Chương 9

Giang Lâm Vụ chậm rãi "tỉnh" lại, nhìn bóng người mông lung quen thuộc đang lắc lư, còn có tiếng thở dốc trầm thấp dễ nghe của nam nhân. Bầu ngực nàng tê dại từng trận, một cái côn ŧᏂịŧ kích thước có chút kinh người vọt tới bên môi mình, tràn ngập một mùi hương nam tính nhàn nhạt. Nàng vốn bị nam căn ma sát nổi lên da^ʍ tính, sau khi ngửi thấy khí tức kia, mật dịch tràn ngập trong huyệt nhỏ liền chảy ra như suối.

Nàng kẹp hai chân vào nhau chà xát để giảm sự ngứa ngáy khó nhịn kia.

Giang Lâm Vụ hiện giờ ý thức không bị chi phối. Một lần nữa côn ŧᏂịŧ vọt tới bên môi, nàng vươn lưỡi nhỏ hít liếʍ cái cột to tròn kia một chút. Một mùi hương đầy hơi thở nam tính xông thẳng vào giữa hơi thở. Còn cảm giác đầu cột kia nhảy lên vài cái, kích thước còn tăng lên vài phần.

Đột nhiên môi lưỡi mềm mại hút lấy qυყ đầυ của mình, Bạch Ngọc quên cả việc rút nam căn ra. Cái lưỡi nhỏ ướt đẫm đảo qua lỗ sáo, làm cho kɧoáı ©ảʍ xông thẳng lêи đỉиɦ đầu khiến thiếu chút nữa nhịn không được bắn ra.

Hắn cúi đầu nhìn thấy tiên tôn đã "tỉnh" lại. Tiên tôn đang liếʍ nam căn của mình…

Yết hầu hắn lăn qua lăn lại, hắn đong đưa vòng eo lần nữa để thăm dò. Giang Lâm Vụ lần thứ hai hé môi liếʍ láp qυყ đầυ của hắn.

Hắn bị kɧoáı ©ảʍ ập đến làm cho choáng váng, chỉ muốn nhiều hơn. Hắn từng chút từng chút rút ra, Giang Lâm Vụ cũng từng chút từng chút liếʍ láp, nam căn cứng rắn xông qua hai bầu ngực mềm mại bị ép lại đưa vào cái miệng nhỏ nhắn mυ"ŧ liếʍ, hai người phối hợp cực kì ăn ý khiến kɧoáı ©ảʍ đến liên tục.



Giống như một bữa tiệc tình ái vậy ...

Tốc độ của Bạch Ngọc càng ngày càng nhanh, Giang Lâm Vụ kiều diễm, ừm a rêи ɾỉ, hai chân nàng căng lại,bụng co rút, chút dịch trắng bắn trên bầu ngực nàng. Bạch Ngọc thở dốc một tiếng, buông ra cái khe tự chế bằng ngực nàng, lượn lớn dịch trắng đυ.c phun lên làn da mềm mại của Giang Lâm Vụ như sữa trắng đổ trên tuyết vậy. Sau khi bắn ra, mặt cả hai người đều ửng đỏ, thở hổn hển.

Cao trào của Bạch Ngọc qua đi, từ trong ngực lấy ra một chiếc khăn tay thêu hoa lê trắng, chuẩn bị lau sạch dịch trắng trên người cho Giang Lâm Vụ. Ngón trỏ Giang Lâm Vụ dính chút vết trắng trên ngực, nàng đưa lên mũi ngửi ngửi rồi đút vào miệng quấy rầy chiếc lưỡi hồng nhỏ.

Bạch Ngọc nhìn Giang Bội Vụ ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, một dòng điện thẳng tắp xông vào đầu, máu chảy thẳng về phía thắt lưng. Dục hỏa vốn mới hơi giải tỏa lại bị nàng khơi lại, nam căn vốn đã mềm xuống lại một lần nữa đứng lên.

Giang Lâm Vụ ngơ ngác nhìn đến kỳ lạ. Thần tư của người tu vi Phân Thần kỳ vừa động liền đi tới bên người Bạch Ngọc, bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm lấy nam căn của hắn, trực tiếp mở cái miệng nhỏ nhắn của mình nuốt vào sâu trong cổ họng. Nam căn ở trong miệng nhỏ ướŧ áŧ lại mềm mại bị liếʍ mυ"ŧ không ngừng, Bạch Ngọc bị thịt mềm trong miệng mυ"ŧ kí©h thí©ɧ kêu lên một tiếng đau đớn, "Ách ~!

Tiên tôn... Ăn chậm một chút, tất cả của Bạch Ngọc đều ở đây..."

Giang Lâm Vụ phun ra thân côn ŧᏂịŧ, giống như vừa rồi dùng lưỡi nhỏ liếʍ qυყ đầυ, tư thế này kí©h thí©ɧ Bạch Ngọc đến mức hắn khẽ run rẩy liên tục, nàng cảm thấy thú vị liền càng thêm ra sức đùa giỡn.