Chương 72

“Là Lâm Bạch Du ở trước mặt tớ sao?”

Phương Miểu há to miệng.

“Đương nhiên rồi, còn phải hỏi sao!” Tô Trừng Trừng trực tiếp hơn so với cô ấy: “Trong thế giới của Tùy Khâm chỉ có một mình Lâm Bạch Du.”

Phương Miểu vù vù chuyển hướng sang Lâm Bạch Du: “Bạn trai cậu mua một ngôi sao à?”

Ánh mắt của Lâm Bạch Du cuối cùng cũng rời khỏi màn hình điện thoại di động, có một tin tức thông báo, chỉ có hơn mấy chục mấy trăm chữ mà cô phải đọc đi đọc lại nhiều lần.

Một hành tinh mới được đặt theo tên của cô.

Tùy Khâm nói anh ấy quan sát các ngôi sao.

Ngôi sao này được anh phát hiện và đặt tên là ngôi sao Lâm Bạch Du, vĩnh viễn thuộc về anh.

Từ hôm nay trở đi, trong vũ trụ sẽ không có ngôi sao thứ hai mang tên Lâm Bạch Du.

"Tinh Tinh, cậu có nghe thấy tớ nói không?” Tô Trừng Trừng xua tay trước mặt cô: “Bạn trai cậu thật lãng mạn!”

Lâm Bạch Du tìm thấy giọng nói của mình: "Tớ có nghe thấy.”

Cô chỉ là quá sửng sốt, quá kinh ngạc. Cô ngạc nhiên vui mừng vì Tùy Khâm nói là làm.”

Cũng giống như năm lớp mười hai, bởi vì biệt danh của cô là Tinh Tinh, vào ngày sinh nhật của cô, anh đã đưa cô đi ngắm cả bầu trời đầy sao.

Khi đó Tùy Khâm không có năng lực như bây giờ, nhưng anh muốn cho cô những gì tốt nhất, hiện tại anh có thể làm tốt hơn.

Cho đến bây giờ anh vẫn luôn là người lãng mạn nhất.

Tô Trừng Trừng đọc bình luận: “Trong bình luận đều đang hỏi tại sao tên của ngôi sao lại như vậy, rất dễ nghe, giống như tên của một người vậy. Bọn họ đoán đúng rồi, vốn dĩ đó là tên người.”

“Bọn họ đã tìm tên của những người nổi tiếng, ngoài chúng ta ra chắc không có ai biết tên của ngôi sao này là tên của cậu.”

Phương Miểu cũng không nhịn được đi xem Hotsearch, lúc này không vội ăn cơm nữa.

Lâm Bạch Du cúi đầu mở WeChat: [ A Khâm, em nhìn thấy tin tức rồi. ]

Bên kia chưa có hồi âm, chắc là đang bận.

Lâm Bạch Du tắt điện thoại di động, cô không cần vào Weibo, bởi vì điện thoại di động của cô đã tự động đẩy tin tức "Ngôi sao Lâm Bạch Du”.

Trong cuộc trò chuyện riêng tư, Chu Mạt đang gửi một tin nhắn.

[ Tinh Tinh! ! Là cậu sao! ]

[ Tên của cậu! ]

Lâm Bạch Du trả lời: [Chắc là tớ. ]

Dù sao Tùy Khâm vẫn chưa nói, cô cũng không thể khẳng định chắc chắn được, nhưng cái khả năng này đã là chín mươi chín phần trăm rồi.

Chu Mạt: [ Cái gì mà chắc là…]

Chu Mạt: [Trên thế giới này còn có đôi tình nhân thứ hai tên là Tùy Khâm và Lâm Bạch Du sao!]

Lâm Bạch Du: [ Cũng đúng.]

Chu Mạt:[ … ]

Lâm Bạch Du mỉm cười, nghe được

Phương Miểu và Tô Trừng Trừng hét lên bởi vì những bình luận trên Weibo.

"Tùy Khâm quá tuyệt!”

"Tớ tuyên bố, tớ tuyên bố tất cả những người theo đuổi cậu đều yếu!”

"Ơ ơ ơ, có người như vậy, tớ liền gả cho anh ta! Tinh Tinh cậu còn chờ cái gì nữa!"

Phương Miểu khoác vai cô: "Kết hôn đi."

Lâm Bạch Du chớp mắt, "Thực ra thì chúng tớ đã đăng ký kết hôn năm ngoái rồi.”

Phương Miểu: ?

Lâm Bạch Du cong cong khóe môi, cô ngẩng đầu nhìn bầu trời, bầu trời mùa đông u ám.

Không thể nhìn thấy trăng sáng, cũng không thể nhìn thấy ngôi sao.

Nhưng cô biết rằng trên bầu trời đầy sao xa xôi kia, có một ngôi sao tên là Lâm Bạch Du.

Hầu hết các sinh viên y khoa của Đại học Bắc Kinh đều thực tập tại bệnh viện trực thuộc, vì đây là một trong những bệnh viện tốt nhất cả nước.

Cuối cùng, một số người đã tỉnh tạo lại sau khi nghe xong tin tức. Nếu bạn có đọc truyện ở trang copy xong cũng nhớ qua Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch để tụi mình có động lực hoàn thêm nhiều bộ nữa nhé.

Trong phòng ăn, bệnh nhân và người thân rất ít khi chú ý tới các loại tin tức liên quan tới thiên văn ở trên internet, cho nên không ai biết ở đây có một người đặc biệt.

Sau khi Lâm Bạch Du ăn xong, điện thoại di động của cô rung lên.

Cô vội vàng ngồi xuống, quả nhiên là tin nhắn của Tùy Khâm: [ Đêm nay trở về. ]

Lâm Bạch Du: [ Được. ]

Cô suy nghĩ một lát, sau đó lại gõ: [Tên trên tin tức có liên quan đến em sao? ]

Cô còn chưa gửi đi, thì đối phương đã gửi một tin nhắn tới: [Em nhìn thấy tin tức chưa?]

Lâm Bạch Du xóa câu vừa nãy đi, gõ lại: [ Em vừa mới nhìn thấy. ]

Tùy Khâm: [ Em thích không? ]

Lâm Bạch Du hỏi: [ Dùng tên của em, có thể dễ dàng vượt qua cuộc xét duyệt sao? ]

Tùy Khâm: [ Không khó đâu. ]

Lâm Bạch Du biết anh nói chắc chắn như vậy, nhưng trên thực tế nhất định không đơn giản như vậy, nhưng cô vẫn rất vui vẻ

Tùy Khâm: [ Tinh Tinh, chúc mừng năm mới. ]



Lâm Bạch Du: [ Hóa ra giáo sư Tùy tìm và đặt tên cho một ngôi sao chỉ vì làm quà tặng cho vợ. ]

Ngôi sao này sẽ vĩnh viễn được ghi lại ở trong lịch sử thiên văn.

Ba chữ Lâm Bạch Du kia sẽ được cả thế giới công nhận.

Sau này Lâm Bạch Du và Tùy Khâm sẽ cùng nhau xuất hiện ở trên lịch sử thiên văn.

Phương Miểu và Tô Trừng Trừng trở về, nhìn thấy Lâm Bạch Du đang nói chuyện trời đất cùng với người nào đó. Sự vui sướиɠ ở giữa hai lông mày không thể che giấu được, bọn họ cũng biết cô đang nói chuyện với ai.

Chắc chắn là chồng!

“Trước đây cậu có phát hiện ra bọn họ đã kết hôn không?”

Phương Miểu lén hỏi Tô Trừng Trừng: “Tại sao tớ lại không cảm thấy như thế nhỉ?”

Tô Trừng Trừng vừa ăn vừa nhìn tin tức: “Tớ không hề cảm nhận được điều đó, nếu không tớ đã nói từ lâu rồi.”



Cô ấy dừng đũa: “Chủ yếu là hai người bọn họ trước đây sống chung với nhau cũng rất hòa hợp, kết hôn rồi cũng không khác nhau là mấy."

Phương Miểu suy nghĩ một lát: “Không phải, vẫn có sự khác biệt, tớ phát hiện Tinh Tinh có da có thịt hơn so với trước kia. Bây giờ có da có thịt, trông càng xinh đẹp hơn.

Tô Trừng Trừng: “Tớ hiểu rồi, chắc được chồng cho ăn.”

Phương Miểu: “So với những bạn cùng lớp của chúng ta, thì cậu ấy có thành tích xuất sắc, ngoại hình đẹp trai, lại có đạo đức tốt. Quả thật là một người chồng tốt. Ngày nào tôi cũng muốn khen một câu trình độ phối hợp tốt.”

“Lần đầu tiên tớ thấy có người thâm tình như vây, quà tặng phải đứng tên vợ. Trái tim thiếu nữ của tớ muốn bay ra ngoài rồi.”

Tô Trừng Trừng lắc điện thoại di động: “Trong bình luận có người đang hỏi rằng ngôi sao Lâm Bạch Du này có phải là Lâm Bạch Du học khoa y ở Đại học Bắc Kinh không.”

Lâm Bạch Du ngẩng đầu: “Để cho bọn họ đoán đi."

Phương Miểu nói: "Không cần đoán, chúng tớ đều biết, những người khác ở trong trường chắc chắn cũng sẽ biết, đến lúc đó cả thế giới cũng sẽ biết.”

Cô vừa dứt lời, Lâm Thu Vũ đã đi tới ngồi ở bên cạnh Lâm Bạch Du: "Nhà ăn đông người, không có chỗ ngồi."

“Cậu ngồi đi.”

Phương Miểu nói.

Làm bạn cùng phòng mấy năm vẫn không có trở mặt.

Lâm Vũ Thu ở khoa khác, bình thường mấy ngày mới gặp nhau một lần, gặp nhau cũng chỉ chào hỏi qua loa.

"Hai ngày này gần tới Tết, chúng tớ đều bận rộn. Hai ngày trước nhìn thấy các cậu cũng không có cơ hội nói vài câu."

Tô Trừng Trừng ừ ừ hai tiếng: “Mọi người đều rất bận."

Trong phòng ăn rất náo nhiệt, Lâm Bạch Du không nói gì, nhưng

bất kể như thế nào thì chủ đề mà Lâm Thu Vũ nói tới đều sẽ rơi trên người cô.

“Cậu và bạn trai gần đây quan hệ không tốt sao?"

Tay Lâm Bạch Du ngừng lại, nhìn cô ta một cách kỳ lạ.

Tại sao cô ta lại hỏi vấn đề này?

Chẳng lẽ bởi vì gần đây Tùy Khâm không tới đón cô?

Bởi vì sinh viên ngành y bọn họ thường rời khỏi bệnh viên rất muộn sau khi trời tối, Tùy Khâm không yên tâm để Lâm Bạch Du đi về nhà một mình, cho nên thường đến đón cô.

Nếu không có thời gian, thì anh cũng sẽ để Phương Vân Kỳ đến đón cô.

Bởi vì Phương Vân Kỳ thực tập rất gần chỗ của cô, và cậu ấy rất rảnh sau khi tan làm.

Bởi vì Lâm Bạch Du và Tùy Khâm, một người là hoa khôi ngành y của trường, một người là trung tâm so sánh, kiêm ông lớn học văn bằng hai của ngành thiên văn, là cặp đôi được yêu thích nhất ở Đại học Bắc Kinh.

Chính vì chuyện này, mà ở trên diễn đàn của trường còn ồn ào rằng Lâm Bạch Du và Tùy Khâm chia tay hoặc là Lâm Bạch Du bị tin đồn nhắm tới.

Phương Vân Kỳ cũng không còn gì để nói.

Hôm nay cô nhận được món quà đầu năm mới đến sớm từ Tùy Khâm, Lâm Bạch Du vừa tròn hai mươi ba tuổi.

Bởi vì Tùy Khâm đi công tác với thầy, thêm vào đó là một số dự án cần phải bảo mật, cho nên một tuần lễ rồi cô vẫn chưa gặp anh.

Lâm Bạch Du trả lời: "Tốt, rất tốt."

Lâm Thu Vũ ồ lên một tiếng, cắn một viên thịt: “Mấy ngày rồi tớ không nhìn thấy các cậu đi cùng nhau, tớ còn tưởng rằng các cậu cãi nhau.”

Giọng nói của Lâm Bạch Du bình tĩnh: “Chúng tớ vẫn bình thường, tớ và anh ấy có sự nghiệp của riêng mình, không cần mỗi ngày đều phải dính lấy nhau,

tiểu biệt thắng tân hôn.”

Tình cảm của cô và Tùy Khâm, toàn trường đều rất chú ý, ngay cả một số giáo viên cũng có lúc chế giễu bọn họ.

Những người khác không biết chuyện bên trong đó, sẽ cảm thấy sau này Tùy Khâm có thể gặp được người tốt hơn, hoặc là Lâm Bạch Du không hài lòng với anh vì anh chết mê chết mệt với Thiên Văn và Vật lý.

Lâm Thu Vũ thuận miệng nói: "Trước đây cũng không bận rộn tới mức không gặp cậu.”

Phương Miểu không nhịn được nói: "Có phải cậu chưa nhìn thấy tin tức không?”

Lâm Thu Vũ ngơ ngác: “Tin tức gì?”

Rời khỏi sân trường một thời gian, khi đó mới có thời gian rảnh để lên mạng, bây giờ rất ít chú ý đến phương diện này. Nếu bạn có đọc truyện ở trang copy xong cũng nhớ qua Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch để tụi mình có động lực hoàn thêm nhiều bộ nữa nhé.

Tô Trừng Trừng nói: “Khoảng thời gian này Tùy Khâm bận quan sát ngôi sao.”

Lâm Thu Vũ không hiểu ý lắm, nhưng

Phương Miểu thì không chịu đựng được nữa, cô ấy gửi cho cô ta một ảnh chụp màn hình trên WeChat.

[Cậu không cần lo lắng về chuyện tình cảm, về những chuyện không tồn tại, không cần phải quan tâm. ]

Nhấp vào ảnh chụp màn hình, đôi mắt của Lâm Thu Vũ đột nhiên mở to.

Chỉ ở cùng ký túc xá, so với các bạn ở trên mạng cô ta càng biết rõ ràng hơn phần quà này tỉ mỉ đến mức nào.

Vấn đề này đang được thảo luận trên các diễn đàn của trường Đại học Bắc Kinh và các nhóm chính.

“Trong tin tức do đài thiên văn công bố, cả hai đều đến từ trường của chúng ta, đúng không?"

"Đài thiên văn của trường chúng ta đã đăng tin, còn có thể là người khác nữa sao?”

"Oa, tớ vừa ngủ một giấc tỉnh lại đã thấy một tin tức lớn như vậy!"

Bọn họ biết tình cảm của Lâm Bạch Du và Tùy Khâm, biết bọn họ đã từng trải qua những gì.

Nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghĩ rằng có thể nhìn thấy tên của bọn họ ở trên tin tức quốc tế.

Giống như nhìn thấy một câu chuyện tình yêu chưa từng thấy trong sách giáo khoa vậy.

“Sinh viên mới học năm thứ nhất Đại học, vừa mới vào mấy tháng, đã hỏi anh Tùy và chị Lâm vẫn luôn lãng mạn ngọt ngào như vậy sao?”

"Đúng vậy."

"Ai cũng biết, Tùy Khâm đã yêu Lâm Bạch Du từ kiếp trước.”

Câu nói này, vào buổi sáng của bốn năm trước đã trở thành một câu nói nổi tiếng ở Đại học Bắc Kinh.

Trong mỗi bài viết về tình yêu giữa Lâm Bạch Du

và Tùy Khâm, đều có người nhắc tới câu này.

Bọn họ tưởng rằng đây đã là kết thúc, nhưng không ngờ rằng trước khi kết thúc, vĩnh viễn là vô tận.

Ai có thể làm được như Tùy Khâm chứ.

“Để tôi đoán xem, Lâm Bạch Du đang làm gì, có phải đang nhìn tin tức không, được bạn trai tặng một món quà ngọt tới mức hôn mê.”

“Tôi càng tò mò không biết Tùy Khâm đang làm gì hơn, có phải anh ấy đang đợi bạn gái xem tin tức và nói mấy câu ngọt ngào với anh ấy không?”

Hoàng hôn chạng vạng tối, Tùy Khâm đi đến bệnh viện trực thuộc Đại học Bắc Kinh.

Lâm Bạch Du vẫn còn đang bận rộn, nên anh không đi vào mà ngồi trên một chiếc ghế dài ở dưới tầng.



Có bệnh nhân và người thân đang chơi bóng rổ ở cách đó không xa, còn có học sinh vừa mới tan học, người vừa mới đi làm về cũng gia nhập vào đó.

Rõ ràng ban ngày trời đầy mây, buổi sáng hoàng hôn lại có mặt trời lặn.

Sân bóng đơn điệu được bao phủ dưới ánh nắng chiều.

Đột nhiên, cậu học sinh trung học đẩy quả bóng rổ quá mạnh, ném quả bóng rổ bay qua khung bóng rổ, vượt qua đường biên, rơi xuống trước mặt Tùy Khâm.

Tùy Khâm đứng dậy, cúi người nhặt quả bóng kia lên.



Cậu học sinh trung học này rất ngọt ngào cũng rất lễ phép: “Anh, để em tự đến lấy!”

Tùy Khâm ngồi dậy, đuôi lông mày khẽ động, bàn tay cầm quả bóng rổ khẽ xoay, khớp xương ngón tay rõ ràng nhuốm màu dưới ánh hoàng hôn.

Anh liếc mắt nhìn về khung bóng rổ, đổi động tác, giữ tay lên và ném nó ra ngoài.

Quả bóng rổ bay lên trời như một đường

parabol, vượt qua những học sinh trung học đang chạy, rơi thẳng vào khung bóng rổ, và bật ra khỏi mặt đất.

Tùy Khâm đút tay lại vào trong túi, vẫn lơ đãng như cũ.

Lâm Bạch Du ở cách đó không xa nhìn thấy cảnh tượng này, cô chợt nhớ tới bức ảnh Tùy Khâm mặc đồng phục bóng rổ mà anh để ở quán hồi trước.

Mọi người trong trường trung học phổ thông số 8 đều nói: Tùy Khâm chơi bóng rổ rất giỏi.

Hai năm liền anh đều giành hạng nhất.

Cậu học sinh trung học đứng im tại chỗ, quay đầu nhìn rổ, hét lên một tiếng rồi quay lại nói: “Anh, anh đẹp trai ơi! Anh có muốn chơi chung với chúng em không?”

Tùy Khâm cười rồi xoay người đi.

Lâm Bạch Du cười híp mắt: "Em quay phim lại cho anh.”

Tùy Khâm rũ mắt xuống, hỏi: "Anh đẹp trai không?"

Anh giống kiểu con trai La Mã cổ đại.

Lâm Bạch Du kiễng chân lên: “Đẹp trai ngất ngây.”

Mắt của Tùy Khâm hiện lên ý cười, nắm lấy tay cô: “Về nhà thôi.”

Bên ngoài đang ồn ào náo nhiệt, thì cuộc sống của Lâm Bạch Du và Tùy Khâm vẫn êm ấm giống như ngày bình thường.

Buổi tối cô quấn lấy Tùy Khâm nói chuyện quan sát ngôi sao. Cô nghe anh nói quan sát một năm thấy được rất nhiều ngôi sao, có một số được đánh số, một số đã vỡ nát.

Ngôi sao này được anh phát hiện, giống như là trời định, bỗng nhiên một ngày nó xuất hiện ở trong tầm nhìn của anh. Nếu bạn có đọc truyện ở trang copy xong cũng nhớ qua Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch để tụi mình có động lực hoàn thêm nhiều bộ nữa nhé.

Một khắc này, chỉ trong một cái nháy mắt, hoặc là có đầy đủ kiến thức về thiên văn, Tùy Khâm cũng biết, đây là một hành tình mới chưa được phát hiện.

Anh quan sát mấy lần và đưa ra số liệu.

Tất cả mọi thứ diễn ra rất thuận lợi, chỉ là việc đặt tên, thầy hướng dẫn đề nghị anh chọn tên khác, Tùy Khâm chỉ tranh luận với thầy ấy ở mỗi điểm này.

Lâm Bạch Du nghe xong

gãi gãi cái cằm của anh: “Khi anh quan sát sao, không cảm thấy buồn tẻ và cô đơn sao?”

Hầu kết của Tùy Khâm dưới tay của Lâm Bạch Du khẽ chuyển động.

"Không đâu."

"Nó rất thú vị."

Ngôi sao thuộc về anh, định sẵn sẽ bị anh bắt được.

Sáng sớm hôm sau, tuyết rơi không lớn, nhưng một lớp tuyết mỏng rất nhanh đã tan chảy.

Có rất nhiều phóng viên đã tới khoa thiên văn và tầng hành chính của trường Đại học Bắc Kinh, còn có rất nhiều người chủ trì đài truyền hình đang tiến hành trao đổi.

Một số lãnh đạo trường và hiệu trưởng đều có mặt ở đây.

Sau khi tin tức đài thiên văn của trường được công bố vào ngày hôm qua, rất nhiều đài truyền hình và phóng viên đã hẹn trước.

Một số không hẹn trước nhưng vẫn tới.

Hiệu trưởng rất bình tĩnh, còn chưa kịp nói thì phóng viên đã không thể chờ đợi được nữa: “Hiệu trưởng Trương, tôi là phóng viên Kinh Đài, xin hỏi Tùy Khâm đã trở lại trường học chưa?”

Máy ảnh đã bắt đầu chụp.

Hiệu trưởng Trương hắng giọng: "Nghe bạn học của Tùy Khâm nói, cậu ấy đã trở về thành phố Bắc Kinh chiều ngày hôm qua rồi.”

Các câu hỏi tiếp theo đều có liên quan tới Tùy Khâm.

Không lâu sau đó thầy của Tùy Khâm cũng bị gọi tới tầng hành chính, sau khi hỏi hết các vấn đề quan trọng, phóng viên đều giữ lại một vấn đề.



“Hành tinh này được gọi là ngôi sao Lâm Bạch Du, sau khi chúng tôi tới Đại học Bắc Kinh thì biết được, có một người bạn học của Tùy Khâm nói bạn gái nhiều năm của anh tên là Lâm Bạch Du.”

"Giữa hai người này, có liên hệ gì sao?"

Nói đến đây, mặt thầy giáo hướng dẫn cũng không nhịn được thở dài xúc động: “Đầu tiên, cho tôi đính chính một ít, bạn học Tùy Khâm và bạn học Lâm Bạch Du đã đăng ký kết hôn, hai người là quan hệ vợ chồng.”

“Tiếp theo, đúng là Tùy Khâm đã lấy tên vợ để đặt tên cho hành tinh này.”

Mặc dù các phóng viên sớm đoán được, nhưng vẫn cảm thấy khϊếp sợ.

Một phóng viên nữ hỏi: “Nghe các bạn học ở đại học Bắc Kinh nói, biệt danh của bạn học Lâm Bạch Du là Tinh Tinh phải không?”

Thầy hướng dẫn gật đầu. Nếu bạn có đọc truyện ở trang copy xong cũng nhớ qua Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch để tụi mình có động lực hoàn thêm nhiều bộ nữa nhé.

Tùy Khâm không có ở đây, nhưng mọi nơi phỏng vấn đều nói về anh.

Buổi tối hôm đó, đoạn phỏng vấn này được phát ở ngoài giờ làm việc của Đài truyền hình, còn có một đoạn phim ngắn về thời niên thiếu của Tùy Khâm và ảnh đại học của anh.

Ở trong video, Tùy Khâm sáng sủa, ánh mắt một mực đuổi theo cô gái ở bên cạnh.

Hai người đều có ngoại hình xuất sắc, hơn nữa thành tích ưu tú, lại học cùng trường đại học, rồi bỗng chốc nổi đình nổi đám.

Không chỉ đài truyền hình, mà còn ở cả trên internet.

Chuyện tình yêu của Tùy Khâm và Lâm Bạch Du được liệt kê đếm kỹ từng ngày, ngọt ngào tới mức chết người không đền mạng.

Người đẹp trai đều thâm tình như vậy.

Tìm một ngôi sao lấy tên vợ để đặt tên.

Không ai có

thể kháng cự lại được Tùy Khâm.

Phỏng vấn Tùy Khâm lại trở thành mục tiêu đầu tiên của tin tức lớn, phóng viên và thợ chụp ảnh đều ngồi chờ ở bên ngoài bệnh viện trực thuộc của Đại học Bắc Kinh, bởi vì nghe nói mỗi ngày anh đều tới đón bạn gái tan tầm.

Nhưng họ không thể ngồi xổm chờ đợi ở đây mãi được.

Phương Miểu và Tô Trừng Trừng sau hai ngày bị truy hỏi, cuối cùng đã nhả ra: “Hai người bọn họ về nhà ăn Tết Nguyên Đán với mẹ rồi.”

Tin tức Tùy Khâm lấy tên của vợ là Lâm Bạch Du để đặt tên cho ngôi sao vẫn tiếp tục hot.

Mọi người đều chú ý tới, buổi tối hôm đó, đài thiên văn đại học Bắc Kinh đã đăng lên weibo, một bức ảnh chụp màn hình chỉ có bạn bè mới xem được.

Đó là một câu nói được Tùy Khâm viết trên mạng xã hội. "aroundthegalaxy, ifoundstar-thebestoneandturintomyownluckystar."

"Tôi đã đi khắp thiên hà mới tìm ngôi sao tốt nhất và biến nó thành ngôi sao may mắn của riêng mình."

"Tặng cho vợ tôi và tất cả những người luôn ngắm nhìn vũ trụ.”

------oOo------