Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bí Kíp Nấu Yêu Thú

Chương 3: Ăn năm chén cơm

« Chương Trước
Thiên Nguyên Đại Lục, Thông Kiếm môn.

Chu Hoài nhìn thẳng vào tiểu cô nương trước mắt, chẳng lẽ Lưu sư thúc thích bói toán nói gần đây hắn sẽ gặp may là ứng nghiệm ở đây sao?

Đây chính là nhặt được bảo vật rồi? Đơn linh căn thuộc tính hỏa?!

Thẩm Thanh Lam không hiểu vì sao đối phương lại có biểu cảm như vậy, nhưng nàng đoán mình cũng có linh căn.

Khi chạm vào hòn đá đó, ánh sáng màu đỏ lóe sáng, kéo dài một hồi mới biến mất, Chu Hoài vẫn giữ biểu cảm này, giống như phụ thân năm xưa đào được một củ sâm già vậy!

Nụ cười trên mặt Chu Hoài càng sâu, "Thẩm tiểu cô nương, con là đơn linh căn thuộc tính hỏa, tư chất tu luyện cực tốt, con có nguyện ở lại Thông Kiếm môn tu luyện không?"

Thẩm Thanh Lam nhìn chằm chằm vào khối đá Trắc Linh Thạch kia, chỉ sờ một cái đã biết là tư chất tu luyện cực tốt rồi sao?

Không phải là có chút cẩu thả sao? Nếu mấy ngày trước gặp phải chuyện này, nàng nhất định sẽ cho rằng đây là một tên lừa đảo giang hồ nào đó.

Đối phương thấy nàng như vậy liền giải thích, "Đơn linh căn chỉ sẽ xuất hiện một loại màu sắc, đồng hương của con Ngô Vĩnh Ân là song linh căn Kim Mộc, cho nên hắn có hai loại màu sắc, trong đó màu vàng là nhiều nhất, sau này hắn sẽ chuyên tu luyện Kim linh căn.

Bây giờ nói với con quá nhiều, chắc con cũng không hiểu, con chỉ cần biết tốt nhất là đơn linh căn, kém nhất là ngũ linh căn là được rồi."

Thẩm Thanh Lam gật gật đầu, những chuyện xảy ra hôm nay tạo ảnh hưởng rất lớn với nàng, lúc này quả thực là tâm loạn như tơ!

Nhưng có một điểm có thể khẳng định, bây giờ nàng có thể ở lại đây tu tập tiên pháp giống như Ngô Vĩnh Ân.

Có lẽ còn có cơ hội làm rõ chuyện ở Tiểu Trì thôn rốt cuộc là thiên ý hay là nhân họa!

"Con nguyện ý ở lại Thông Kiếm môn." Tâm tình của nàng vẫn sa sút như trước.

Chu Hoài cảm thấy nụ cười vừa rồi của mình có phần thất lễ, dù sao Thẩm gia mới gặp chuyện như vậy. Hắn nghiêm mặt nói, "Vậy ta dẫn con đến Chấp sự đường đăng ký, trước tìm chỗ cho con ở đã nhé?"

"Dạ được."

Thẩm Thanh Lam đi theo vài bước đột nhiên lại dừng lại, "Tiên sư."

"Ừm?"

Nàng do dự một chút rồi nói, "Cái đó, con đói lắm."

Ngủ mê man ba ngày, lúc này Thẩm Thanh Lam đã đói meo, thân thể suy nhược càng ngày càng rõ ràng, không nói ra nữa thì nàng sắp chết đói rồi.

"Đói bụng à?" Chu Hoài sững sờ một chút mới phản ứng lại Thẩm Thanh Lam đã ba ngày không ăn gì rồi.

Từ khi kết đan đã bắt đầu ích cốc, hắn dường như đã quên mất chuyện ăn cơm!

"Xin lỗi, là ta sơ ý rồi. Đi đi đi, trước tiên dẫn con đến tiệm cơm." Nói xong liền triệu hồi phi kiếm, kéo Thẩm Thanh Lam bay về phía ngoài cửa.

Lần đầu tiên bay lượn là cảm giác gì? Thẩm Thanh Lam không biết!

Từ khi phi kiếm bay lên cao nhất, nàng đã sợ đến mức nhắm mắt lại.

Phi kiếm hạ xuống nàng mới mở mắt ra, đập vào mắt là một dãy nhà trúc cao lớn, rừng trúc lớn phía sau nhà trúc bị gió thổi xào xạc. Tiếng gió thổi lá trúc liên miên bất tận khiến sự bức bối trong lòng Thẩm Thanh Lam không hiểu sao được giải tỏa phần nào.

Bàn ghế trong nhà trúc đều được đan bằng trúc xanh, quả thật có vài phần mộc mạc tao nhã.

Chu Hoài rất nhiệt tình, giúp nàng bưng cơm và thức ăn, một bát cơm trắng và một đĩa thịt!

Thẩm Thanh Lam đã đói cực kỳ, cầm lấy cơm và xúc từng miếng lớn vào miệng.

Ừm? Rõ ràng chỉ là cơm trắng bình thường và thịt luộc, nhưng hương vị ại ngon đến bất ngờ!!

Ăn hết một bát, nàng lại trơ mắt nhìn Chu Hoài.

Chu Hoài: ? ? ?

"Vẫn còn đói." Trời đất bao la, ăn cơm là việc lớn nhất, có chuyện gì cũng phải ăn no đã rồi hãy nói.

Không ngờ tiểu cô nương này ăn cũng khá nhiều, lại đi múc cho nàng thêm một phần nữa, cứ như vậy bữa cơm đầu tiên của Thẩm Thanh Lam ở Thông Kiếm môn đã ăn liền năm bát cơm linh mễ lớn!

Khiến các đệ tử xung quanh đến dùng bữa cũng không nhịn được liếc nhìn.

Thẩm Thanh Lam cũng hơi ngại ngùng khen ngợi: "Chu tiên sư, cơm ở chỗ các người ngon thật đấy!"

"Linh mễ và thịt thú đều mang theo linh khí, đúng là ngon hơn ở thế giới phàm tục, con đã quyết định gia nhập Thông Kiếm môn, sau này có thể gọi ta là Chu sư thúc."

"Dạ, Chu sư thúc."

"Bây giờ theo ta đến chấp sự đường đăng ký."

Ai ngờ hai người vừa ra khỏi nhà ăn thì đã gặp Ngô Vĩnh Ân, hắn hiện giờ vẫn chưa dẫn khí nhập vào cơ thể, ngay cả túi trữ vật cũng không mở được, mỗi ngày đều phải đến nhà ăn.

Hắn thấy Chu Hoài liền vội vàng hành lễ, "Chu sư thúc."

Đối với Thẩm Thanh Lam ở phía sau Chu Hoài chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua.

Chu Hoài gật đầu, "Ừ, sau này Thanh Lam cũng là đệ tử Thông Kiếm môn của ta, hai người các con vốn là đồng hương, còn phải hỗ trợ lẫn nhau."

Ngô Vĩnh Ân sửng sốt, lại nhìn Thẩm Thanh Lam thêm cái nữa, "Thẩm gia muội muội là mấy linh căn?"

Thẩm Thanh Lam nhướng mày, từ Thẩm đồ tể đã thành Thẩm gia muội muội rồi à? "Chu sư thúc nói là đơn linh căn thuộc tính hỏa."

...
« Chương Trước