Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bộ Xương Khô Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 26: Mạng Lưới Linh Hồn (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một tên ngốc nghếch như An Cách, lại có chí khí lớn như thế?

Nhưng mà rất nhanh hắn ta đã biết, An Cách thật ra chỉ tùy tiện tìm thứ để tham khảo, mà hắn ta chính là một vật để tham khảo: “Thần lực của ngươi, tương đương với bao nhiêu hồn tinh?”

”...”

Dưới sự cám dỗ của ‘muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu’ hồn tinh, An Cách đồng ý đề nghị của An Cách Lý Tư, tiếp tục phát triển tín đồ.

Phương pháp rất đơn giản, tìm tới đại thẩm Ngưu Đầu Nhân, lặp lại lời nói của Nại Cách Lý Tư: “Bất Tử quân vương nhận biết được tai họa, ra lệnh cho ta cứu các ngươi, người tin vào bất tử, sẽ được ăn chán chê, nói với hài tử, trượng phu, người thân đi, người thành kính với tín ngưỡng, sẽ được ăn chán chê.”

Khá lắm, An Cách trả cho một túi lương thực, Nại Cách Lý Tư trực tiếp giảm xuống chỉ được ăn no.

Xong hắn ta còn cố ý căn dặn đại thẩm Ngưu Đầu Nhân: “Người chỉ dẫn được người khác, có thể ăn nhiều hơn.” Ý là, dẫn người tới có thể được nhiều hơn một chút.

Những từ tối nghĩa khó hiểu này, đại thẩm Ngưu Đầu Nhân nghe được cũng bó tay toàn tập.

Nhưng lại có cảm giác rất lợi hại.

Sau khi hiểu rõ ý thì đôi mắt đại thẩm Ngưu Đầu Nhân sáng lên, trợn tròn to gần giống như chuông đồng.

Ba đứa hài tử trong nhà tất cả đều là dạ dày vương, ngày thường đói một bữa no một bữa, bây giờ tin vào bất tử là có thể ăn no?

Tin, chắc chắn tin, không tin sao, ngưu đại thẩm cũng có thể đánh gãy chân bọn hắn.

Căn bản không cần đánh gãy chân, ba con Ngưu Đầu Nhân nhỏ nghe xong có thể ăn no, đỏ ngầu cả mắt, dùng tốc độ của trâu điên chạy nhanh tới, cốp cốp cốp dập đầu đến vang trời, Vong Linh Hỏa bị bọn hắn thúc giục đến nỗi bùng lên dữ dội, còn bùng cháy hơn cả đại thẩm Ngưu Đầu Nhân.



Quả nhiên đối với những tiểu tử chưa trưởng thành, tín niệm ăn no còn thành kính hơn.

Nhưng mà Nại Cách Lý Tư rất nhanh đã hối hận, bởi vì hắn ta hứa cho ăn no, nhưng lại quên mất đối phương là Ngưu Đầu Nhân, một con tiểu Ngưu Đầu Nhân ăn hơn một túi đầy lương thực, một viên hồn tinh đổi lấy năm túi lương thực, ngoại trừ một túi kia cho đại thẩm Ngưu Đầu Nhân, còn sót lại bốn túi cho ba con tiểu Ngưu Đầu Nhân ăn hết.

Một viên hồn tinh, năm túi lương thực, mua chuộc bốn kẻ tham ăn thành kính, cũng không biết là lỗ hay lời, chắc là lời, mỗi một con Ngưu Đầu Nhân ít nhất cũng dâng hiến một ngọn hồn diễm, tương đương với số lượng bốn viên hồn tinh.

Nhưng những năng lượng này, cần một quá trình rất phức tạp, mới có thể chuyển hóa nó thành năng lượng linh hồn và tinh chế ra.

“Ngươi, Vong Linh Hỏa, Khâu Khắc, mạng lưới linh hồn, lưu chuyển, đúng đúng, năng lượng trong Vong Linh Hỏa, khống chế nó, lưu chuyển vào người ngươi, sau đó, thử phát triển linh hồn của chính ngươi, cảm nhận được không? Có cảm giác lớn mạnh không?”

“Rốt cuộc ngươi có phải khô lâu không vậy? Tại sao lại thành thạo như vậy? Có phải trước kia ngươi đã từng luyện không? Đây là một quá trình rất phức tạp, cho dù ngươi biết làm thế nào, cũng phải mất một thời gian dài luyện tập mới có thể nắm vững, tại sao ta mới nói ngươi đã làm được? Ngươi là hài cốt của nữ thần may mắn hả?”

Khi Nại Cách Lý Tư còn cho rằng quá trình sẽ rất phức tạp, thì An Cách lại chỉ hoàn thành trong một lần, chiết xuất ra toàn bộ năng lượng trong Vong Linh Hỏa.

“Gió, thổi.” An Cách chỉ chỉ đỉnh đầu, quá trình phức tạp này, cũng giống như hắn thò tay ra từ trong địa huyệt, dẫn đường cho khí lưu u ám từ trong An Tức phong.

Nại Cách Lý Tư đã đánh giá thấp khát vọng có lương thực của những người đói khát, mặc dù hắn ta đã yêu cầu hạn chế số lượng người, nhưng thần điện vẫn bị quá tải bởi những người đến sau khi biết tin, nghe nói chỉ có tín niệm thành kính, mới có thể được quân vương cứu trợ, tất cả mọi người không kịp chờ đợi mà đổ xô đến tế đàn, muốn chứng minh với quân vương mình thành kính với bất tử, hoặc tín niệm với lương thực như thế nào.

Dân chúng tranh nhau chen lấn suýt chút nữa chen sập thần điện đã lâu năm không tu sửa, cả nhà đại thẩm Ngưu Đầu Nhân la lên khàn cả giọng mà cũng không có cách nào duy trì trật tự.

Bạch Ngân khô lâu vẫn luôn quét rác cầm ngược cây chổi lại, hắc khí quấn quanh phía trước cây chổi, nhanh chóng biến thành một thanh đại khảm đao, đây chính là đặc tính của vũ trang linh hồn, có thể biến thành nhiều hình dạng tùy theo công dụng.

Nếu như thực sự rảnh đến nhàm chán, có hứng thú luyện tập, tạo ra một trăm tám mươi kiểu cũng không thành vấn đề, sau khi thành thạo có thể nhanh chóng thay đổi.

Cầm khảm đao, Bạch Ngân khô lâu ra sức nhảy lên, nhảy lên một cột đá bên cạnh tế đàn, cong cơ thể lại, phát ra tiếng rít linh hồn không có tiếng động.
« Chương TrướcChương Tiếp »