Chương 37

Ở khu vực phồn hoa của tinh cầu 57, có một sân bay phục vụ khách du lịch. Giống như phong cách xa hoa của tinh cầu này, sân bay được xây dựng vô cùng lộng lẫy khiến mỗi du khách lần đầu tiên đến tinh cầu này đều không khỏi kinh ngạc trước công trình nguy nga này.

Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, vừa ra khỏi sân bay đi một đoạn đường bằng xe buýt miễn phí của sân bay sẽ đến được phố thương mại lớn nhất trong khu vực thành thị. Trên phố thương mại, các nhà hàng và khách sạn cao cấp mọc lên san sát, sau phố thương mại chính là phố giải trí nổi tiếng nhất của tinh cầu này.

Như tên gọi, phố giải trí đầy rẫy các địa điểm giải trí, sòng bạc, massange, phòng hát… cái gì cũng có. Du khách chỉ cần đặt chân đến đây có thể vứt hết mọi phiền muộn sau đầu, để tâm hồn đắm chìm trong cảnh nhạc xập xình vui vẻ.

Cách trung tâm thành phố đi về phía đông một trăm km, còn có một sân bay khác. Sân bay này không giống như sân bay trong khu vực thành thị, diện tích của sân bay này rộng gấp năm lần nhưng vị trí địa lý lại rất hẻo lánh, thậm chí xung quanh không có lấy một phố thương mại phồn hoa nào cả.

Bởi vì đây là nơi đến và đi của những tàu vũ trụ vận tải lớn có trọng tải lên đến hàng trăm ngàn tấn nên các tàu chuyên chở khách không được phép dừng ở đây.

Dù trên thực tế tinh cầu 57 rất ít chịu sự quản lý hạn chế của Liên bang Liên tinh, nhưng ít nhất về mặt chính thức nó vẫn là một hành tinh thuộc về Liên bang Liên tinh nên khi ra vào tinh cầu vẫn phải tiến hành đăng ký nhân sự cần thiết.

Những tàu vũ trụ hạ cánh tại sân bay trong khu vực thành thị bắt buộc phải xác minh số lượng và danh tính nhân sự, để phòng ngừa có kẻ phạm tội bị truy nã trong vũ trụ lẻn vào.

Ở tinh cầu 57 tập trung chủ yếu kinh doanh các ngành công nghiệp xám. Dĩ nhiên sẽ thu hút một số người không thể công khai danh tính muốn đến tinh cầu này thì không thể đi theo con đường bình thường được.

Cách thức thông dụng nhất chính là vượt biên trái phép. Tuyến đường này cách khá xa sân bay và vận tải khu thành thị cũng không kiểm tra nhân sự nghiêm ngặt như sân bay trong khu vực thành thị.

Đêm 8 tháng 8.

Sau khi con tàu vận tải 200.000 tấn chứa đầy vật tư được trạm chỉ huy mặt đất phê duyệt yêu cầu hạ cánh, đang từ từ đáp xuống sân bay.

Nhân viên bảo vệ trực ban tại sân bay chuẩn bị sử dụng thiết bị xuyên thấu chờ con tàu đến để kiểm tra hàng hóa. Nhưng trước khi họ kiểm tra, đã có một người nhảy xuống từ khoang tàu, người đó đưa một điếu thuốc cho đội trưởng bảo vệ lại nói riêng vài câu với người đó, dứt lời người đó như hiểu ra.

"Được rồi, con tàu này không có vấn đề gì, mọi người trở về nghỉ ngơi đi!" Đội trưởng bảo vệ gọi một tiếng, dẫn đội quay về.

Các đội viên khác cũng không thấy lạ, bởi vì người xuống từ khoang tàu chính là một trùm vượt biên địa phương thường xuyên tổ chức đưa người vượt biên cũng đã hợp tác với đội trưởng của họ nhiều năm rồi. Họ đã cùng nhau kinh doanh tuyến đường vượt biên này vài năm, tới nay chưa từng xảy ra chuyện bất trắc gì.

Lần này cũng vậy, sau khi trùm vượt biên sắp xếp mọi thứ xong thì quay lại khoang tàu. Qua một lúc sau, đoàn người lần lượt rời khỏi con tàu, cả mười mấy người đều là những người to lớn với cánh tay to hơn cả đùi người bình thường. Trong tay họ cầm theo túi tennis, nhưng hiển nhiên trong đó không phải là vợt tennis.

Có hai người khá nổi bật trong đám người này. Một người có vẻ ngoài thô kệch, trên cằm để một đống râu rậm rạp như tổ chim.