Chương 2: Chuyên Môn Phòng Ngự Và Trận Chiến Đầu Tiên

"Ừmm... Đây hẳn là thông số nhân vật của mình!"

Một bảng điều khiển màu xanh gần như trong suốt hiện lên trước mặt Kaede, phát ra một tiếng *Whoosh*.

Maple

Cấp: 1

HP: 40/40

MP: 12/12

【 STR 0 〈+9〉】

【 VIT 100 〈+28〉】

【 AGI 0 】

【 DEX 0 】

【 INT 0 】

Trang bị:

Đầu 【 Trống 】

Thân 【 Trống 】

Tay phải 【 Kiếm ngắn tập sự 】

Tay trái 【 Đại khiên tập sự 】

Chân 【 Trống 】

Giày 【 Trống 】

Phụ kiện

【 Trống 】

【 Trống 】

【 Trống 】

Kĩ năng

【 Không có 】



"Ừmm~ VIT là sức mạnh phòng thủ phải không ta?"

Ngay cả Kaede, một người không thường xuyên chơi game, cũng có thể đoán rằng việc có rất nhiều số 0 trong bộ chỉ số không phải là một điều tốt đẹp gì cả.

Nếu xét trên phương diện thực tế, thậm chí càng có ít những thứ được coi là ổn nếu chúng gắn với giá trị 0.

Kaede kiểm tra lại chỉ số của bản thân từng cái một và nhận ra rằng, ngoài sức tấn công (STR) của cô ấy đã được cải thiện chút ít nhờ cây kiếm ngắn mà cô ấy sử dụng ra, thì cô ấy không có điểm nào cho chỉ số cơ động (AGI), chỉ số khéo léo (DEX) và chỉ số trí tuệ (INT).

"Ôi, mình đã gây ra chuyện này mất rồi... Mình nên làm gì bây giờ? Risa cũng không ở đây nữa!"

Sau khi ca thán và nghĩ ngợi một lúc, Kaede quyết định rằng cô ấy sẽ thử chiến đấu với quái vật một lần. Sẽ là vô nghĩa nếu tới chuyện đó mà cô ấy cũng không làm được, và Kaede đã thoáng nghĩ tới việc tạo nhân vật mới.

"Được rồi, hãy đi ra khỏi thị trấn và xem xem nào..."

Trong khi cô ấy đang từ tốn đi bộ ra khỏi thị trấn, một suy nghĩ đã hiện ra...

"Ô, sao mọi người đi nhanh quá vậy??"

Đó chính là hệ quả của việc có 0 điểm cơ động, điều mà ban đầu khi lựa chọn chỉ số Kaede đã không hề hay biết.

Tuy nhiên, Kaede không hề nao núng, cô ấy cuối cùng cũng ra khỏi thị trấn với mục tiêu là thực hiện trận chiến đầu tiên.

Có rất nhiều ngời bên ngoài thị trấn, mặc dù không nhiều như ở trong trung tâm thị trấn. Nếu chiến đấu ở đó, chắc chắn sẽ luôn có ai đó theo dõi trận chiến của cô.

"Mình không muốn mình bị quê một chút nào cả... Vậy nên, chắc phải đi xa thêm một chút nữa."

Kaede tiếp tục đi tới khu rừng có vẻ như là không có người.

"Được rồi ~~ Mình nghĩ rằng ở chỗ này là ổn rồi. Quái vật-san, bạn có thể đến từ bất cứ chỗ nào bạn muốn!!"

Không rõ là bọn quái vật có nghe được lời của Kaede hay không, nhưng một con thỏ trắng với sừng nhọn đã nhảy ra khỏi bãi cỏ. Con thỏ trắng tấn công với một tốc độ rất nhanh. Và rõ ràng, Kaede với tốc độ giống như ngoài đời thực sẽ chẳng thể nào né được đòn tấn công đó!

"Chờ đã... Mình xin lỗi mà..."

Không rõ là xin lỗi vì điều gì, nhưng khi Kaede nói vậy, cô ấy đã nâng tấm đại khiên mà cô ấy đang giữ lên một cách kì lạ. Kết quả là cô ấy đã bị một đòn tấn công thẳng vào bụng bằng chiếc sừng nhọn của con thỏ.

"Oái..."

Con thỏ bối rối khi thấy đòn tấn công của mình - vốn dĩ sẽ gây ra sát thương chí mạng - trong thực tế lại chẳng gây ra được sát thương nào cả!

"Thật tuyệt vời. Nó chẳng đau một tẹo nào cả! Đúng là sức phòng ngự 128 có khác!!"

Kaede vỗ bụng. Tuy nhiên, âm thanh phát ra chẳng có vẻ gì là giống cơ bụng cả,

Con thỏ cảm thấy hành động đó hết sức gợi đòn, nên nó tiếp tục tấn công.



Kaede còn chẳng thèm dùng khiên nữa. Cô hứng trọn đòn tấn công bằng bụng của cô ấy.

Con thỏ trắng tấn công đi tấn công lạim và Kaede thì liên tục cười khúc khích. Đó quả là một tình huống kì lạ khi mà bất cứ ai đi qua trông thấy, và nó sẽ trở thành chủ đề nóng trên trang thảo luận ngay lập tức!

Trận chiến, mà không chắc là đó có gọi là một trận chiến hay không nữa, kéo dài trong khoảng một giờ.

"Này, nàyyyy~ bạn nên húc một cách nhiệt tình hơn nữa chứ!"

Khi Kaede vẫn đang cổ vũ cho con thỏ, một giọng nói đã xuất hiện trong đầu cô ấy.

《Nhận được kĩ năng「Phòng ngự tuyệt đối」》

"Ồ, gì vậy nhỉ? Thỏ-san, chờ mình một chút nhé!"

Kaede kiểm tra kĩ năng cô vừa nhận được mà không hề lo lắng việc con thỏ tiếp tục tấn công cô.

Kĩ năng 「Phòng ngự tuyệt đối」

Nhân đôi chỉ số phòng ngự của chủ sở hữu kĩ năng. Đổi lại, tốn gấp ba lần lượng điểm cần sử dụng để có thể nâng các chỉ số STR, AGI, INT.

Điều kiện đạt được kĩ năng

Bị tấn công bởi kẻ địch trong vòng 1 giờ mà không nhận sát thương, cũng không gây sát thương bằng vũ khí hoặc phép thuật.

"Ồ, chẳng phải đó sẽ là 256 điểm phòng ngự hay sao? (【 VIT 256 】). Đây quả là một kĩ năng tuyệt vời! Mình chỉ vừa chơi với Thỏ-san một lúc thôi mà!!"

Kaede nghĩ rằng, cô ấy đã có được kĩ năng này quá dễ dàng, nhưng rõ ràng việc sử dung 「Đại khiên」không thôi là chưa đủ sức phòng ngự. Mặt khác, rõ ràng chẳng có ai lựa chọn lối chơi nâng tối đa một chỉ số khi biết rằng lối chơi đó sẽ trở nên dở tệ về sau. Hơn nữa, sẽ chẳng có ai thực hiện lối chơi này đủ rảnh rỗi để chơi với một con thỏ trắng hàng giờ đồng hồ.

Nói cách khác, không hề phóng đại khi nói rằng đó là một kĩ năng tuyệt vời, nhưng có lẽ chỉ Kaede mới có khả năng học được kĩ năng đó. Tuy nhiên, bản thân Kaede lại không hề biết đến chuyện như vậy.

"Được rồi, ơ, chờ đã, Thỏ-san... Thỏ-san?"

Con thỏ tạo ra âm thanh *Kyu*, bởi mỗi lần tấn công, nó đều rơi xuống đất và bị mất một ít máu. Trên đầu nó, một thanh giống như thanh máu hiện lên, và từ trạng thái đỏ, ngưỡng máu đã chạm mức 0.

Con thỏ sau đó hoá thành những hạt sáng nhỏ và biến mất. Thậm chí còn chẳng có vật phẩm nào rơi ra cả, nó đã biến mất không dấu vết.

"Ơ kìa Thỏ-sannnnnnnnn"

《 Đã tăng lên cấp 2》

"Thỏ-sannnnn"

Tiếng hét của cô vang vọng trong khu rừng.

------

Ghi chú: Trong tiếng Nhật, đuôi -san được thêm vào sau tên của người đối thoại để thể hiện sự lịch sự và tôn trọng, nó có thể được dịch ra thành nhiều ngôi khác nhau như "anh", "chị", "bạn"... trong tiếng Việt.