Chương 20: Sắp không sống nổi nữa!

“Cậu đi thong thả.” Người quản lý cửa hàng mỉm cười với Bạch Lạc rồi gật đầu tiễn khách.

Đầu óc Bạch Lạc đã bị chạm mạch từ khi cậu nghe được số tiền 10 nghìn tệ bên tai mình, cậu ấn thấp vành mũ xuống, xách một đống thuốc và bước ra khỏi cửa với vẻ mặt thản nhiên.

Đợi đến khi rẽ sang góc đường khác, Bạch Lạc sờ lên chiếc khẩu trang của mình, đầu ngón tay liền truyền đến một chút hơi nóng không biết là do tức giận hay do xấu hổ.

Vãi!

Sao lại đắt thế nhỉ!

Cậu cảm thấy mình sắp không sống nổi nữa!

“10 tệ một miếng dán ức chế là quá lắm rồi, chị quản lí lại để cậu ấy mua 1 miếng dán ức chế với giá tận 1000 tệ à.”

“Tôi chỉ chịu trách nhiệm giới thiệu, tôi cũng chỉ lấy 1 miếng ra cho cậu ấy xem thôi, là do cậu ấy muốn mua 1 hộp mà.” Người quản lý xua tay trốn tránh trách nhiệm.

“Tôi đâu hề nói gì sai, một miếng là có hiệu quả, miếng dán ức chế rõ ràng hiệu quả hơn miếng dán dị ứng mà.”

Tiểu Lý không thể phủ nhận miếng dán ức chế này rất hiệu quả, nhưng một Beta như họ sử dụng miếng dán ức chế đắt tiền như vậy chỉ để trị những bệnh vặt nhỏ như dị ứng thì có hơi quá đáng không? Nhưng khi ngẫm lại thì người khách đó cũng không phản đối gì, thật sự có người sang chảnh đến vậy sao?

“Chị quản lý, chị giỏi thật!” Tiểu Lý giơ ngón cái ấn like cho người quản lý bên cạnh.

“Tất nhiên rồi, tất cả đều vì lợi ích của khách hàng thôi.” Người quản lý cửa hàng vô cùng đắc chí, thưởng cuối năm không thể chạy thoát khỏi tay chị rồi.

……

— — Biệt thự Tử Kim — —

“Mẹ!” Ôn Dương hét to.

“Bao nhiêu tuổi rồi mà còn la hét ầm ĩ lên thế kia!” Một người đàn ông trung niên đang đưa quần áo đã thay của mình cho người phụ nữ.

“Khà khà, bố! Sao bố lại về rồi……” Ôn Dương vội vàng chuyển chủ đề.

“Tôi không quay về thì anh định tạo phản rồi chứ gì?” Người đàn ông trung niên tức giận nói, những trong giọng điệu lại tràn đầy sự cưng chiều.

“……” Ôn Dương liếc nhìn người phụ nữ một cái “Bố! Đâu có đâu! Con ở nhà ngoan như vậy, thầy cô giáo còn khen con học giỏi đấy!”

“Ông có biết Dương Dương nhà chúng ta đã bỏ ra bao nhiêu công sức để được debut không? Mỗi sáng đều phải luyện giọng, đến chiều thì lại phải đi luyện nhảy, ông xem thằng bé nó ốm đi nhiều rồi kìa.” Người phụ nữ giả vờ khiển trách.

Ôn Dương hợp tác siết chặt bụng mình lại, khoe ra thân thể gầy gò ra.

Ánh mắt này quả thật khiến trong mắt ông Ôn lộ ra chút thương hại, ông Ôn liền thở dài.

“Con muốn đi thì cứ đi đi, lát nữa bố sẽ gọi điện cho nhà sản xuất Hoàng.”

Nghe được câu nói này, Ôn Dương và người phụ nữ đều vui mừng khôn xiết: “Cảm ơn bố, con sẽ không để bố thất vọng đâu!”

Đợi đến khi ông Ôn đi vào phòng sách, cậu ta lén kéo Lý Thục Nghi lại và nói: “Mẹ! Thằng kia nó lại được lên hot search rồi!”

“Sao lại lên hot search thế, tự sát nữa à?” Vẻ mặt Lý Thục Nghi mong chờ điều đó.

Sau khi nhận lấy điện thoại của Ôn Dương, Lý Thục Nghi nhìn thấy một khuôn mặt khá quen thuộc, khuôn mặt thanh tú của bà ta dần dần vặn vẹo.

“Tại sao nó không trang điểm?”

“Để bố con thấy được thì toang đấy!

Ôn Dương cũng lo lắng, bản thân cậu ta cũng cảm thấy căm hận gương mặt đó, dựa vào gì mà gương mặt đó không phải là cậu chứ.

“Con cũng không biết nữa, trước đây nó luôn sợ để lộ vết sẹo ra, ai mà biết tại sao bây giờ nó lại nổi điên nổi khùng đi cắt tóc chứ!

Lý Thục Nghi nắm chặt lấy chiếc điện thoại trong tay, như thể có thể bóp méo người trong điện thoại vậy: “Nó còn chưa được phân hóa sao?”

“Mẹ……” Ôn Dương hỏi “Ý của mẹ là?”

“Dựa theo những gì con nói lúc trước, nó thích đồ ngọt nên có thể sẽ được phân hóa thành Omega.” Lý Thục Nghi nói “Nếu như nó đã không thể chết thì cứ việc hủy hoại nó. Cho dù bố con có nhận nó về thì công ty cũng sẽ không thể rơi vào tay của một tên bẩn thỉu, thấp hèn được.”

Ôn Dương nghe mẹ nói, trong lòng vừa hận vừa tức.

Hận vì tại sao mình lại là Beta!

Tức vì tại sao Bạch Lạc Lạc lại có khuôn mặt giống mẹ mình!

Tại sao nó không chết từ sớm đi cho rồi!

Tại sao lại để cậu ta nhìn thấy bức ảnh mối tình đầu còn sót lại trong điện thoại của bố mình!

Người nên chết lại là anh trai của cậu!

Còn là con trai của một người bố Alpha và một người mẹ Omega!

Trong khi cậu ta chỉ là con trai của một người bố Alpha và một người mẹ Beta!

— — Ở bên khác — —

Trở lại căn phòng thuê, Bạch Lạc cảm thấy toàn thân lại đổ mồ hôi.

Liền đun nước bằng bình siêu tốc mới mua, uống một ly thuốc cảm rồi lại đi tắm.

Tắm xong cậu đã cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn nhiều, cậu xé một miếng băng dán rồi dán lên chỗ ngứa.