Chương 79: Nuggets

Sau khi Anderson trở lại khách sạn đã gần mười giờ tối.

Hắn vẫn y nguyên ở tại khách sạn mà Diêu Úy Sơn từng ở lúc còn sống.

Đương nhiên, căn phòng mà Diêu Úy Sơn từng sử dụng qua đã tạm thời bị phong bế.

Để tỏ lòng tôn trọng, công ty đầu tư đã cho vị chuyên viên đến từ trụ sở này một gian phòng xa hoa cùng cấp với Diêu Úy Sơn.

Hai căn phòng giống nhau như đúc.

Lịch sự cảm tạ lái xe cùng với thông dịch viên, Anderson về tới bên trong gian phòng của khách sạn.

Trong nháy mắt khi hắn đóng cửa lại, ý cười khách khí trên mặt, đã đổi thành biểu cảm lạnh lùng.

Buông xuống bọc của mình, cởi bỏ áo ngoài.

Anderson bắt đầu tìm kiếm mọi ngóc ngách trong căn phòng.

Lấy một loại thủ pháp cực kỳ chuyên nghiệp, cẩn thận kiểm tra gian phòng một lần, xác định không có bất cứ thiết bị nghe lén hay thăm dò gì.

Hắn thậm chí lấy ra hộp mắt kính của mình, từ bên trong lấy ra một tấm thấu kính màu đen thật mỏng, sau đó nhìn kỹ xung quanh phòng một lần, xác định không có thiết bị thăm dò ban đêm hay tia hồng ngoại gì đó.

Sau đó hắn bắt đầu từ trong phòng khách thực hiện một số cách đo đạc kỳ quái.

Rất rõ ràng, sau khi nhìn qua hồ sơ vụ án của cảnh sát, hắn trước tiên tìm thấy vị trí thi thể khi Diêu Úy Sơn được tìm thấy đã chết trong phòng.

Sau đó lại nhìn trong toilet một chút.

Từ toilet, đến phòng khách, hắn đi hai lần, sau đó ở trên ghế sa lon ngồi một hồi.

Cuối cùng, hắn đi tới gần cửa kính ban công.

Nhíu mày nhìn khóa cửa của cửa kính, lại quay đầu nhìn thoáng qua cửa lớn của gian phòng.

Trong ánh mắt toát ra một tia suy nghĩ sâu xa.

Từ trong túi lấy ra một cái điện thoại vệ tinh, Anderson suy nghĩ một chút, bấm một dãy số.

"Là ta, ta đã đến, hồ sơ ban đầu đã nhìn qua." Ngữ khí của Anderson rất bình tĩnh.

Đầu bên kia điện thoại: "Phán đoán của ngươi thì sao?"

"Nguyên nhân cái chết của Nuggets số 16, theo phán đoán sơ bộ là cái chết ngẫu nhiên rất bình thường. Toàn bộ hồ sơ đều bình thường. Ban đêm sau khi tắm lại uống quá nhiều rượu nên dẫn đến xuất huyết não. Từ những sinh hoạt cuộc sống trước kia, không phát hiện được có hành vi nào dẫn đến sự thù địch, đầu tư cùng hạng mục của hắn, cũng không có khả năng thu hút bất cứ kẻ địch nào, tiến độ hạng mục của công ta cũng đã kiểm tra hết."

"Nếu là bình thường, vậy liền nhanh chóng chấm dứt đi. Bất quá là một người kiếm tiền cho chúng ta, chúng ta không cần đem tinh lực lãng phí ở phía trên."

"Thế nhưng..." Anderson do dự một chút: "Chính là bởi vì quá bình thường, tìm không thấy một tia khả nghi. Có thể là giác quan thứ sáu của ta đi, ta luôn cảm thấy, ở phía sau bóng đêm bình thường kia, ẩn giấu đi một loại thù địch khiến cho ta cảm thấy rất khó chịu."

"... Địch ý? Ý của ngươi là, đây chỉ là giác quan thứ sáu của ngươi?"Giọng nói bên kia đầu điện thoại có chút bất mãn.

"Đúng vậy, ta đã nộp đơn xin điều tra thêm."

"Chúng ta không hi vọng xảy ra sai sót. Ngươi cần phán đoán nguyên nhân tử vong của hắn có phải là bình thường hay không. Hạng mục của chúng ta phải chăng đã dẫn phát địch ý của phe thứ ba. Nếu như cả hai đều không có vấn đề , dựa theo quá trình, ngươi liền có thể trở về."

"... Coi như là một chút giác quan thứ sáu của ta đi, ta cần hai phần tư liệu... Yên tâm, ta biết ta đang làm cái gì, tại một quốc gia cổ xưa như thế này, ta sẽ không gây ra bất kỳ rối loạn gì, càng sẽ không để cho trụ sở gặp bất kỳ phiền phức nào."

"Hi vọng ngươi thật sự biết! Sự phát triển của chúng ta tại đất nước cổ xưa này mới chỉ bắt đầu, Nuggets số 16 là người đầu tiên chúng ta gửi đi, về sau sẽ còn có càng nhiều, ta không hi vọng ngươi dùng một cái lý do giác quan thứ sáu, làm ra những hành động bất thường, dẫn phát sự chú ý của người ngoài đối với tổ chức của chúng ta. Ngươi nhớ kỹ, chúng ta hẳn phải giấu ở trong vực sâu!" Ngữ khí bên kia đầu điện thoại, ý vị cảnh cáo rất rõ ràng.

"Được rồi, ta biết rõ. Hiện tại ta cần hai phần tư liệu. Thứ nhất, ta cần hóa đơn chi tiêu thẻ tín dụng của Nuggets ở đây trong nửa đầu năm nay. Thứ hai, ta cần danh sách các cuộc gọi trong di động của Nuggets trước khi hắn chết."

Đầu bên kia điện thoại do dự một chút, vẫn là đồng ý: "Được rồi, nhưng cuộc điều tra kết thúc ở đây, đây là hành động lớn nhất mà ta có thể cho phép ngươi làm! Hoàn thành những gì ngươi muốn làm, sau đó lập tức trở về."

Dừng một chút, đầu bên kia điện thoại chậm rãi nói: "Chuyện về phía Nam Triều Tiên đã kết thúc, cái chết của Nuggets số 4 được xếp vào trọng điểm điều tra, nơi đó càng cần ngươi trợ giúp hơn."

"Cho nên đây thật sự là một năm không vui, không phải sao? Trụ sợ muốn phát triển kinh doanh tại Đông Á, nhưng cũng không có vẻ là thuận lợi." Anderson tựa hồ đang nói đùa.

"Không cần quá mức bi quan, những thứ này cũng không phải là hoạt động kinh doanh chính của chúng ta. Chỉ là những tên Nuggets bên ngoài giúp chúng ta kiếm tiền thôi." Ngữ khí ở đầu bên kia điện thoại trở nên nghiêm túc một chút: "Ta cảnh cáo ngươi lần nữa, đừng có làm ra hành động bất thường! Ta cũng không muốn giống như lần trước, dẫn tới sự chú ý của CIA đối với chúng ta."

Anderson cười lạnh cúp điện thoại.

Đêm đó, hắn nhận được hai email được mã hóa trong hộp thư máy tính của mình.

Anderson ngồi phía trước máy tính xách tay của mình, một tay cầm cà phê, một tay cầm bút, viết viết vẽ vẽ thật nhanh trên một trang giấy nằm trước mặt.

Đâu tiên là hắn liệt kê ra các cuộc điện thoại mà Diêu Úy Sơn khi còn sống đã liên lạc, chú thích một số dãy số điện thoại mà hắn cảm thấy đáng chú ý.

Sau đó, trong hồ sơ chi tiêu thẻ tín dụng được sử dụng bởi Diêu Úy Sơn, tìm ra mấy hạng mục mà hắn cảm thấy đáng chú ý.

Đặc biệt là trong số các hạng mục chi tiêu của thẻ tín dụng được Anderson liệt kê ra, có một thứ... ghi chép mua sắm đồ trang sức của Van Cleef & Arpels.

Sau một tiếng, hắn lần nữa đả thông điện thoại vệ tinh.

"Ta có khả năng phát hiện một điểm đáng ngờ."

"... Nói."

"Thứ nhất, lúc còn sống, Diêu đã giúp một người phụ nữ tên Dương Hiểu Nghệ giao dịch chứng khoáng phái sinh, hơn nữa còn giúp cô ta mở một tài khoản giao dịch tại nước Mỹ. Thứ hai, trong sanh sách số điện thoại mà hắn liên lạc, người phụ nữ này liên lạc với hắn tương đối thường xuyên. Thứ ba, đêm cuối cùng mà Diêu tử vong có người đã nhìn thấy cô ta. Thứ tư, nhưng chi tiêu trong thẻ tín dụng lúc Diêu còn sống, có mấy danh mục là chi tiêu mua đồ cho phụ nữ, trong đó bao gồm mua sắm châu báu, mà ta cũng đã thấy được ảnh chụp của người phụ nữ Dương Hiểu Nghệ này —dáng dấp của côn ta rất xinh đẹp, hơn nữa cũng đã có chồng."

"So what? Chuyện này chỉ có thể chứng minh Nuggets của chúng có thể là một tên háo sắc, hắn tại thời điểm kiếm tiền cho tổ chức, thuận tiện tại chỗ tìm một cô bạn gái, chuyện này cũng không có gì kỳ quái. Ngươi nghĩ rằng chúng ta không có chú ý đến điểm ấy sao? Ngươi nghĩ chuyện này biểu đạt cái gì đâu? Một cuộc báo thù đào hoa? Không, người phụ nữ kia cùng với chồng của cô ta đều là người bình thường! Người bình thường không có năng lực vô thanh vô tức gϊếŧ chết người của chúng ta như vậy." Đầu bên kia điện thoại bật cười nói: "Được rồi, ta cho ngươi thời gian ba ngày, sau ba ngày, nếu như không có phát hiện, ngươi liền trở lại. Bên phía Nam Triều Tiên hiện tại rất cần ngươi!"