Boss Là Ác Ma

6/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Hắn sinh ra và lớn lên trong cô đơn, cuộc sống của hắn tăm tối không lối thoát. Hắn - lãnh khốc vô tình tàn bạo gϊếŧ người không ghê tay. Những gì hắn có được là từ xương máu của kẻ khác tạo thành. Hắ …
Xem Thêm

Chương 13
- Không phải, tôi hỏi tên tiếng Trung của em.

- Tôi tên Lâm Nguyệt.

Ầm.

Một lần nữa trong lòng hắn lại chấn động. Cô nói.... cô ấy nói cô ấy.... tên Lâm Nguyệt. Cô ấy..... cô ấy là Nguyệt Nha Nhi sao.

- Lâm ..... Lâm Nguyệt .....sao???/

- Ừm, có vấn đề gì sao??/

- ..... _ Lãnh Ngạo không nói gì cứ như vậy đứng nhìn Lâm Nguyệt.

- Này, anh sao thế. _ Vừa nói vừa hua hua tay trước mặt anh.

- ...... _Lãnh Ngạo vẫn không phản ứng, dường như anh đang chìm trong thế giới nội tâm của chính mình để suy nghĩ về việc vừa nghe được kia.

- Anh, cái đồ thần kinh_ Lâm Nguyệt thấy Lãnh Ngạo như vậy liền có chút bực mình nên dùng sức đẩy anh một cái, sau đó xoay lưng đi ra ngoài. Còn Lãnh Ngạo vì không để ý nên thân thể to lớn có chút chơi vơi. Đợi đến khi anh định thần lại thì đã không thấy cô trong phòng rồi. Lãnh Ngạo ngồi bệt xuống sàn nhà, ánh mắt như nhìn về phía cửa, như không.

========================================================

Dưới phòng bếp, Lâm Nguyệt đang "cần cù, chăm chỉ" nấu mì gói ăn. Vừa đun nước nấu mì vừa lẩm bẩm mắng:

- Cái tên điên kia không biết đang nghĩ cái gì nữa, hỏi tên của mình xong lại đơ ra, bộ tên mình khó nghe lắm hả, đâu có chứ, mà đâu có gì bất ngờ đâu mà anh ta phản hứng dữ vậy. Tên tiếng anh của mình cũng là Luna, mọi người hay gọi là Nana nghĩa là mặt trăng, thì Nguyệt cũng vậy thôi mà, anh ta sao phải làm quá lên thế chứ.

- Thôi kệ xác anh ta, nhanh chóng lấp đầy bụng rỗng chờ Dương Huân ca ca đến đón.

===========================================================

Trên phòng ngủ.....

Lâm Nguyệt vừa chạy đi, Lãnh Ngạo liền chìm vào suy nghĩ, trong đầu hiện lên thật nhiều câu hỏi không lời giải đáp. Mặc dù 10 năm qua, anh luôn cảm giác Nguyệt Nhi chưa chết, anh cũng đã vô số lần mơ thấy cảnh tượng gặp lại cô nhưng không ngờ, thật không thể ngờ được lại như vậy.

Bỗng nhiên..... Reng....reng....reng...

Điện thoại Lâm Nguyệt đổ chuông. Lãnh Ngạo cầm lên không ngần ngại nghe máy.

- Alo

- Alo, anh là ai, đây là máy của Nguyệt Nhi nhà tôi, sao anh lại nghe máy _ Âu Dương Huân ở đầu dây bên kia khi nghe thấy giọng đàn ông thì lo lắng hỏi.

- Trả lời tôi trước, anh là ai._ Lãnh Ngạo nói với giọng "chua loét". (Gì mà Nguyệt Nhi nhà tôi chứ, cái đồ ảo tưởng, hắn ta là ai mà dám nói Nguyệt Nha Nhi của anh là của hắn)

- Tôi là bạn trai của Nguyệt Nhi. _ Âu Dương Huân kiên định nói.

- Bạn trai._ Lãnh Ngạo cao giọng nhắc lại hai từ bạn trai. Nếu Âu Dương Huân ở đây lúc này chắc chắn hắn sẽ chết vì khí nộ phát ra từ anh mất.

- Anh là ai, Nguyệt Nhi đâu, nói cô ấy nghe điện thoại đi.

- Hừ, nghe cho kĩ đây, Lâm Nguyệt là người phụ nữ của tôi không phải của anh, lần sau còn để tôi nghe được câu nói này từ miệng anh thì cẩn thận cái lưỡi của anh.

- Anh ..... cúp .....cúp....

(Lâm Nguyệt em được lắm, dám ở sau lưng tôi quen bạn trai, là ai nói sẽ cưới tôi, là ai hả, vậy mà dám thân thiết với người đàn ông khác, xem ra phải dạy lại em rồi cô gái nhỏ) Lãnh Ngạo nghĩ.

======================================================

Cùng lúc này dưới phòng bếp có một cô gái mặc chiếc váy màu trắng trễ vai, phần eo bó sát, tà váy bên dưới để xòe tự nhiên. Cô đang ngồi thưởng thức tô mì mà bản thân vất vả nấu ra với vẻ mặt thỏa mãn, hahahahaha.

- Ngon thật, hahahaha, công nhận mình siêu thật, nấu được tô mì ngon như ...... á á á áaaaaa_ Lâm Nguyệt hơi ngả người ra sau ghế, bàn tay nhỏ xoa xoa nhẹ cái bụng vừa được lấp đầy, nhưng lưng chưa chạm đến thành ghế phía sau thì cả người đã bị nhấc bổng lên rồi.

- Anh.... cái đồ thần kinh, làm gì vậy, thả xuống không hả.

- Không thả._ Ai đó mặt lạnh lùng tỉnh bơ nói

- Anh muốn làm gì.

- Làm gì lát em sẽ biết.

Rầm._ Cửa phòng bị đá không thương tiếc. Lãnh Ngạo bế cô đi thẳng đến phòng tắm rồi thả cô xuống bồn tắm đã xả đầy nước.

- Áaaaaaaaaaa

- .......

- Khụ.....khụ.....anh....khụ.....bị.....điên.....khụ....à......_ Cô bị sặc nước ho sặc sụa.

- ......_Lãnh Ngạo vẫn im lặng và tiếp tục cởϊ qυầи áo. Ánh mắt chứa du͙© vọиɠ chiếu thẳng lên người đang ho ở trong bồn tắm kia. Quần áo dính nước ướt hết dính chặt vào cơ thể cô lại càng khiến nó trở nên quyến rũ lạ thường. Hai gò hồng đào như ẩn như hiện bên trong lớp áo ướt kia, chiếc eo nhỏ cùng tất cả đường cong trên cơ thể cô cứ thế mà phô ra trước mặt anh.

- Anh..... anh muốn làm cái gì thế, anh....cởi.....cởϊ qυầи áo làm gì hả.

- Tắm._ Nói rồi liền bước vào bồn tắm lớn cùng cô.

Cô nhóc nào đó đương nhiên không chịu để yên ra sức vùng vẫy làm nước bắn tung tóe, vừa vùng vẫy miệng vừa la. Phiền phức quá nên Lãnh Ngạo dùng môi mình chặn luôn cái miệng nhỏ đó lại. Tiếng la hét trở thành tiếng kêu ú ớ trong cổ họng cô.

Bàn tay to lớn của Lãnh Ngạo, một tay cố định gáy cô, tay còn lại thuần thục cởi bỏ lớp áo ướt sũng dính bệt bên ngoài ra, sau đó chiếc áo bra cũng bị anh giật phăng quẳng sang một bên.

- Ưʍ..... đừng......mà....ư.....

-.......

- Cục cưng, chúng ta hôm nay thử trong phòng tắm nhé, được không, hửm?//

Thêm Bình Luận