Chương 26

Nhìn tấm thẻ đầu tiên, Mạnh Tỉnh trầm ngâm.

Tên thẻ: Thẻ Hoán Đổi Trạng Thái

Hiệu quả: Hoán đổi tất cả trạng thái của mình với mục tiêu. (dù là tăng hay giảm)

Hệ thống không lừa, với hoàn cảnh hiện tại của anh ta, tấm thẻ SR này rất hữu dụng, chỉ là cách dùng hơi...

Điều kiện sử dụng: Tiếp xúc thân mật năm phút, ví dụ như hôn...

Ghi chú: Sử dụng thẻ liên tục trong năm phút không được gián đoạn, nếu không sẽ thất bại.

“Tiền đã đến rồi, có phải nên giao hàng không?”

Ôn Như Lam vừa nói, vừa cởϊ áσ vest của mình ra, y nới lỏng nút cổ áo của Mạnh Tỉnh, ánh mắt rơi vào trong chiếc áo sơ mi trắng tràn ngập u ám và đầy ẩn ý, mỉm cười hỏi: “Cậu chủ động hay để tôi?”

Mạnh Tỉnh im lặng nhìn Ôn Như Lam một lúc, trước khi Ôn Như Lam chuẩn bị tự mình hành động, đột nhiên vươn tay nắm lấy cổ áo của Ôn Như Lam.

Bị ảnh hưởng bởi thuốc, ngón tay của hắn không có nhiều sức lực, Ôn Như Lam rất dễ dàng gỡ ra nhưng y vẫn cúi đầu hợp tác, muốn xem Mạnh Tỉnh sẽ làm gì.

Mạnh Tỉnh kéo Ôn Như Lam lại gần, đến khi mũi của hai người chạm nhau thì mới dừng lại.

Ôn Như Lam chống tay lên gối bên cạnh cổ của Mạnh Tỉnh, khoảng cách gần như vậy y có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở đầy quyến rũ chết người của Mạnh Tỉnh. Du͙© vọиɠ bị kiềm chế lâu nay không còn chịu đựng nổi nữa, y cúi đầu định hôn lên môi đối phương.

Nhưng Mạnh Tỉnh lại nhanh hơn, hôn y trước.

Bị cướp mất cơ hội, Ôn Như Lam không hề khó chịu, ngược lại tràn ngập sự ngạc nhiên và hứng khởi, năm ngón tay y nắm chặt lấy gối, tận hưởng sự chủ động của Mạnh Tỉnh.

Tuy nhiên, dù Mạnh Tỉnh chủ động nhưng lại rõ ràng không quen thuộc, không có kỹ thuật gì chỉ biết áp môi lên môi. Đừng nói đến năm trăm vạn, kỹ thuật này đến năm trăm đồng cũng không đáng.

Nhưng Ôn Như Lam không có ý định trả lại hàng, y đợi một lúc, thấy Mạnh Tỉnh vẫn giữ nguyên trạng thái, bèn tự mình dẫn dắt một chút theo kiểu hướng dẫn.

Y dùng đầu lưỡi cạy mở răng của Mạnh Tỉnh, liếʍ vào bên trong miệng đối phương dây dưa với đối phương một lúc,

Thật đáng mừng, dù kỹ thuật của Mạnh Tỉnh kém nhưng hắn không ngu ngốc, rất nhanh, đã bắt đầu đấu lại với Ôn Như Lam.

Thậm chí, đến cuối cùng Mạnh Tỉnh đã bắt đầu làm chủ, Ôn Như Lam muốn dừng lại để điều chỉnh hơi thở nhưng lại bị Mạnh Tỉnh cưỡng ép giữ lại.

Ôn Như Lam vì thế càng ngày càng đắm chìm, bị buộc phải chìm đắm trong nụ hôn này, cố gắng hết sức để tranh thủ lấy một ít oxy trong những khoảng trống giữa các cuộc giao đấu, vì quá đắm chìm y không nhận ra rằng đã đổi vị trí với Mạnh Tỉnh từ lúc nào.

Hai người đổi chỗ, Mạnh Tỉnh trở thành người ở phía trên, còn Ôn Như Lam nằm trên giường.

Cùng lúc đó, trạng thái của hai người cũng thay đổi.

Mạnh Tỉnh nhìn đồng hồ đếm ngược kéo dài năm phút cuối cùng, cuối cùng cũng buông Ôn Như Lam ra.

Hắn không lập tức đứng dậy, mà nằm trên người Ôn Như Lam thở để bình tĩnh lại, Ôn Như Lam cũng vậy.

Chỉ là, khi y bình tĩnh lại, cuối cùng cũng nhận ra cơ thể của mình không đúng.

Y thử nhấc cánh tay, nhưng không có sức đến nắm chặt năm ngón tay cũng vô cùng khó khăn. Y kinh ngạc nhìn Mạnh Tỉnh chống ở phía trên.

Mạnh Tỉnh nở một nụ cười, cơ bắp ở cánh tay chống đỡ cơ thể căng chặt, sự yếu đuối trước đó biến mất không còn dấu vết.

Mặc kệ Ôn Như Lam giận dữ như thế nào, Mạnh Tỉnh chỉ tự mình ngồi dậy, duỗi thẳng tứ chi cài lại nút áo vừa được mở ra khi hôn.

Cuối cùng mới có thời gian quay lại nhìn Ôn Như Lam, hắn cũng ngồi ở mép giường, nắm má Ôn Như Lam, cười nói: “Ngạc nhiên không? Bất ngờ không?”