Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bởi Vì Tớ Yêu Cậu, Yêu Nhiều Hơn Bất Cứ Ai Trên Thế Giới Này

» Tác Giả: Milky
» Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Giới thiệu nhân vật:Nguyễn Hà Linh: (16t) Con gái thứ 2 của tập đoàn H&l. Là một tiêu thư danh giá. Xinh gái, học giỏi nhưng là tán băng ngàn năm khó có thể tan. Nụ cười của nó được tình trên đầu ngón tay. Nó luôn đó trí óc mơ Hồ về một điều gì đó ở trong quá khứ mà không thể nhận ra vì đó chính là lý do mà hắn mất ngủ hằng đêm
Dương Thiên Minh:(16t) con trai duy nhất của tập đoàn Dương Thị. Đẹp trai học giỏi, lạnh lùng gấp bội nó, nếu nó là tản băng ngàn năm thì hắn phải là tản bang vạn năm không thể tan. Hắn có hôn ước với Từ Hương Giang từ nhỏ vì bố mẹ nhỏ Giang vô tình cứu được cô tình nhân của ố hắn sau khi mẹ hắn mất và cũng là lý do khiến hắn lạnh lùng và vô cùng căm ghét cha của mk và cha hắn là nguyên nhân gây ra cái chết của mẹ hắn.
Nguyễn Hoàng Tú Lâm: (19t) Con trai cả của tập đoàn H&L chính là anh nó đó. Mới nhỏ tuổi đã là giám đốc một chia nhánh lớn của công ty pama. Lạnh lùng vs tất cả mọi ngừoi ngoạitrừ nó vì anh đã từng xít mất nó.
Trần Thảo Trang: Học giỏi xinh gái tính tình như bà chằn nhưng rất quan tâm bạn bè. là tiểu thư của tập đoàn Trần Thị đứng thứ 4 thế giới. Tính cách hoà đồng, thân thiện, hay cười nhưng vẫn có đôi chút lạnh lùng với con trai ( vf có hôn ước với Anh họ nó từ nhỏ)
Từ Hương Giang: Tiểu thư con nhà danh giá, học giỏi nhưng kiêu cang và ngạo mạng. Yêu hắn từ lâu và có hôn ước với hắn nhưng hắn luôn phản đối. Sau mày hôn ước sẽ bãi bỏ
Còn nhiều nhân vật nữa cũng có thế là nhân vật chính mà tạm thời tác giả chưa nghỉ ra nên sẽ giới thiệu ở chương người đó suất hiện và các nhân vật của chúng ta cũng có rất nhiều Bí ấn. Rất mong các bạn theo giõi câu chuyện của tác giả và add Facebook vs tác giả qua số điện thoại: 01293078688
Chương 1: Quá khứ đau buồn cứ thế mà hùa về theo gió
8h sáng tại Paris, thủ đo của nước Pháp.Từ dưới nhà một giọng nói đầy tức giận của Lâm đầy ấm áp gọi lên lầu:

- Nhóc đang làm j mà mãi không xuống thế hả, có muốn anh lên lôi xuống không hả hay là không muốn về Việt Nam à?

Đang ngủ nướng, nó được câu đó, đặc biệt là ở chỗ khi anh nó nói "không muốn về Việt Nam à" dù đang ngủ như con heo trên giường nhưng nó vột bật dậy. Chạy ùa vào WC làm VSCN. 10' sau, nó đi ra, trên mình là một cái áo sơ mi trắng, chân váy đen khiến nó thật đẹp thật rạng rỡ. Bước xuông nhà, thấy anh hai đang ngồi ở sofa chờ nó, nó nhanh chóng chạy lại ôm tay anh nó rồi nói:

- Hai à, anh em mình mau chón về Việt Nam thôi, em ở đây mười mấy năm cũng chán lắm rồi- giộng đầy nũng nụi của nói nói với Lâm

Trời ôi, mới nghe nó nói chút xíu thế thôi mà anh Lâm lạnh lùng nhà ta đã động lòng ( đúng là ae có khác). Lâm cười tươi rồi sách cho nó cái vali và hai anh em họ ra thẳng sân bay để quay về Việt Nam. Chờ mỏi cố như đã đợi gần thế kỷ, cuối cùng thủ tục đã làm xong và hai anh em nhà nó đã lên máy bay đễ quay về nơi mình đã cất tiêng khóc chào đời đầu tiên.

Hai anh em nó ngồi ở hàng ghế Thương Gia. Vừa đặt mông xuống ghế, nó đã lăn quay ra ngủ khiến anh nó không khỏi mà phì cười. Anh nó nghĩ thầm trong đầu:

- Chắc nó mệt rồi nên mới vừa lên máy bay đã lăn quay ra ngủ như vậy.

Rồi đột nhiên, trong đầu anh lại nhớ ra hồi nó còn nhỏ đã bị người ta bắt cóc. Anh mong rằng khi về việt nam nó đã quên được bi kịch đó.

Tự nhiên khi quay sang nó, không hiểu sao anh thấy mồ hôi nó cứ chảy ra ngày một nhiều, ướt cả áo mà tong đó điều hòa có nóng đâu. trong miệng nó đột nhiên hén lớn " anh hai, pama cứu con, con sợ lắm". Nghe đến đây anh giật mình mà gọi nó dậy. Nó bất dậy, anh láy ly nước cho nó rồi hỏi nó:

- Em mơ thấy gì mà hét lớn như vậy, hay là ............................................. .

Nói đến đây miệng anh mắt nghẹn không nói được lời nào, anh biết rằng chắc trong mơ nó đã gặp ác mộng năm đó.

Anh nó chưa kịp hỏi hết nó liền lên tiếng phá tan bầu không khí yên lặng lúc này.

- Ahh Lâm ơi, em sợ lắm, sợ lắm. em đã mơ thấy cảnh hồi nhỏ lúc em bị bọn cướp bẳt cóc,trong căn nhà đó lại tối om như mực, khiến e sợ lắm.

Có hai đây ổn rồi, anh sẽ bảo vệ em nhóc à.

Nghe thấy Lâm ní như vậy nó yên tâm hơn và lại bắt đầu ngủ tiếp ( t/g bái phục mày luôn Linh. Nó: kệ tao, tao ngủ hem liên quan đến mày à nha. )

Trong mơ bất giờ đã rõ ràng hơn về giấc mơ của nó. Giấc mơ như này.

Hôm đó, nó đang ngủ thì nghe có tiếng nói ở dưới nhà, nghe vậy nó liền chạy sang phòng anh hai nó:

_ Lâm ơi, em nghe tiếng nói nhà mình có trộm à?

Nghe nó nói vậy Lâm chỉ kịp cua tay một cái rồi nói:

- Chắc em nghe nhầm thôi, không có đâu, để yên cho anh ngủ.

Nghe vậy nhưng nó vẫn không yên nên xuống dưới nhà.

Khi xuống nhà thì nó thấy có một đám người mặt đồ đen đang lấy rất nhiều đồ từ nhà nó.Theo phản ứng tự nhiên nó liền hét lớn:

- Hai ơi, pama ơi nhà mình có trộm.

Bọn troomhj hoảng hồn khi nghe có tiếng nói thì có một có đã đứng đằng su đập một cái vào đầu nó khiến nó hét to

AAAAA...................................... rồi ngất đi

________________________________________________________________________________________________________________

Chương này hơi ngắn vì mình chưa có ý tướng nhiều. Chương sau sẽ dài hơn. Chương này mình viết chưa có hay, từ chương sau sẽ giút kinh nghiệm vì đây là lần đâu tiên mình viết. ai có ý kiến thì Cmt góp ý nhé. MOng mọi người ủng hộ chuyện của mình nha. Và dự kiến của mình là 2

🎲 Có Thể Bạn Thích?