Bồi Gả Tiểu Nha Hoàn

6/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
* nam chính: Lãnh hạo thiên * nữ chính: Tả phiên nhân ( Âu uẩn đình) * tình tiết phân loại: Xuyên qua thời không * thời đại bối cảnh: Hiện đại, cổ đại * chuyện xưa địa điểm: Đại lục Nàng ….. Vì cứu bạ …
Xem Thêm

Chương 1
Nhân loại kỳ thực luôn nhỏ bé và yếu đuối. Nhân loại hai từ này cũng có thể biểu thị phi thường các ý nghĩa khác nhau. Mắt chỉ có thể thấy được thế giới bên ngoài. Nhưng thực tế, trên đời này luôn tràn ngập rất nhiều điều mà bản thân không tài nào lý giải. Dù nhân loại có kẻ tự xưng là “vạn vật chi linh”, điều gì cũng biết, thì kết cục vẫn không biết điểm giữa vũ trụ rốt cuộc thế nào, đời người cuối cùng cũng chỉ như một giấc mộng.

Nhân Gian Giới

Tâm nếu bị thương, thì phải làm thế nào mới có thể chữa khỏi hẳn? Tâm nếu bị tổn thương, thì phải làm thế nào mới có thể cho nó hoàn hảo như lúc ban đầu.

Ha ha! Cũng thật tức cười, nàng cho tới bây giờ cũng thật không biết rõ sao bản thân mình bi ai như vậy. Nàng không có lòng tham, một chút cũng không. Nàng cũng chưa từng mong bản thân một ngày bay lên thành phượng hoàng. Nàng đơn giản chỉ muốn sống một cuộc đời yên lặng bên cạnh hắn. Nàng không dám càu xin gì nhiều hơn nữa, nhưng là vì cái gì mà sự thật tàn khốc thế này?

Nàng muốn cười a! Cười chính mình thật ngu xuẩn! vì cái lẽ gì muốn khóc mà nước mắt không có trào ra ?

Chán ghét, chán ghét, nàng không ngừng muốn xóa bỏ tất cả, nước mắt ràn rụa không ngừng rơi, giờ phút này nàng chạy điên cuồng vô mục đích, trái tim của nàng đã không thể hoàn hảo như lúc ban đầu nữa rồi..

” Khải duẫn, từ từ chờ ta!” Âu Uẩn Đình ở phía sau nàng vội vàng kêu.

Kỳ quái? Vì cái gì Khải Duẫn luôn không để ý tới nàng ? Từ lúc gặp nhau tại cửa ra vào tới giờ, nàng gọi tên của nàng ta không dưới hơn mười lần, nhưng mà khải duẫn lại đều giống như là không có nghe thấy. Mà thực ra chân chính căn bản là, nàng cố tình đuổi không kịp Khải Duẫn, cho nên thủy chung chỉ có thể cùng Khải Duẫn bảo trì khoảng cách nhất định, không thể lại gần hơn.

Bỗng dưng, lòng của nàng nảy sinh điều bất thường gây một sự kinh hoàng mãnh liệt , tiếp theo sự tình trong nháy mắt phát sinh.

Một chiếc xe mất đi sự khống chế chạy khác hẳn các xe khác, chạy hướng về phía Khải Duẫn đang đi thất thần, trong nháy mắt ngay cả lời cảnh báo Âu Uẩn Đình cũng không thể nói ra kịp, dựa vào tình huống nguy hiểm mà phát ra tiềm lực. Âu uẩn Đình sử tất tần tật sinh lực hướng vọt tới trước, đẩy Khải Duẫn ra, giúp Khải Duẫn thoát khỏi tình trạng nguy hiểm. Âu Uẩn Đình chậm rãi mất đi ý thức, nhưng vẫn mỉm cười, ít ra, nàng rốt cuộc đối với Khải Duẫn vẫn là có trợ ích.

Nhìn vào vết máu trên người Âu Uẩn Đình, Khải Duẫn si ngốc kinh hồn thất thần đứng nhìn.

“Không?”

Trên bầu trời (Thiên giới)

Những cơn gió tinh khiết hòa hoãn bên cạnh những đám mây, trời chiều nhu nhược hướng vào mục đích lớn là phát ra chút khí lực còn sót lại, ánh nắng chiều tàn dư cũng vẫn dễ dàng phóng túng buộc chặt tâm thần con người, một cảm giác ưu nhàn nhìn thời gian trôi qua thấy dễ chịu

Những tia chớp màu đỏ ngang dọc trên bầu trời, giây phút này nàng chợt thấy bản thân có sự bình tĩnh thư thái vượt quá mức bình thường, nàng thật sự đã trút hơi thở cuối cùng.

Lạ a! xa xôi phía chân trời tồn tại một điều thần bí mà mắt thường không thể nhìn thấu, cho dù tai cẩn thận lắng nghe, vẫn không thể nghe thấy cái gì gọi là âm thanh của thần tiên. Che dấu trong đó vô cùng vô tận những bí mật mà rất nhiều người không muốn biết, điều gì đó đang diễn ra ở phía trên đó…

” Đừng ngăn cản thϊếp, mặc kệ như thế nào, vẫn là ở dưới nhân gian giới không thể bay lên trên này”. Một nữ tử trông thật tao nhã, ôn nhu, đang khẳng định thật kiên quyết.

“Chính là… Đây là đạo lý gì mà lại phản lại sự tuần hoàn của vạn vật trong tự nhiên! Nếu thiên đế mà biết, thì phải làm sao mới tốt bây giờ?” Âm thanh của một người đàn ông vang lên đầy bất đắc dĩ. Tràn ngập khắp vũ trụ trong thiên địa vạn vật này, đều có quy tắc phải tuân thủ, nếu nghịch đạo này mà đi, chẳng những phá vỡ sự vận chuyển của quỹ đạo vũ trụ, càng là làm loạn trật tự ban đầu, việc này là sự vi phạm nghiêm trọng, tuyệt không thể nào!

“Này điều đó thϊếp đều biết! nhưng thϊếp không có quản được nhiều như vậy”. Nàng tuy chỉ là một tiểu tiên ở Nga Mi nhưng đều là không phải không biết tính nghiêm trọng của vấn đề.

” Mỗi lần chỉ cần tưởng tượng đến bản thân chúng ta sớm như vậy mà đã buông tay mặc kệ số mệnh của Đình nhi, tâm của thϊếp nhanh chóng mất đi sự tự chủ, trong thiên hạ vạn vật đều có số mệnh của chính mình, thϊếp đương nhiên biết, nhưng là thϊếp không thể cam tâm cam lòng a!

Đình nhi không có làm cái gì sai cả, vì cái gì mà con nó không được hưởng quyền lợi được hạnh phúc? Nó còn chưa thực sự trải qua một cuộc sống đích thực thực, liền phải chấm dứt ngay cuộc sống ngắn ngủi của nó, sự thật như thế này thì lúc trước chúng ta không nên sinh ra nó ở trên đời cho xong”.

“Nữ nhi cũng là của ta, Chẳng lẽ nàng nghĩ rằng ta một chút cũng không đau lòng sao? Chúng ta là phu thê, nàng là thê tử của ta, ta một lòng không bao giờ hy vọng nàng sẽ bị thương tổn gì”. Âm thanh lo lắng lại ẩn chứa trong đó vô vàn những ôn nhu, Bản tâm hắn cũng tràn ngập sự do dự, một bên nữ nhi mà hắn luôn coi như bảo bối, một bên là thê tử yêu quý, Hắn đến tột cùng cũng không biết phải làm thế nào mới viên mãn, mới có thể làm cho mọi người đều vui mừng đây?

“Điều đó thϊếp đều hiểu được a, nhưng mong phu quân hãy cẩn thận mà suy ngẫm lại xem, Chúng ta hai bên đều là cảm mến nhau, tiến tới kết hôn rồi sống chết, thậm chí liền ngay cả sau khi chết đi, chúng ta đều thừa hành lệnh của thiên đế, trên bầu trời này làm tiểu quan quản lý sự thanh khiết, chúng ta thủy chung đều luôn ở bên cạnh nhau. Chúng ta hưởng hạnh phúc lâu như vậy thật sự cũng đủ rồi, cũng nên đổi cho Đình Nhi nếm thử chút tư vị của cái gọi là hạnh phúc đích thực”.

Bọn họ cho tới tận bây giờ đều chưa thực làm tròn trách nhiệm của bậc làm cha làm mẹ, ông trời thì luôn hậu đãi cho bọn họ quá nhiều, nàng thật sự đã thỏa mãn, hiện tại nên là đến phiên bậc làm cha mẹ như họ làm điều gì đó cho nữ nhi.

Cúi đầu khẽ trầm tư, thái độ của hắn cũng không cứ lưỡng lự như vậy, “Nàng tính toán chúng ta nên làm thế nào?” Hiểu được tâm ý thê tử đã quyết, hắn cũng không nói chuyện khuyên can nữa.

Nàng lắc lắc đầu, nói một cách mơ mơ hô hồ, không rõ ràng đầu cuối:” Thϊếp trước mắt trong lòng đã có sẵn một kế sách, nhưng phương pháp này cần có sự hỗ trợ của Khải Duẫn, hơn nữa cũng không biết khả năng có thể tiến hành được đến đâu?”

“Một khi đã như vậy, chúng ta liền mau xuống nhân giới luôn đi thôi! Vạn nhất chậm trễ không cứu kịp,là khá phiền toái đấy. Thực phải bảo trụ thân thể cho Đình nhi, nửa khắc một khắc đều là không thể chậm trễ nha”.

“Phu Quân… chàng theo giúp thϊếp cùng nhau hạ phàm hả?”. Nàng có chút khϊếp sợ, sự việc lần này hoàn toàn không hề đơn giản, một khi bị phát hiện, nguyên thần của bọn họ có thể sẽ bị đánh tan, vạn kiếp bất phục.

Hắn nhẹ ôm lấy người nàng, “Đồ ngốc! Nàng nghĩ Đình Nhi là do một mình nàng sinh ra hả ! Đình nhi cũng là nữ nhi bảo bối của ta! Ta đương nhiên hy vọng nó có thể hạnh phúc! Càng huống chi có nàng bên cạnh ta, cùng nhau đối diện nguy hiểm, ta còn sợ cái gì chứ!”. Hắn hào sảng thể hiện khí phách lớn tiếng la hét, còn tự vỗ vỗ ngực mình vài cái.

“Ta…” Nghe thấy mấy lấy nói chí tình chí tính này, nàng nghẹn ngào nhất thời không nói được gì, Nàng cô cùng cảm động, tròng mắt ngập nước, càng thêm cảm kích tâm ý của phu quân .

“Tốt lắm, chúng ta cùng đi nhanh thôi, đã muộn khả năng sẽ không tốt lắm”. Nói xong, hắn âu yếm ôm thê tử thẳng hướng nhân gian giới bay đi, cứu người như cứu hỏa, là một khắc đều không thể chậm trễ.



Trong phòng bệnh bao trùm một không khí im lặng trầm buồn, giống như làm cho mọi người nghĩ rằng đó đích thực là một không khí bình thường vốn có ở bệnh viện. Bệnh nhân khi đến đây hơi thở hầu như còn rất mong manh, phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

” Bác sĩ cầu cầu xin các người, mau cứu cứu nàng đi!”. Ti Khải Duẫn liên tục cầu xin, chỉ thiếu mỗi điều lầ chưa quỳ xuống khấu đầu, không nên là như thế này, đều là sai lầm của nàng, là tai nàng thương tâm thất thần chỉ lo cho mỗi mình bản thân mình, làm hai đến cả Âu Uẩn Đình vì cứu nàng mà đánh mất cả mạng sống, ” Cầu cầu bác sĩ các ngươi, cứu cứu nàng đi!” Thảng nếu như Âu Uẩn Đình vì nàng mà chết, như vậy nàng làm gì còn mặt mũi nào sống trên cõi đời này nữa đây.

Thêm Bình Luận