Chương 25

Bạch Ngọc liếʍ láp dọc theo cổ trắng nõn của Giang Lâm Vụ, hơi thở nam tử ấm áp trải dài bên tai Giang Lâm Vụ khiến nàng ngứa ngáy tê dại lan tràn khắp toàn thân. Y phục trên người lạnh lẽo cọ xát người Bạch Ngọc, đôi môi mỏng của hắn mυ"ŧ bầu ngực của nàng, ngón tay thon dài xoa nắn quả anh đào chín rục trên đỉnh bầu ngực, một tay khác nâng bầu ngực mềm mại bên cạnh, đôi môi hồng nhuận mềm mại ngậm quả anh đào liếʍ mυ"ŧ xoay tròn.

Giang Lâm Vụ bị kí©h thí©ɧ từ ngực tê dại cả người, hai chân kẹp chặt. Nàng rầm rì vài tiếng, cúi đầu nhìn thiếu niên xinh đẹp bộ dạng ngày thường quân tử đoan chính, giờ phút này đang cực kỳ da^ʍ mỹ mà mυ"ŧ…ngực mình... Đôi môi mỏng hồng nhuận cuốn quả anh đào vào trong miệng rồi lại phun ra từ trong đôi môi mỏng ấy. Giang Lâm Vụ chưa từng thấy qua tình huống như vậy, xấu hổ đến giật mình, cảm thấy trong bụng mình nóng hổi như vừa chậm rãi ra khỏi nước.

Bạch Ngọc nhịn lại nam vọng sưng đau, một đường hôn liếʍ liếʍ da thịt giang Lâm Vụ, vừa thành kính mà trân trọng. Từ giữa cổ, đỉnh ngực mềm mại, đi tới bụng bằng phẳng…

Hắn xốc y phục của Giang Lâm Vụ lên, nhẹ nhàng tách chân ngọc ra để lộ ra huyệt nhỏ bởi vì động tình mà ướŧ áŧ lấp lánh ánh nước, ngón tay nhọn hơi lạnh nhẹ nhàng xẹt qua khe nhỏ kia mang theo cơn ngứa ngáy, Giang Lâm Vụ "Hức ~" một tiếng cả kinh, liền kẹp chân lại.

Tay Bạch Ngọc bị mắc kẹt, nói "Tiên tôn ngươi thật đẹp." Làn da tuyết như son phấn, dáng người uyển chuyển, dung mạo kiều diễm giờ phút này e lệ lộ ra cả người phiếm hồng, vừa xinh đẹp lại đáng yêu.

Đẹp, rất đẹp. Đẹp đến nỗi khiến Bạch Ngọc điên cuồng.

Ngón tay thon dài của Bạch Ngọc lướt qua một cánh hoa, tìm được hạt đậu nhỏ mẫn cảm, chà xát nghiền nát nó rồi lại đi liếʍ mυ"ŧ quả anh đào trên ngực.

Trong lúc mê man, Giang Lâm Vụ đã được Bạch Ngọc dạy dỗ nhiều lần, cả người nàng cực kỳ mẫn cảm, lúc này đã sớm chảy nước lại bị kích đến tê dại từng trận, thân thể mềm mại động tình nhiễm hồng khẽ run rẩy, đầu óc của nàng bay lên không trung.

Nàng cắn chặt môi khắc chế không cho mình rêи ɾỉ. Giữa hai chân liên tục chảy nước lại cảm thấy trống rỗng.



Phát hiện Giang Lâm Vụ đã hoàn toàn ướt đẫm, sau khi chuẩn bị chu đáo thì Bạch Ngọc đã cứng đến phát đau. Hơi thở của hắn dồn dập, thanh âm khàn khàn: "Tiên tôn. Bạch Ngọc sắp đi vào đây.”

Nói xong đem đoạn trước của nam căn chống lên cửa huyệt, cọ hạt đậu nhỏ dính dâʍ ɖị©ɧ.

Giang Lâm Vụ cảm giác thứ đó ở chỗ riêng tư mười phần cứng rắn mang theo một luồng hơi thở hung mãnh, thứ phía trước cực lớn lại cứng rắn ma sát khiến nàng cực kỳ sảng khoái… Loại cảm giác này làm cho nàng rất quen thuộc nhưng cảnh tượng này lại rất xa lạ, chưa đợi nàng suy nghĩ rõ ràng qυყ đầυ hung hãn chui vào hành lang nhỏ hẹp, chen qua tầng tầng vách thịt, chậm rãi đẩy vào.

Bạch Ngọc vốn biết đây là lần đầu của Tiên tôn nên rất nhẫn nại đẩy vào dù hắn luôn muốn hung ác làm nàng. Nhưng thịt mềm vừa mới đi vào một chút hành lang đã không ngừng hút lấy hắn, xúc cảm chưa bao giờ trải qua cùng kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt xông thẳng vào lêи đỉиɦ đầu. Cuối cùng vẫn là thiếu niên trẻ tuổi, không nhịn được kí©h thí©ɧ ưỡn thắt lưng trực tiếp cắm tới cùng.

Giang Lâm Vụ nhíu mày nhịn đau, thân thể hơi cong lại, mắt phượng phiếm hơi nước mông lung, bàn tay ngọc bất lực túm lấy vạt áo màu bạch trà lỏng lẻo trước ngực Bạch Ngọc. Nàng cảm thấy rõ ràng rằng qυყ đầυ khổng lồ đi vào chính mình rồi còn nhảy dữ dội bên trong mình.

Giang LÂm Vụ đau, Bạch Ngọc cũng đau. Nam căn bị huyệt nhỏ của Giang Lâm Vụ kẹp đến đau đớn. Bạch Ngọc khó nhịn mà thở hổn hển, hắn đau lòng cúi đầu liếʍ liếʍ quả anh đào giúp nàng giảm bớt đau đớn.

Thanh âm hắn khàn khàn nói: "Xin lỗi, tiên tôn, ta sẽ nhẹ một chút. Ta sắp động đây.” Bàn tay thon dài nắm chặt eo thon, bắt đầu ưỡn thắt lưng chậm chạp.

Động tác Bạch Ngọc ôn nhu đâm vào, nam căn thô ngạnh ở trong tiểu huyệt nông cạn co giật đi vào thật sâu, chen vào tầng tầng thịt vách tường, đυ.ng vào chỗ sâu nhất, lại chậm rãi rút ra, cho dù có ẩm ướt nhưng hành lang lại hẹp, nam căn khổng lồ vẫn như trước khó khăn ra vào.