Chương 11: Giang cảnh hạo

Sau buổi làm việc đầu tiên tiên đầy mệt mỏi, cô cuối cùng cũng được về. Vì phải đi đón tên Giang lắm mồm kia nên cô theo xe anh Minh luôn.

Tại sân bay:

Một chàng trai với mái tóc vàng đôi mắt đen láy, khá cao, nhìn rất đẹp trai xuất hiện tại sân, người này đeo khẩu trang và đội nón, nhìn vào mọi người đều có thể nghĩ là một minh tinh. Đó không phải ai khác, tất nhiên chính là Giang ảnh đế.

Lâm Băng đi tới gần chỗ Cảnh Hạo, anh nhận ra cô, chạy như bay đến chỗ cô rồi ôm: "Lâu quá không gặp, Rose." Rose là tên của cô ở nước ngoài, cũng là tên trong hắc đạo của cô.

"Đã nói là đừng gọi tôi bằng cái tên đó rồi mà."

"Biết rồi biết rồi. Vậy giờ tôi phải gọi là Băng Băng nhỉ"

"Biến"

"Đùa thôi."

Kết thúc màn chào hỏi và cuộc đối thoại ngắn, cả hai người cùng ra xe nơi anh Minh đang chờ. Lúc lên xe Giang Cảnh Hạo hỏi cô: "Lát đi chơi không?"

"Đi đâu?"

"Đi qua nhà tôi ăn cơm sau đó đi bar, thấy sao?"

"Ok"