Chương 4

Hệt như vì Giang Vãn Vãn quá tức giận mà động đến đứa bé, việc này tới quá bất ngờ, gấp đến độ ai nấy đều hoảng, mà đã đến rồi chỉ có thể sinh khẩn cấp tại chỗ, nhân viên công tác khách sạn vội vàng kéo một cái lều nhỏ đến để cô sinh, đồng thời truyền tin tìm bác sĩ khoa phụ sản có thể đỡ.

Tại nơi xảy ra vụ việc tình cờ có một người phụ nữ là bác sĩ, vội xung phong nhận việc mà đỡ đẻ cho Giang Vãn Vãn.

Đứa bé được sinh ra thuận lợi, người tài xế kia toàn bộ quá trình đều khẩn trương nhìn chằm chằm Giang Vãn Vãn, nghe được đứa bé khóc to, lộ ra một nụ cười chua xót như trút được gánh nặng.

Phong Sưởng chú ý tới biểu tình tài xế đầu tiên, giữa mày nhíu lại.

“Song sinh!”

Người phụ nữ là bác sĩ kia kích động hô to,

“Là song sinh! Nhanh cung cấp nhóm máu phù hợp, đứa bé quá yếu rồi rồi, yêu cầu truyền máu!”

Người phụ nữ lấy que thử nhóm máu trong túi ra, tay chân luống cuống mà kiểm tra nhóm máu hai đứa nhỏ, lớn tiếng hỏi,

“Nhóm máu A! Đứa bé là nhóm máu A! Cha mẹ của đứa bé nhóm máu A này đâu??”

Phong Duệ biểu tình cực kỳ vi diệu.

Ông và Giang Vãn Vãn, cả hai đều là nhóm máu B!

Phong Sưởng lại lần nữa chú ý tới người cha thân yêu kia, trên mặt ông ta đã hiện lên đủ loại màu sắc, cười nhẹ một tiếng,

“Tôi nhớ rõ ông là nhóm máu B, bà già này không phải cũng là nhóm máu B sao? Đừng nói là, đứa nhỏ này không phải của ông?”

Hắn cho rằng bản thân đã hạ giọng nói nhỏ rồi, nhưng mấy lời lẽ cực kỳ nhạy cảm này vẫn xuyên qua âm thanh hỗng loạn bốn phía, rành mạch truyền tới tai rất nhiều người.

Không biết có phải ảo giác của Phong Sưởng hay không, hắn cảm thấy bốn phía khí áp lập tức lạnh tới mức sắp đóng băng.

Phong Duệ đứng thẳng dậy, khuôn mặt đen kịt mà lạnh xuống, ngữ khí trở nên phá lệ lạnh lùng,

“Giang Vãn Vãn! Rốt cuộc sao lại thế này!”

Giang Vãn Vãn vừa mới sinh xong, suy yếu vô lực mà nằm trên giường bệnh lúc nãy vừa dựng, nghe được tiếng khóc lảnh lót của đứa bé thì tưởng vận may đứng về phía mình, ai ngờ giây tiếp theo liền nghe thấy giọng nói của Phong Duệ đang nổi trận lôi đình!

Phong Duệ tuổi lớn, giọng nói vang to như chuông lớn, lúc lửa giận tận trời, một giọng nói như này cũng đủ dọa người.

Nhìn Giang Vãn Vãn còn không biết đã xảy ra chuyện gì, người phụ nữ đỡ đẻ xấu hổ mà nói,

“Chuyện đó…… Đứa bé là nhóm máu A, cả hai người đều là nhóm máu B ……”

Giang Vãn Vãn hoảng sợ mà mở to mắt!

“Đây là giả! Đây đều là giả! Lần đầu tiên của em gái tôi chính là bị ông……”

Giang Thành lớn tiếng trách móc, thấy Phong Duệ hoàn toàn tức giận làm hắn ta có chút kiêng kị.

Đây là bước đầu tiên hắn nhúng tay Phong gia, cũng không thể như vậy mà đổ sông đổ biển!

Lời này nói ra cũng thật vi diệu mà, người chung quanh nhìn đối phương, biểu tình mười phần nghiền ngẫm.

Đây cũng sắp đem Phong gia ra gièm pha rõ ràng mà vạch trần cho người ta nhìn!

Phong Duệ giận tím mặt,

“Cậu câm miệng!”

Phong Duệ tức giận đến cả người phát run, tiếng người bốn phía đều biến thành tổ ong vù vù, tiếng trẻ con khóc nỉ non bén nhọn lọt vào trong óc, bức cho ông thở cũng không nổi.

Lúc này, Phong Sưởng ác độc trào phúng rành mạch mà nói vào trong tai, “Thanh thanh bạch bạch, phải không nhỉ?”

Giang Thành giận dữ, “Cậu có ý tứ gì! Cậu hỏi ba cậu lúc ấy……”

“Hừm.

” Phong Sưởng đỡ ba hắn ngồi xuống, thuận tay vỗ vỗ người Phong Duệ cho hắn bình tĩnh, khóe môi mang theo ý cười châm chọc mỉa mai,

“Cậu chỉ là anh trai cô ta,sao lại biết nhiều việc liên quan đến cuộc sống của cô ta thế nhỉ?”

Giang Thành:……

“(*Tiên nhân nhảy đi đây là*)?” Có người thấp giọng nói,

“Người phụ nữ kia cũng không đơn giản như bề ngoài.”

“tuy rằng Giang gia là gia đình bình dân, nhưng lại là một gia đình tử tế, thật sự có thể nghĩ ra loại thủ đoạn xấu xa này?”

“Giang gia làm người như vậy, ai còn dám tìm hắn hợp tác?”

Giang Thành sắc mặt biến đổi, lấy ra di động,

“Video lúc đó còn ở đây! Còn không chúng ta xé rách mặt! Để xem Phong gia mất mặt hay là Giang gia đây!”

Phong Duệ như bị sét đánh, mở to mắt thấy Giang Thành.

“Tôi đi, ĐM!”

Phong Duệ sợ hãi, Phong Sưởng không quen ông của lúc này, hắn phi tới dùng chân đạp vào bụng Giang Thành, khiến cả người lẫn di động đều nằm xuống mặt đất!

Giang Thành kêu một tiếng thảm thiết, Phong Sưởng vui vẻ thoải mái mà nhặt lên di động của hắn ta, kéo tóc Giang Thành lên để mở khóa bằng nhận diện khuôn mặt, cười nhạo,

“Ha, nhiều thứ hay ho quá nhỉ.”

Giang Thành vì khống chế Giang Vãn Vãn, bên trong không chỉ có video Phong Duệ cùng Giang Vãn Vãn lên giường giả, thậm chí còn có video Giang Vãn Vãn cùng người tài xế kia nɠɵạı ŧìиɧ!

“Vậy làm mọi người xem xem, mấy người Giang gia này là loại người gì đi!”

Phong Sưởng mở điện thoại để trình chiếu, một đoạn video đã bị công khai lộ ra trên màn ảnh.

“Chồng yêu, là anh trai em bắt em đi câu dẫn Phong tổng, ảnh còn nói chỉ cần em có thể gả vào Phong gia, lấy được tài sản của Phong gia, thì sẽ cho anh cùng làm lãnh đạo!”

“ Phải đi phá bỏ cái thai này đi, đứa nhỏ này không thể giữ! Để nó sảy thai đi, con chúng ta có thể có đứa khác……”

“Em mang thai, chính là…… Chính là hai ngày trước em và anh cùng làm, còn có Phong tổng cũng đã làm qua…… cho nên em, em cũng không biết đứa bé này rốt cuộc là của ai……”

Phong Sưởng tắt đi di động, nhún vai với ba hắn,

“Nhìn thấy không, người cũng không trong sạch, con trai cũng không phải của ba, hôn lễ này có thể không kết.”

Lễ đường nhất thời yên lặng, mọi người bị vở kịch máu cún này này làm chấn động mà không nhẹ.

Toang rồi, chuyện gì cũng toang hết rồi!

Giang Thành tuyệt vọng mà nghĩ, Phong gia hắn lấy không được, nguồn đầu tư trước kia cũng không dùng được nữa rồi!

Giang Thành oán hận nhìn Phong Sưởng, bỗng nhiên móc ra thứ gì ném vào người Phong Sưởng, giận dữ hét

“Khiến hắn chết đi!”

Phong Sưởng không kịp phòng bị, bị dính chất lỏng màu vàng, trong lòng hoảng hốt, theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn lên.

Chùm đèn treo thủy tinh trên đỉnh đầu bỗng nhiên đung đưa kịch liệt, hệt như giây tiếp theo sẽ rơi xuống!

Phong Sưởng hô hấp cứng lại.

Người bốn phía đều kinh ngạc hô một tiếng rồi né ra xa hắn, muốn cô lập Phong Sưởng, có người hoảng sợ mà kêu, “Đừng đứng đó nữa! Nguy hiểm!”

Đèn treo thủy tinh lay động càng ngày càng kịch liệt, Phong Sưởng khẽ nhếch miệng, ban đầu hắn còn sợ hãi nhưng một lúc sau, hắn bỗng nhiên rất có tự tin mà nghĩ, hắn sẽ không có việc gì!

Bởi vì!

Phong Sưởng nhỏ giọng nỉ non, “Bồ công anh sẽ bảo vệ mình…… Đi……?”

Bồ Tiểu Quai đương nhiên sẽ bảo vệ hắn!

Bồ Tiểu Quai thở phì phì mà nhìn kia luồng khí đen.

Khí đen sinh ra từ mặt dây thế mà lại muốn xuống tay với nhân loại của cậu!

khi những chất lỏng quỷ dị đó bị ném mạnh vào người Phong Sưởng, khí đen tránh ở giữa mày Giang Thành nháy mắt chia làm vài luồng bay tới!

Một luồng khí đen dây dưa với Bồ Tiểu Quai, toàn bộ còn lại đều bay đến nóc nhà lay động đèn treo thủy tinh!

“Một, hai, một, hai,”

Đám khí đen nho nhỏ kêu lên, đồng tâm hiệp lực mà lung lay đèn treo, muốn khiến nhân loại phía dưới đè chết!

Chất lỏng ở mặt dây là bản thể của khí đen, nếu chủ nhân phát ra mệnh lệnh, cho dù sợ hãi Bồ Tiểu Quai, nó cũng quyết không thể vi phạm ý nguyện của chủ nhân!

“Ây, tao cũng không muốn đâu!”

khí đen đang kiềm chế Bồ Tiểu Quai vừa hung vừa nhát nói

“Mé, đừng đánh tao!!”

Bồ Tiểu Quai hừ lạnh một tiếng, lá cây nho nhỏ giống hai sợi roi, đánh khí đen bay tán loạn đầy đất.

Bồ Tiểu Quai không dám rời khỏi đỉnh đầu Phong Sưởng, sợ khí đen nhìn trộm tận dụng lúc ấy mà đυ.ng tới hắn.

Nhưng mà, khí đen cùng Bồ Tiểu Quai giằng co cũng rất nhanh phát hiện điểm này.

Đầu óc không quá linh hoạt chậm rãi phát hiện điểm mù, khí đen liền bay ra xa, chống nạnh,

“Lêu lêu lêu! Mày đánh không lại tao!”

Nói xong còn giơ mông ngoe nguẩy :]]]

Bồ Tiểu Quai thở phì phì mà hừ một tiếng.

Cậu không ngu ngốc như vậy.

Cũng không thể cùng luồng khí đen trước mắt này lãng phí tinh lực, rốt cuộc, thứ gây hại quan trọng nhất vẫn là đèn treo trên đỉnh đầu!

Lúc vài giây Phong Sưởng phát ngốc kia, chùm đèn treo trên đầu hắn nổ vang một tiếng, xung quanh cũng vang lên tiếng hét kinh hoảng!

Phong Sưởng chết lặng mà nhìn đèn treo càng ngày càng đến gần, tuyệt vọng nhắm mắt.

Giây tiếp theo, Bồ Tiểu Quai hét lớn một tiếng, đóa hoa bò xuống dưới, hệt như đang mở ra cánh, đem Phong Sưởng bảo vệ tại thân thể phía dưới!

Bồ Tiểu Quai giơ lên nụ hoa nho nhỏ, dùng hết linh lực toàn thân, nở hoa!

Trong hư không tựa như ảo mộng nở rộ ra hoa ảnh của bồ công anh, đóa hoa vàng nhạt ở Phong Sưởng đỉnh đầu nở rộ, Bồ Tiểu Quai cả người phát ra ánh sáng nhu hòa hệt như ánh trăng, đem nhân loại của cậu bao bọc lại!

Đèn Thủy tinh rớt xuống dưới rồi choang một tiếng, tiếng thét chói tai hết đợt này đến đợt khác.

Chính là, bọn họ rõ ràng thấy Phong Sưởng đang ở phía dưới đèn thủy tinh, chỗ trung tâm nguy hiểm nhất, đèn thủy tinh rơi xuống lại ở đỉnh đầu Phong Sưởng mà vỡ nát!

Phảng phất vận mệnh chú định có cái gì đang bảo vệ Phong Sưởng vậy, đèn thủy tinh lúc cách đỉnh đầu Phong Sưởng không đến nửa thước bỗng vỡ vụn trong không khí, mảnh vỡ lại giống bị một thứ không nhìn thấy được chặn lại, sôi nổi hướng bốn phía vang ra.

Trong lúc Phong Sưởng gặp nguy hiểm, thế mà một chút cũng chưa bị thương!

Mà Giang Thành không gặp may mắn như vậy.

Rõ ràng bốn phía Phong Sưởng nhiều người đứng như vậy, mảnh vỡ đèn thủy tinh văng khắp nơi lại ý như có mắt mà toàn bay về phía trên người Giang Thành!

Giang Thành dùng cánh tay chống đỡ mặt, kêu thảm, mảnh vỡ thủy tinh chui vào làn da, giống như sắp biến hắn thành con nhím!

Quá quỷ dị!

Giống như —— quả táo, nhầm, quả báo!

Mọi người nhìn về phía ánh mắt Phong Sưởng, cũng nhiều một tia chấn động.

……

Xe cứu thương rốt cuộc tới, Giang Thành cùng Giang Vãn Vãn bị đưa vào bệnh viện tư nhân Phong gia, người tài xế kia cũng bị thủ hạ Phong Duệ khống chế, Phong Duệ mặt không biểu cảm mà tiễn các khách mời.

Phong Sưởng đứng ở bên cạnh lễ đài, rũ mắt thấy yến hội sụp tán, khóe môi một câu, thoả mãn mà hừ một tiếng.

Thật sảng khoái!

Tiện nhân cùng tra nam, đều đã chịu trừng phạt!

Hơn nữa hôm nay giống như cái vận cứt chó gì đó của hắn đi rồi, đầu tiên là tìm Giang Thành thống thống khoái khoái mà dạy dỗ, tiếp theo lúc ở thời điểm không biết làm sao, Giang Vãn Vãn gãi đúng chỗ ngứa mà sinh sản, thuận thuận lợi lợi mà làm hỏng hôn lễ.

Để cho người nhìn thấy ghê người chính là, rõ ràng là đèn treo rơi xuống đầu hắn, thế nhưng một chút cũng chưa làm hắn bị thương!

Hắn hiện tại chỉ muốn chạy nhanh trở về tưới nước cho bồ công anh nhỏ của hắn!

Nhất định là bồ công anh nhỏ của hắn đang bảo vệ hắn!

Nhất định là thế!

Phong Sưởng ném một đống cục diện rối rắm cho ba hắn, một đường nhanh chóng về đến nhà, chuyện thứ nhất chính là trở lại phòng đi xem bồ công anh nhỏ của mình!

Bồ Tiểu Quai trở lại bản thể, uể oải lộc cộc mà ghé vào ven chậu hoa, thè đầu lưỡi nhỏ phấn nộn thở dốc.

Haa.

Mệt chết đi được.

Lúc biến thành linh thể còn không có phát hiện, một hồi quay về thân thể, tấu quá sát khí tiểu cánh tay bắt đầu lại toan lại đau, sử dụng linh lực quá độ làm cậu cả người nhũn ra, còn có eo nhỏ tinh tế của cậu —— bị Phong Sưởng làm hoảng đến mức sắp bẻ gãy rồi!

Bồ Tiểu Quai mềm mại mà thở hắt ra, ủy khuất mà nhìn gương mặt nhân loại đang phóng đại vô hạn.

Phong Sưởng cong eo, làm tầm mắt cùng Bồ Tiểu Quai ngang nhau, đôi mắt đen nhánh chứa đầy kinh ngạc cùng không thể tưởng tượng, tò mò lại nóng bỏng mà quan sát bộ dáng Bồ Tiểu Quai.

Bồ Tiểu Quai chớp chớp mắt, mệt mỏi nằm liệt.

Nhưng nhân loại này thật sự rất đẹp nha.

Mặt mày Phong Sưởng giống loại tướng quân cổ đại, anh khí lại quyết đoán, khóe mắt hơi hơi giương lên, nhìn có chút không có nhân tâm, cánh mũi thẳng thắn thậm chí có cổ sát khí nhàn nhạt.

Nhưng môi hắn lại không là tính mỏng, hình dạng thực tuyệt đẹp, màu sắc cũng là hồng nhạt, không nữ khí, ngược lại chứa một loại ý vị thiện lương.

Miệng như vậy đẹp nha, sao lại độc như vậy —— đặc biệt là lúc nói cậu là cọng hoa tỏi non.

Mandy :Cậu vẫn còn cay vụ đấy nhá :]]

Bồ Tiểu Quai dùng hết một chút sức lực cuối cùng nhìn chăm chú nhân loại của mình, ngạo kiều mà nghĩ, hiện tại hắn chắc nhận ra cậu không phải là cọng hoa tỏi non đi!

Cậu chính là tinh linh bồ công anh siêu mạnh đây! Há há há!

Phong Sưởng nhìn cậu một hồi, bỗng nhiên chạy đến chỗ tủ lạnh cầm một lọ nước khoáng mười mấy vạn, vặn mở nắp bình, thật cẩn thận mà nghiêng thân bình, đổ cái gì mà nước suối trân quý khoáng vật bên trong xuống.

Nước suối được thanh lọc tưới xuống thân thể Bồ Tiểu Quai, đem bụi bặm nhìn không thấy tẩy đi, Bồ Tiểu Quai từng ngụm từng ngụm mà nuốt nước suối ngọt ngào, chậm rãi hấp thu linh khí ẩn chứa trong nước .

Linh lực tiêu hao quá nhiều rất nhanh được bổ sung, thân thể bủn rủn giãn ra, lá cây có chút uể oải mắt thường có thể thấy được mà trở nên thanh khiết.

Được bón nước suối tinh khiết dễ chịu đến no căng, Bồ Tiểu Quai liền quơ quơ bọc hoa nhỏ của mình với Phong Sưởng.

Cảm ơn anh nha! Nhân loại của tôi!

Phong Sưởng nhìn bồ công anh may mắn của mình, chắp tay trước ngực, nhỏ giọng hứa nguyện,

“Hôm nay thật sự cảm ơn nhóc, tôi cũng không biết nên nói cái gì.”

Phong Sưởng cảm kích mà hôn hôn nụ hoa Bồ Tiểu Quai, Bồ Tiểu Quai bị hôn cười to khanh khách, màu xanh lục non mềm nổi lên màu đỏ nhạt động lòng người.

Phong Sưởng thân mật đủ rồi, lại chắp tay trước ngực bái bái, “nhóc linh như vậy, có thể làm công việc của tôi nhanh có điểm tiến bộ hay không?”

Bồ Tiểu Quai chép chép miệng.

Chỉ cần mỗi ngày cho cậu uống nước đầy đủ,chất lượng, thì cũng không có gì đáng lo ngại!

Lăn lộn một ngày, lúc Phong Sưởng thay quần áo mới phát hiện trên người dính một chút chất lỏng màu vàng kỳ quái, chắc là lúc ở phòng riêng đánh Giang Thành mới bị nhiễm, để sát vào còn có thể ngửi được mùi cổ kỳ quái kia.

Phong Sưởng đang muốn dặn dò quản gia vứt quần áo đi, bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì, chụp vết bẩn màu vàng kia mà gửi cho Tần Ca, thuận tiện nói chuyện mấy ngày nay với hắn.

Rất nhanh, tin nhắn của Tần Ca xuất hiện: Nếu tôi không đoán sai thì, mặt dây chuyền kia là Phật bài Thái Lan, đồ vật màu vàng này là thi du*.

*Mandy : tui chịu á, chắc kiểu dạng ngải

Đồng tử Phong Sưởng co rút!

Phong Sưởng: Hắn ta có phải hay không điên rồi! Vì sao muốn hại hắn như vậy?! Chẳng lẽ xui xẻo gần nhất cũng là vì hắn?

Tần Ca: Không chắc chắn, theo như cậu nói, loại cấp bậc Phật bài này đối với cậu đã không có hiệu quả, tôi chỉ sợ sau lưng Giang Thành có vận đen càng cường đại đang chờ cậu!

Phong Sưởng: Cảm ơn bro đã nhắc!

Tần Ca:…… Không cần cảm ơn?

Phong Sưởng không biết giận.

Hắn ngồi ở trên giường sững sờ, bỗng nhiên nhảy dựng lên đem bồ công anh nhỏ ôm vào trong ngực, tự nhủ nói

“Nhóc sẽ bảo vệ tôi, đúng không? Nhất định sẽ bảo vệ tôi đúng không!”

Quang minh chính đại quyết đấu hắn không sợ, nhưng hắn phiền loại thủ đoạn bỉ ổi ám toán này!

Đổ máu, tử vong, bất hạnh, bóng ma vây khốn hắn, hệt như chỉ cần một chút nước sền sệt kia liền có thể hại chết một người, chỉ cần ngẫm lại hắn đều cảm thấy thở không nổi!

Loại chuyện quái dị này sự hắn không thể nói với bất kì một người nào hết, chỉ có thể tuyệt vọng bất lực mà đem hy vọng gửi gắm ở trên một cọng hoa tỏi non giống bồ công anh!

Cảm giác được Phong Sưởng phẫn nộ cùng sợ hãi, Bồ Tiểu Quai vội vàng duỗi dài lá cây nho nhỏ, tâm nhỏ trấn an cảm xúc thuộc về nhân loại của cậu.

Đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ anh!

Ưm… Đầu tiên, cậu muốn nói cho nhân loại này không cần ôm thật chặt… Hoa nhỏ có thở không nổi!

Phong Sưởng hô hấp nặng, cảm xúc bị đè nén hồi lâu dần có xu thế bùng nổ, hắn đem chậu hoa nho nhỏ dán vào mặt, muốn dùng hơi lạnh chậu hoa làm mình bình tĩnh một chút.

Cứ như vậy, hắn thành công lấy đi không khí của Bồ Tiểu Quai.

Nghe nói, lúc nhân loại hôn môi cũng sẽ có cảm giác thở không nổi như vậy.

Bồ Tiểu Quai mở to cái miệng nhỏ hổn hển thở dốc, chua chua ngọt ngọt mà nghĩ, nhân loại của cậu giống như có điểm ngốc.

Hừm, để hoa hoa an ủi một chút cũng được!

Bồ Tiểu Quai nhìn về phía di động bị ném ở trên giường, ting một tiếng, phần mềm cổ phiếu nào đó tặng một tin tức mới nhất.

Tác giả có lời muốn nói: Bồ Tiểu Quai: Hoa hoa chuyên sưởi ấm lòng.