Bộ Quần Áo Mới Của Đức Vua

7.33/10 trên tổng số 51 lượt đánh giá
Tác Giả: , Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ ? Phá Nát Cổ Tích Hệ Liệt
Bộ quần áo mới của Đức Vua- Song tính quốc vương trên con đường bộc lộ bản tính dâʍ đãиɠ (NP) Xưng hô: Nhà vua - hắn Còn lại - y Thể loại:Cổ đại phương Tây, dâʍ đãиɠ thụ. Đây là một truyện trong bộ Hủ …
Xem Thêm

Ngày xửa ngày xưa, có một vị hoàng đế dung mạo vô cùng tuấn mỹ, từ lúc hắn còn là một hoàng tử, bất kể ai gặp qua đều thật tâm từ đáy lòng khen ngợi hắn quả là một "đứa trẻ xinh đẹp". Thời gian thấm thoát trôi qua, tiểu vương tử trưởng thành trở thành vị vua cai trị đất nước, dáng người vẫn như thế nhỏ nhắn xinh đẹp, vòng eo mảnh khảnh, cặp mông tròn cong vểnh, làn da mềm mịn trắng sáng, môi hồng răng trắng, xinh đẹp cực kỳ, người gặp người thích.

Nhưng mà đức vua có một bí mật không thể cho bất kì ai biết.

Nhà vua mỹ mạo vô song thế nhưng lại có kích cỡ hạ thân không bằng một nam nhân bình thường, tuy rằng trắng nõn tinh xảo nhưng lại quá ngắn nhỏ, dù là thời điểm cương cứng cũng có thể cầm trọn trong lòng bàn tay, như vậy còn không nói, giữa hai chân hắn vốn trơn nhẵn lại lún phún âm mao, bên dưới thừa ra một hoa huyệt hồng nhạt, môi âʍ ɦộ nho nhỏ, đem sâu thẳm e thẹn âm đế giấu ở bên trong

Hắn trời sinh đã là một người song tính, cũng bởi vì nguyên nhân này, cả thân người luôn luôn trong trạng thái mẫn cảm, cho dù mặc quần áo làm từ chất vải mềm mại nhất nhưng chỉ cần bị kẹp giữa hai chân vẫn sẽ không khỏi đυ.ng vào tiểu côn ŧᏂịŧ cùng miệng huyệt. Núʍ ѵú nhỏ trước ngực cũng bị vải áo cọ xát đến dựng đứng thẳng tắp, những kɧoáı ©ảʍ vô cùng nhỏ nhưng vẫn làm hoàng đế đáng thương không kiềm được mà động tình. Cũng may côn ŧᏂịŧ nhỏ khi cương cứng cũng không hiện quá mức rõ ràng, bên ngoài khoác áo bào có thể che lại, nhưng mà bướm da^ʍ cùng cúc nhỏ cứ liên tục phun ra dâʍ ɖị©ɧ, không cẩn thận sẽ làm hạ thân ướt dầm ướt dề.

Không biết là vì giấu kín bí mật này hay còn do nguyên nhân nào nữa, quốc vương tuấn mỹ của chúng ta cứ cách một giờ đồng hồ đều phải thay một bộ quần áo mới.Bởi vì dung nhan hắn quá mức diễm lệ, các đại thần cũng phi thường tự nguyện vì quốc vương nhà mình tìm kiếm đủ loại kiểu dáng quần áo mới lạ, nhiều màu sắc, bó sát người hay to rộng, muốn kiểu gì cũng đều có.

Người dân của vương quốc cũng rất vui thích khi nhìn thấy đức vua ăn mặc đa dạng kiểu quần áo, đi qua tầm mắt họ -- đều thật sự là cảnh đẹp nhất, luôn có người sẽ nhìn trộm đánh giá mông nhỏ cong vểnh của quốc vương, ánh mắt hận không thể xuyên thấu qua quần áo, nhìn đến tiểu đầṳ ѵú đáng yêu, tưởng tượng hương vị đôi môi hồng nộn hương đến cỡ nào.

Quốc vương cũng không biết, không ít người thời điểm an ủi côn ŧᏂịŧ trong đầu đều tưởng tượng khuôn mặt cùng thân thể của hắn, ý da^ʍ đem côn ŧᏂịŧ cắm vào thân thể cùng cái miệng nhỏ, làm cho hắn kiều suyễn kêu da^ʍ không ngừng, thẳng cho đến khi triều thổi phun nước, trên người phủ đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Một ngày nọ, có hai tráng hán cao lớn rắn chắc đi tới vương quốc, bọn họ hóa trang thành thợ dệt vải đi bái kiến đức vua, bọn họ thưa với hắn:

"Kính thưa bệ hạ tôn quý của ta, chúng ta có thể tạo ra một loại vải dệt trên thế giới cũng chưa một ai nhìn thấy qua, loại vải này không chỉ mỹ lệ đến cực điểm, hơn nữa còn mềm nhẹ vô cùng, mặc trên người mà giống như không mặc."

Ngồi ở trên vương tọa, giờ phút này trên mặt quốc vương nổi một tầng ửng hồng, tiểu huyệt phía dưới dán ở mặt ghế ma sát liên hồi, hắn không biết vì sao các đại thần lại chế tạo chiếc ghế biến thành kiểu dáng kỳ quái như vậy, ở giữa có đồ vật kì lạ nhô lên, vừa khớp cắm vào kẽ mông cùng hoa huyệt của hắn đỉnh lộng, bất cứ lúc nào ngồi lên hắn đều nhịn không được mà xoắn tới xoắn lui, nhưng vừa mới động đậy, những cái điểm nhô lên liền bắt đầu tra tấn từng nếp thịt huyệt... Tư vị tiêu hồn khiến quốc vương thèm muốn càng nhiều rồi lại có chút kháng cự.

Những cái đó gãi không đúng chỗ ngứa nhưng lại mang tới kɧoáı ©ảʍ không ngừng kí©h thí©ɧ hạ thân, côn ŧᏂịŧ nhỏ của đức vua đã cương lên, giấu bên dưới lớp quần áo, quốc vương nỗ lực nhẫn nại chống đỡ, bàn tay trộm ấn ấn phía mặt trước, hắn tự cho rằng mình đã tận lực che giấu sẽ không có người phát hiện hắn khác thường.

Khi nghe nhóm tráng hán nói có loại quần áo như vậy, quốc vương lập tức không khỏi cảm thấy hứng thú, bị quần áo cọ xát làm cả người đều mẫn cảm khiến hắn vô cùng khổ sở, nghĩ đến nguyên nhân là do chất liệu những bộ trang phục kia không đủ mềm nhẹ, nếu loại vải dệt mới này có thể dệt ra được thứ tốt như thế thì...

"Quan trọng hơn là, vải dệt của chúng ta có một điểm đặc biệt thần kỳ." Một tráng hán cất tiếng nói, "Đó chính là người cực kì dâʍ đãиɠ sẽ không thể nhìn thấy nó."

Đức vua chỉ một lòng tâm niệm vải dệt mềm nhẹ nên đâu có chú ý lời nói có điểm lừa đảo, tráng hán còn lại tiếp lời, "Chất liệu làm nên vải dệt này vô cùng hiếm có, bất quá, chúng ta nguyện ý vì ngài mà thực hiện, nhưng chúng ta có một yêu cầu..."

"Yêu cầu cái gì?" Đức vua hứng thú bừng bừng hỏi, "Bất luận điều gì ta cũng đều chấp nhận"

Hai cái tráng hán thật cao hứng, bọn họ thực thần bí mà nói, "Chờ tới khi vải dệt làm xong, chúng ta sẽ quay lại đây đưa ra yêu cầu coi như là thù lao."

Từ khi hai tráng hán đáp ứng vì hắn dệt nên loại vải mềm nhẹ mỹ lệ nhất trần đời, mỗi ngày quốc vương đều nhớ thương, luôn để ý tiến độ làm việc. Lúc này, hắn bỗng nhiên nhớ tới nhóm tráng hán có nhắc tới điều đặc biệt của vải dệt này, là người vô cùng dâʍ đãиɠ sẽ nhìn không thấy không khỏi có chút khẩn trương. Đột nhiên con ngươi hắn phát sáng.

"Ta có thể kêu Tể Tướng trước tiên đi kiểm tra một cái, hắn vốn là người phi thường chính trực, hơn nữa cũng đối ta vô cùng thành thật, chưa có tin đồn không tốt nào."

Thế nhưng, hắn không biết, Tể tướng trẻ tuổi đi vào phòng dệt vải lại cùng hai tráng hán nhìn nhau cười.

Thực tế là, Tể tướng cũng không để ý đến khung cửi trống không , chỉ theo lời tráng hán ghi nhớ mấy câu, sau khi trở về liền tâu lại với quốc vương, "Loại vải dệt này cực kì tốt, mỹ lệ phong phú, là một loại vải rất khó để miêu tả, thần tin nhất định sẽ bảo dưỡng da thịt bệ hạ ngày càng thêm trắng nõn."

Tể tướng hoàn thành nhiệm vụ khiến quốc vương thực hài lòng, duỗi tay để Tể tướng ôm lấy chính mình, từ sau khi hắn phát hiện đại thần nhà mình vô cùng thích mình dùng phương thức này để khen thưởng bọn họ, cho nên thời điểm lấy lòng các đại thần, hắn đều sẽ cho phép bọn họ lại gần ôm ấp vuốt ve... tuy rằng những cái ôm như lửa nóng của cái đại thần khiến hắn có chút thở không nổi, nhưng cảm giác được bàn tay to thô ráp cùng các đầu ngón tay thon dài bóp lấy bầu vυ" cùng mông thịt, làm cả người hắn nóng râm ran - loại cảm giác kì diệu này, tựa như hoa huyệt bị cọ xát mang tới kɧoáı ©ảʍ vi diệu, nhà vua thực ra có chút say mê.

"Ân...... A...... Đừng, đừng hút...... Hảo ngứa......"

Chỉ mỗi vuốt ve đã không còn khiến Tể tướng thỏa mãn, y kéo xuống cổ áo đức vua, chôn trước ngực hắn liếʍ hút hai khỏa đầṳ ѵú đã hơi dựng đứng, ăn đến ngon miệng. Quốc vương nhịn không được vươn tay ôm lấy đầu Tể tướng, thốt lên tiếng rêи ɾỉ, thân thể t ngày càng thèm khát nhưng lại ngượng ngùng, nhũ thịt trước ngực được Tể tướng hôn thập phần thoải mái, nhưng loại thoải mái này lại làm cho hạ thân hắn chảy ra dâʍ ɖị©ɧ ngày một nhiều, trước mắt chỗ giữa hai chân đã lầy lội bất kham.

"Aaa... " Thân mình quốc vương run lên, ngón tay Tể tướng bắt đầu cách một tầng vải dệt mà đưa đẩy thọc vào hậu huyệt, miệng huyệt trống rỗng lập tức liền nuốt vào ngón tay y, "Lại sâu một chút nữa, thật thoải mái...."

Lúc này, Tể tướng bế quốc vương dịch lên trên, một cây côn ŧᏂịŧ thô dài cắm vào giữa hai chân đức vua, phần đùi trong nộn thịt bị ma đến đỏ tấy. Quốc vương gấp chờ không nổi mà mở ra hai chân, hai cẳng chân vòng lấy eo Tể tướng, banh rộng bướm da^ʍ phấn hồng hướng về phía y, "Ưm,..... Tiến vào, tiến vào...."

Tể tướng ôm chặt lấy quốc vương, cư căn nóng bỏng liền nương theo đó cắm vào.

"A a a a a......" Đức vua lớn tiếng rêи ɾỉ, ôm lấy Tể tướng, chìm nổi trong bể nɧu͙© ɖu͙©, hưởng thụ côn ŧᏂịŧ của Tể tướng mang đến cho hắn kɧoáı ©ảʍ ngập đầu, "Dùng sức, ư a...... Phải bị cắm hỏng rồi...... Quá lớn...... Ư ư , a, côn ŧᏂịŧ thật lớn......"

Đứa vua giờ phút này không thể tự nhận thức được bộ dáng chính mình bị côn ŧᏂịŧ cắm đến kêu cha gọi mẹ có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, bướm nhỏ bị nhồi đến tràn đầy, cúc huyệt phía sau không sợ cô đơn được ngón tay cắm vào an ủi, kɧoáı ©ảʍ vui sướиɠ bị va chạm nghiền nát cũng đủ để quốc vương sảng tới chết.

Bình Luận (2)

  1. user
    Kim Chi (2 năm trước) Trả Lời

    đọc chục lần vẫn muốn đọc lại, ad muôn năm, mong ad ra thêm nhiều bộ cổ tích và truyện hay như bộ này

  2. user
    Gấu Nhỏ Dễ Thương 123 (3 năm trước) Trả Lời

    Đọc đã quá a ~~~

Thêm Bình Luận