Chương 6-1: Nhận nhầm người

Sau đó, Lâm Lâm chính thức bước vào ngôi biệt thự của Nguyễn Thừa Tuyên, vài ngày sau, quả thật cậu đã nhận được lời mời thử vai đến từ đoàn phim của Dụ Hoa Thanh, mặc dù chỉ là thử vai, nhưng điều đó cũng khiến cho Lâm Lâm kích động rất lâu, vì thế cậu đã đặc biệt rèn luyện kỹ năng diễn xuất của mình, mặc dù có lẽ cũng không có gì tiến bộ.

Lần này Lâm Lâm thử vai cho bộ phim mới《 Tiêu Dao 》của Dụ Hoa Thanh, bộ phim này kể về câu chuyện của nam chính, lúc đầu hắn vốn là con trai của quan lớn, nhưng bởi vì phụ thân bị người khác hãm hại cho nên gia đình hắn đã bị thanh tra và tịch thu tài sản, nhưng hắn đã được bạn chí cốt của phụ thân lặng lẽ cứu giúp, được nuôi dưỡng như con nuôi và cũng đổi tên thành Tiêu Dao. Sau này Tiêu Dao trở thành một quan chức trong triều, dựa vào học thức và năng lực xuất chúng của mình, hắn nhanh chóng thăng quan tiến chức, không chỉ rửa sạch oan khuất cho phụ thân năm đó, mà thậm chí cuối cùng hắn còn trở thành một quyền thần dưới một người, trên vạn người.

Mà nhân vật Lâm Lâm thử vai đó chính là em trai của Tiêu Dao, gia đình bị tịch thu tài sản khi y mới được vài tháng tuổi, vốn dĩ có lẽ y đã khó thoát khỏi cái chết, nhưng y lại bị người môi giới bán đến thanh lâu và được huấn luyện từ nhỏ, mà bởi vì từ nhỏ y đã có dáng người xinh đẹp, nên y đã được nuôi dưỡng như một cô gái, càng về sau y dần dần trở thành hoa khôi đứng đầu bảng ở thanh lâu lớn nhất Kinh Đô - "Dung Xu" . Mà bởi vì y vẫn luôn bán nghệ không bán thân, cho nên chưa từng có ai phát hiện thân phận nam nhân của y. Mãi cho đến khi Tiêu Dao bị đồng liêu cưỡng ép đi thanh lâu xã giao, chỉ với một cái liếc mắt, hắn đã chú ý tới hoa khôi này, bởi vì quan hệ huyết thống, cho nên bọn họ nhanh chóng "gặp lần đầu mà đã quen thân", thậm chí bọn họ còn sinh ra tình cảm với nhau. Nhưng sau đó kẻ thù của Tiêu Dao đã phát hiện ra bí mật của Dung Xu, vì vậy gã lén lút nói cho Dung Xu biết thân phận thật của mình, đúng là y có sinh ra lòng căm ghét đối với ca ca của mình, ghen ghét hắn gặp được nhiều điều tốt đẹp, nhưng bởi vì tình yêu, y vẫn không thể dứt bỏ hắn không được, vì vậy y định cùng Tiêu Dao lấy mạng đổi mạng, đáng tiếc là mọi chuyện lại bị bại lộ, y đành phải nói cho Tiêu Dao biết về thân phận thật của mình, cuối cùng y tự vẫn ở trước mặt hắn. Nhưng quả thật điều này cũng trở thành bóng ma tâm lý cả đời của Tiêu Dao, khiến cho cả đời hắn không thể lập gia đình.

Lâm Lâm đang cân nhắc về vai diễn nhân vật Dung Xu, với tư cách là hoa khôi, dĩ nhiên cậu phải trở nên mị hoặc câu người hơn một chút, chỉ là kỹ năng diễn xuất của cậu không tốt, dù cậu có cố gắng thế nào thì cũng không thể diễn ra loại cảm giác đó, mà điều càng nguy hiểm hơn đó là ngày mai cậu sẽ phải thử vai chính thức. Lúc Lâm Lâm đang mặt mày ủ dột, cậu đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, mà trong căn biệt thự này, ngoại trừ cậu ra thì chắc chắn chỉ có một người khác có thể đi vào.

Đúng như dự đoán, lúc xuống lầu, Lâm Lâm nhìn thấy Nguyễn Thừa Tuyên từ cửa bước vào, nhưng trông anh không quá tỉnh táo, trên mặt hiện lên vẻ đỏ ửng, nhịp bước cũng lảo đảo lắc lư, giống như là đã uống say.

"Anh Nguyễn. . . ?" Lâm Lâm dè dặt đi tới bên cạnh Nguyễn Thừa Tuyên, đúng như dự đoán, cậu ngửi thấy một mùi rượu nồng nặc khiến cậu cảm thấy hơi khó chịu, nhưng cậu vẫn cố chịu đựng cảm giác khó chịu, đi lên phía trước dìu anh, "Tại sao hôm nay anh lại uống nhiều như vậy ?"

Nhưng Nguyễn Thừa Tuyên đang say khướt lại nhìn chằm chằm vào Lâm Lâm một hồi lâu, anh cũng không gọi tên cậu, hơn nữa anh còn gọi tên một người khác: "Ôn Thư. . ."

Lâm Lâm nhướng mày, lẽ nào anh ấy coi mình là Tống Ôn Thư?

Hôm nay tâm trạng của Nguyễn Thừa Tuyên rất không tốt, đầu tiên là lời yêu cầu quay lại của anh với Tống Ôn Thư bị từ chối, sau đó anh còn suýt cãi nhau với đối tác làm ăn ở trên bàn rượu, cuối cùng anh đã uống rất nhiều rượu để giải quyết vấn đề này—— dĩ nhiên trong đó cũng có nguyên nhân anh mượn rượu giải sầu.

Nói tóm lại, Nguyễn Thừa Tuyên cũng không biết tại sao mình lại đến căn biệt thự này, nhưng ngay khoảnh khắc anh nhìn thấy Lâm Lâm, trong thoáng chốc anh nghĩ rằng mình đã nhìn thấy Tống Ôn Thư, còn là Tống Ôn Thư của thời thiếu niên.

Nếu như nói bây giờ Lâm Lâm giống Tống Ôn Thư tới sáu bảy phần, thì cậu lại giống Tống Ôn Thư tám chín phần vào thời thiếu niên, nhất là đôi mắt lúc nào cũng tỏa sáng lấp lánh, còn có khóe môi thường xuyên mang theo nụ cười, không thể nghi ngờ gì nữa, dáng vẻ của cậu giống hệt cậu thiếu niên hăng hái của năm đó.

Vì vậy khi Nguyễn Thừa Tuyên nhìn thấy "Tống Ôn Thư", đầu óc hỗn loạn của anh không khỏi khiến anh nở nụ cười, "Ôn Thư. . . Tại sao em lại ở đây?"

Nhưng cậu thiếu niên ở trước mặt lại nói với anh rằng: "Anh Nguyễn, anh uống say rồi."