Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bí Mật Sau Ngày Cưới

Chương 1

Chương Tiếp »
Tại khách sạn Statewide, một đám cưới hoành tráng đang diễn ra.Tần Nghiễn Cẩn cầm tay tôi, lấy chiếc nhẫn kim cương to như trứng bồ câu từ hộp ra.

Phải nói rằng, chồng tôi đẹp trai đến mức khó tin, bộ vest vừa vặn càng làm nổi bật dáng vẻ cao ráo của anh, khuôn mặt lạnh lùng thường ngày giờ đây lại toát lên vẻ ấm áp.

Tôi ngây người nhìn, đến mức không nhận ra từ lúc nào có hai người không liên quan đã xuất hiện.

“Chúc mừng đám cưới, Nghiễn Cẩn.”

Sắc mặt Tần Nghiễn Cẩn có chút khó chịu, tôi quay đầu theo tiếng nói.

Ôi trời, là Trình Hoát, người yêu cũ của anh ấy!

Năm năm trước, chuyện tình giữa Tần Nghiễn Cẩn và Trình Hoát đã gây xôn xao cả thành phố, ai cũng nghĩ họ sẽ kết hôn, không ngờ cuối cùng lại chia tay không vui vẻ gì.

“Cô đến đây làm gì?”

Trình Hoát cúi đầu, không nói gì.

Đứa bé bên cạnh cô ấy “cộp cộp cộp” chạy đến chỗ Tần Nghiễn Cẩn, ôm lấy chân anh và ngây thơ gọi: “Ba, bế con.”

Ôi trời ơi!

Tôi tròn xoe đôi mắt, cảm giác này các bạn có biết không, đây chính là một cảnh phim truyền hình đầy drama, đang được chiếu trực tiếp trước mặt tôi đấy. Quá là kí©h thí©ɧ!

Khách mời phía dưới hít một hơi lạnh, xì xào bàn tán. Sắc mặt của Tần Nghiễn Cẩn càng thêm khó coi.

Anh lạnh lùng nói: “Tôi không phải ba của nhóc.”

Đứa bé bĩu môi: “Mẹ nói chú là ba của con cơ mà.”

“Trình Hoát, cô nói lung tung cái gì vậy?”

Ánh mắt của Tần Nghiễn Cẩn hướng về phía tôi, lần đầu tiên tôi thấy anh ấy trông hoảng hốt như vậy.

Nhưng tôi chẳng để tâm, đây đúng là một cú sốc lớn với tinh thần mong manh của tôi mà. Lâu lắm rồi mới được chứng kiến một vở kịch gia đình giàu có căng thẳng thế này, tôi muốn lắm được bưng một cái ghế, cùng với đĩa hạt dưa, ngồi ăn với khách mời.

Người bạn thân đứng cạnh không nhịn được, chọc vào eo tôi. Cô ấy cắn răng thì thầm: “Không phải đâu, cậu ngốc thật đấy, chồng cậu sắp bị cướp mất rồi.”Đang mải mê với vở kịch giới hào môn thương đau đày ải nhân gian, lúc này tôi mới giật mình nhận ra rằng cái nóc nhà của mình đang chuẩn bị sập rồi.

Khung cảnh trong lễ cưới chìm vào sự im lặng đáng sợ. Sắc mặt của cha mẹ hai bên đúng là tệ đến mức không thể tệ hơn.

Nhà giàu mà, thích nhất là giữ mặt mũi, chuyện tai tiếng thế này sẽ bị người ta bàn tán cả đời.

Theo kịch bản phim truyền hình, lẽ ra tôi phải xé bỏ khăn voan, tỏ ra khí thế của một tiểu thư nhà giàu, phá tan buổi lễ cưới đầy phiền phức này.

Nhưng… tôi không thể.

Những vinh quang đã qua rồi, giờ đây tôi chỉ là một cô gái sa cơ lỡ vận, dựa vào hôn nhân để cứu lấy công ty của gia đình. Làm sao tôi có thể để những người nuôi sống tôi phải khó xử?

Tôi ân cần ghé vào tai Tần Nghiễn Cẩn hỏi: “Này… anh có cần em cởi váy cưới ra để đưa cho Trình Hoát không? Vừa rồi chỉ là tập dượt thôi, em chỉ là phù dâu phải không?”

Tôi và Tần Nghiễn Cẩn là kết hôn vì liên hôn kinh doanh, vốn dĩ không có tình cảm gì, nếu không vì số vốn năm tỷ đầu tư, tôi đã chẳng kết hôn với anh ta.

Sắc mặt vui vẻ của Tần Nghiễn Cẩn lập tức biến mất.

Tôi tưởng anh ấy đã cảm động bởi sự hiểu chuyện của tôi: “Không cần cảm ơn đâu, chỉ cần anh giữ đúng cam kết đầu tư là được…”

Tần Nghiễn Cẩn nhìn tôi chằm chằm, nghiến răng nói: “Em dám cởi thử xem.”

Tôi run lên một cái.

Anh ấy nắm chặt tay tôi rồi đeo nhẫn vào. Sau đó, anh ôm chặt tôi vào lòng, mạnh mẽ đặt một nụ hôn lên môi tôi.

Ôi trời, tôi ngớ người ra, môi đau nhói, cảm giác như có dòng điện chạy qua cơ thể. Gã đàn ông này thuộc giống chó chắc, đã hôn thì hôn đi, còn cắn tôi làm gì?

Trời ạ, đây là nụ hôn đầu của tôi đấy!

À, tôi hiểu rồi, đây chỉ là đóng kịch để an ủi tinh thần gia quyến hai bên thôi đúng không? Sợ nhà họ Tần vì scandal mà mất mặt nên bề ngoài kết hôn với tôi, nhưng sau đó sẽ âm thầm làm chuyện khác.

Tôi liếc Tần Nghiễn Cẩn với một ánh mắt kiểu “Tôi hiểu rồi”.

Đứa bé với đôi mắt tròn xoe như quả nho nhìn tôi: “Mẹ nhỏ xinh đẹp và ba hôn nhau kìa, xấu hổ quá đi.”

Trời ơi, đứa nhỏ này làm tim tôi tan chảy mất. Hơn nữa việc được làm mẹ bất ngờ như thế này tôi không có gì phải phàn nàn.

Tần Nghiễn Cẩn nói: “Đứa trẻ này…”

Tôi kiên định đáp: “Con là của em.”

Làm vợ nhà giàu, tự do tài chính, có con mà không phải chịu cảm giác đau đớn mang thai rồi sinh đẻ, tôi thật sự không thể nào hạnh phúc hơn lúc này

“Tới đây nào, con yêu.”

Đứa bé chạy lon ton về phía tôi, Trình Hoát định nói gì đó nhưng đã bị anh trai của Tần Nghiễn Cẩn bịt miệng và dẫn đi.

Buổi lễ cưới lộn xộn này cuối cùng cũng kết thúc trọn vẹn.
Chương Tiếp »