ngôn đột nhiên đẩy cô ra, nhưng chính hắn lại bị xe đυ.ng phải……

Cho nên cuối cùng , Vệ Du Nhiên chỉ bị trầy chút da, Vệ Vong Ngôn lại nằm trên giường bệnh hôn mê bất tỉnh.

Bác sĩ nói, Vệ Vong Ngôn tình huống không khả quan, rất có khả năng biến thành người thực vật vẫn luôn hôn mê như vậy đi xuống……

Nếu không phải Vệ Vong Ngôn đẩy cô ra, hiện tại nằm ở trên giường bệnh, đó là cô……

Tự trách mãnh liệt cùng ảo não cơ hồ khiến Vệ Du Nhiên suy sụp, cô nghĩ, nếu…… Nếu lúc ấy cô có thể đợi hắn nói xong là được rồi……

Chỉ cần Vệ Vong Ngôn có thể tỉnh lại, muốn cô làm gì cũng được……

Vệ Du Nhiên liền cầu nguyện như vậy một lần lại một lần, có lẽ là ông trời nghe được cô cầu nguyện, bỗng nhiên ở trong đầu, cô nghe được giọng nói máy móc của một cái tự xưng hệ thống.

Hệ thống nói, nó có thể mang cô đi vào thế giới tinh thần của Vệ Vong Ngôn, để đánh thức Vệ Vong Ngôn.

Bất quá Vệ Du Nhiên cần thiết vào trong thế giới tinh thần của Vệ Vong Ngôn, cũng có thể nói là trong mộng của hắn, bị hắn nội bắn 99 lần, Vệ Vong Ngôn mới có thể tỉnh lại.

Muốn đánh thức Vệ Vong Ngôn, biện pháp duy nhất, đó là cô đi vào trong mộng của Vệ Vong Ngôn, bị hắn nội bắn 99 lần liên tục……