Chương 97: Ema hối hận [END]

Thôi, dù sao cũng là sủng vật của người khác, không có liên quan đến cậu! Iori nhìn Juli nhàn nhạt gật đầu, sau đó định đỡ Louis ra bàn ăn.

Louis không có bưới đi, đứng tại chỗ nhìn Juli và Kaoru một lúc lâu, cho đến khi cả hai cảm thấy không được tự nhiên, mới đạm cười nói: ""Đã lâu không gặp, xem ra hai người đều khá tốt".

Iori không cảm thấy kinh ngạc, chỉ là cảm thấy trùng hợp. Thì ra hai vị thành viên mới trong nhà và Louis có quen biết.

Nhưng mẹ Asahina, Hinata Rintarou, và Kaoru thì sắc mặt đều thay đổi, chỉ có Juli nhàn nhạt nói: “A, đúng đã lâu không gặp. Trước kia, thật sự cảm ơn anh chiếu cố.”

- “Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức mà thôi. Vậy sau này, cậu đều ở hình dạng này sao? Còn Tiểu Chi, cũng vậy luôn à?”

Juli gật đầu: “Ân, cả đời này, đều sẽ như vậy.”

Louis như suy tư gì, nhìn chằm chằm nói: “Như vậy, hai người không có hại người đi?”

Juli lắc đầu: “Anh xem sách tiểu thuyết huyền huyễn nhiều rồi, số mệnh thân thể nguyên bản của tôi đã đến, hoàn toàn không có khả năng sống thêm, bởi vậy căn bản không xem như hại người.”

- “Vậy là tốt rồi, tôi nhưng không nghĩ sẽ cùng một cái gián tiếp gϊếŧ người sống cùng nhau đâu! Vậy hiện tại, tôi cần đại biểu chính mình, hoan nghênh hai em” Louis cười nói.

- “Cảm ơn!” Juli cảm ơn từ tận đáy lòng.

Mà Kaoru bên cạnh như hiểu được điều gì, hốc mắt đỏ lên, thật sâu khom lưng nói: “Cảm ơn, thật sự rất cảm ơn…”

Iori mê man không hiểu, nhưng không có hỏi. Trong lòng cậu rất hiếu kì, nhưng so với việc bản thân dò hỏi, cậu thích người khác chủ động nói cho cậu hơn. Tính cách cậu, vốn luôn ở thế bị động.

Đợi Louis và Juli nói chuyện xong, thì mọi người đều cùng nhau ngồi xuống bàn ăn. Hai người kia là do mẹ Asahina mang về tối qua, ngoại trừ Louis và Iori, thực tất cả mọi người đều biết, vì vậy sẽ không xảy ra chuyện xấu hổ như không đủ chỗ ngồi.

Cả nhà vui vẻ cùng nhau ăn xong cơm, sau đó lại ra phòng khách xem chương trình Iori đóng. Trong bộ diễn này, Iori sắm vai nam số 4, lên sân khấu không nhiều, là một vương tử nhà giàu, có giáo dưỡng, có dã tâm.

Iori không để ý đến mọi người thảo luận về cốt truyện và nhân vật, chuyên tâm xem bản thân biểu diễn, sau đó nhìn về phía Fuuto đang nhàm chán dựa vào sofa: “Fuuto, em xem biểu tình của anh có phải hay không không tốt?”

Fuuto nghe nhắc tên, liền nâng cao tinh thần, nhìn một chút, lập tức nhất châm kiến huyết nói: “Ánh mắt không có du͙© vọиɠ, quá sạch sẽ.”

• Nhất châm kiến huyết: Nói một câu ngắn gọn, nhưng đúng trọng tâm.

Iori sửng sốt một chút, trong vở kịch, đoạn này là cậu bị nam một đả kích, sinh ra du͙© vọиɠ muốn đứng trên đỉnh cao. Cậu nhìn kỹ một chút, lại vẫn không nhận ra là sai chỗ nào. Ánh mắt khi biểu diễn, cậu thật sự không rõ ràng lắm.

- “Đạo diễn của anh đại khái cũng nhìn ra được ánh mắt không đúng, bởi vậy mới có thể lựa chọn góc nghiêng của anh, hơn nữa vẫn phải quay ở góc độ xa. Diễn kịch, muốn diễn tốt nhân vật, khuôn mặt, đặc biệt là ánh mắt, vô cùng quan trọng…”

Dù sao Fuuto đã vào nghề sớm, trong vòng lăn lộn mười mấy năm, kinh nghiệm này tuy chỉ là vài điểm. Cậu rất kiên nhẫn một chút rồi một chút phân tích cho Iori, lại chỉ thêm một chút, Iori lại rất nghiêm túc lắng nghe, diện mạo cao tốc vận chuyển tiêu hóa theo lời Fuuto nói…

Mọi người đều không hề nói, hoặc xem TV, hoặc nghe Fuuto giảng giải, hoặc là nhìn Iori với ánh mắt sủng nịnh…

Asahina Kaoru nhìn một màn ấm áp, không tiếng động cười. Cười cười, lại trong bất tri bất giác rơi lệ.

Một đôi tay thực ấm áp giúp cô lau nước mắt, nhẹ giọng bên tai nói: “Tiểu Chi, đừng khóc. em xem, hiện tại cả nhà đều tốt, có thể luôn ở bên nhau, có thể luôn bình đạm hạnh phúc, như vậy rất tốt, không phải sao? Nhưng em cũng không được tiếp xúc quá gần mấy nam nhân kia a, ngoại trừ Rintarou, những người khác đừng quá thân cận, ai biết được, có một ngày, họ đối em mang ý xấu…”

Kaoru nín khóc mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu.

Như vậy rất tốt… Cô sẽ nỗ lực, dung nhập trong nhà này, sẽ nỗ lực lấy được sự chấp nhận của mọi người, nỗ lực khiến cả nhà tiếp thu cô, chân chính là Asahina Ema!

…***…

Asahina Ema đã có một giấc mộng, cô mơ thấy, cô đã xuyên đến một bộ manga anime thuộc thể harem, một nữ chính có cùng tên với cô.

Asahina Ema vô cùng kích động, bộ manga anime này là một bộ, có thể nói là cô nhất thích, vì trong manga anime có đầy đủ loại nam nhân tuấn tú tài giỏi, mười ba anh em nhà Asahina, còn có những người bạn tốt…

Mà trong những người này, cô thích nhất là anh ba, Asahina Kaname. Nam nhân này, tuy nói là một “Hòa thượng”, nhưng về trình độ lãng mạn, diện mạo, ở trong mắt cô đều là xuất sắc nhất. Lớn lên đẹp, tính cách không tệ, lại là người lãng mạn, hơn nữa còn rất quan tâm người khác…

Đương nhiên, những người khác cũng đều rất không tệ, có nét đặc biệt riêng. Người mà cô vốn dĩ còn rất hâm mộ cùng chán ghét, chính là nữ chủ, dựa vào cái gì cô ta sẽ có những đãi ngộ tốt như vậy, có tớ mười ba anh trai, mà bọn họ đều khuynh tâm với cô ta, dựa vào cái gì cô ta có thể để mười ba người kia vì cô ta mà suy nghĩ! Dựa vào cái gì cô ta có thể dễ dàng đạt được ước mơ mà chính mình mong muốn!!

Rõ ràng, cô và cô ta, đều có cùng họ tên là Ashina Ema, đều là mười bảy thanh xuân! Mà cô, đừng nói đến việc được mười ba anh trai cưng chiều, mà ngay cả một con ruồi bọ cũng không có!

Cũng chỉ vì cô lớn lên quá mức bình thường sao? Bởi vì cô không có dáng người lả lướt giống Asahina Ema, và khuôn mặt đáng yêu? Vì gia đình cô quá bình thường, không có nhấp nhô giống Asahina Ema?

Hiện tại, nếu ông trời cho cô xuyên và Ema trong nguyên tác, cô tin rằng, cô sẽ làm tốt hơn so với Asahina Ema, lợi hại hơn! Cô sẽ làm mọi người, tất cả đều quỳ gối dưới váy cô, không sinh ra lòng muốn chia lìa! Ngoại trừ nam thứ mười, Asahina Iori.

Ở nguyên tác, sau khi nhìn thấy Iori muốn gϊếŧ Kaname, Asahina Ema liền hoàn toàn chán ghét Iori. Trên đời này, tại sao lại có người như vậy, không biết tốt xấu, không tim không phổi, lấy oán trả ơn!

Nếu cô hiện tại đã trở thành Asahina Ema trong nguyên tác, vậy có phải cô nên làm cái gì đó? Chẳng hạn như là Asahina Iori rời xa nhà Asahina? Hoặc là, trực tiếp làm Asahina Iori, bị bạn bè xa lánh?

Ha hả… Hình như cũng rất không tồi.

Vì thế, sau hôm đó, Asahina Ema phiên bản mới đã định ra hai mục tiêu, một là thu thập hậu cung mỹ nam, khiến họ giống như trong nguyên tác, cam tâm tình nguyện sống bên cạnh cô. Hai là đuổi Asahina Iori ra khỏi nhà Asahina, khiến cậu ta không thể xuất hiện trước mặt chính mình.

Vốn dĩ Asahina Ema chỉ là muốn đem người đuổi đi, lại không nghĩ tới, vừa đến nhà Asahina, lại ngoài ý muốn phát hiện ra Asahina Iori thế nhưng đối cô còn có cảnh giác, còn nỗ lực thuyết phục cả nhà, làm mọi người tránh xa cô một chút!

Điều này làm Asahina Ema càng thêm chán ghét Asahina Iori, cũng càng thêm kiên định muốn làm Asahina Iori hối hận, không thể xuất hiện trước mặt cô.

Cuối cùng, cô đã thắng, mọi người trong nhà Asahina, tất cả đều tin Asahina Iori mắc bệnh tâm thần, hơn nữa còn chủ động đưa cậu vào viện tâm thần. Asahina Ema rất đắc ý, nhưng sau đó lại ngẫm lại, cảm thấy như vậy vẫn là quá tiện nghi cho Asahina Iori, bởi vậy mới âm thầm động chút tay chân. A… Thông tin gia đình sai, hơn nữa cái viện tâm thần kia… Hừ, cô cũng không tin, Asahina Iori còn sẽ có cơ hội trở lại nhà Asahina!

Cứ như thế trôi qua mấy năm, mọi người trong nhà Asahina đối cô càng thêm mê muội. Nhưng cô lại càng thêm cảm thấy bất mãn. Anh em nhà Asahina tuy đều rất ưu tú, nhưng so với các nam chủ trong tiểu thuyết khác, lại quá mức bình thường. Không ai trong họ là tổng tài, không phải công tử có gia thế, không phải hắc đạo vương tử…

Asahina Ema không cam lòng, cô là vai chính, mọi người trong nhà Asahina tuy ưu tú, gia đình cũng coi như là một nhà giàu nhỏ, nhưng thân là vai chính, cô sao có thể bị vây chết trong gia đình như vậy!

Cô muốn đi tìm, tìm cho chính mình một chân mệnh vương tử chân chính. Cô tin rằng, khi cô tìm được, mọi người trong nhà đều sẽ chúc phúc cô, hơn nữa sẽ yên lặng chờ đợi cô, bởi vì bọn họ đều yêu cô… Bọn họ, nhất định sẽ lựa chọn buông tay, để cô được hạnh phúc, ai bảo cô là nữ chủ a!

Rất nhanh, cô liền nhắm vào tổng tài thần bí của tập đoàn “EX”. Vị này tổng tài cũng không biết có quan hệ gì với nhà Asahina, ngày kia, đột nhiên đến chào hỏi, cô cũng là khi đó gặp được hắn. Lớn lên đẹp trai, tính cách hình như có chút lãnh khốc, thân thế bí ẩn, nhưng vừa nhìn liền biết là vô cùng giàu có. Một nam nhân như thế, sao cô có thể bỏ lỡ chứ!

Chỉ tiếc, cô tốn nhiều công sức như vậy, kết quả vị tổng tài này vẫn luôn lạnh lùng với cô, khiến cô đau lòng không thôi. Sau đó, cô nghe nói nam nhân này phải về Châu Âu một thời gian, cô liền không chút nghĩ ngợi, tìm cớ trộm đi theo.

Cô lại không nghĩ rằng, thế nhưng ác mộng bây giờ mới bắt đầu!

…*…

Khi vừa mới gặp mặt, vị tổng tài kia không biết sao lại xác thật đối cô như gần như xa một thời gian, nhưng lúc cô hạ quyết tâm, muốn hiến thân cho vị tổng tài, lại đột nhiên biết được, vị tổng tài kia đã định kết hôn, nhưng cô dâu không phải là cô!

Cô chạy tới chất vấn hắn, hắn chỉ là cười lạnh nói với cô: “Cô làm những chuyện gì với Asahina Iori, cô cho rằng tôi không biết? A… Cô đại khái không biết đi, Iori là em trai của tôi, là đứa con trai duy nhất của cậu tôi! Tôi thật vất vả mới tìm được em ấy, kết quả em ấy lại bị cô hại chết! Asahina Ema, tâm địa cô đúng là rắn rết, một người không đối cô làm ra bất kì chuyện gì, cô lại có thể tàn nhẫn đến không thể hiểu được đem người hại chết! Tôi nói cho cô biết, việc này sẽ không kết thúc như vậy đâu, Iori đã trải qua những chuyện gì, tôi càng muốn gấp mười lần, gấp trăm lần, ở trên người cô, đòi lại tất cả!”

Nghe hắn nói, tâm trí Asahina Ema như rơi vào hầm băng, lạnh đến cực điểm. Cô lẩn trốn, rồi trở về Nhật Bản, trở về nhà Asahina, lúc về mới biết được, tất cả mọi người đã đi tảo mộ Asahina Iori!

Asahina Iori thật sự chết rồi, nội tâm cô một trận mừng thầm, ngay sau đó lại bắt đầu lo lắng, vì lời của người kia, cũng vì những anh em kia. Cô nhớ rõ, trước khi Asahina Iori nhập viện, mọi người trong nhà gần như đều chán ghét Iori. Nhưng bây giờ, bọn họ lại chủ động đem tro cốt của cậu về, hơn nữa còn tập thể đi tảo mộ…

Thôi, nghĩ nhiều cũng vô dụng. Asahina Ema lắc đầu, trực tiếp đi thẳng đến nghĩa trang. Đã đi lâu như vậy, họ nhìn thấy cô, cũng không biết sẽ vui mừng đến thế nào.

Cô nghĩ, họ nhất định sẽ không trách cô đã quyết liệt rời đi, bởi vì bọn họ đối cô là yêu, là thấp kém, ti tiện như vậy. Hiện tại cô chính mình trở về, nghĩ đến họ cũng chỉ có rất vui vẻ đi!

Chẳng qua, cô lại không nghĩ rằng, sau khi gặp mặt, thái độ cả nhà đối cô lại hoàn toàn không giống nhau. Cô nhìn ánh mắt của họ, ánh mắt họ, từ mê luyến biến thành chán ghét, hận. Thậm chí, họ đã từng hoàn toàn không muốn để nam nhân khác chạm vào cô dù chỉ một chút, hiện tại thế nhưng lại gọi bảo an ném cô ra ngoài!

Nguyên nhân, lại là Asahina Iori!

Lúc này, hận ý trong lòng Asahina Ema đối Asahina Iori đạt tới một cái đỉnh điểm. Cô chưa từng hận người khác như vậy, Asahina Iori, cho dù đã chết rồi, cũng không để cô sống tốt!

A… Thật buồn cười, một người, khi sống bị cô chèn ép đến tinh thần không ổn định, thậm chí yếu đuối tự sát, sau khi chết lại có thể khiến mọi người trong nhà hợp nhau mà bức chết cô!

Cuối cùng, không hiểu sao Asahina Ema như bị khống chế, nói là cô gián tiếp hại Iori, còn gián tiếp hại chết một bạn học nữ trong trường. Mà quan hệ giữa cô và cô bạn đó cũng không tệ lắm, nhưng mà cô bạn kia ngàn không nên, lại đi thích Asahina Kaname, nhân vật mà cô thích nhất trong nhà Asahina.

Bởi vậy, để ngừa vạn nhất, Asahina Ema cũng chỉ làm chút thủ đoạn nhỏ, khiến cô bạn bị Kaname chán ghét, hơn nữa còn bị nhà trường đuổi học. Chỉ là, cô không nghĩ tới, cô bạn kia so với Asahina Iori còn không dùng được, vừa bị đuổi học, đã lên tầng cao nhất của trường để phóng thích bản thân.

Rõ ràng cô đã đem mọi manh mối đều xoá sạch, có một số việc căn bản còn không phải cô tự mình ra tay, nhưng vì sao, Ukyo lại có thể nắm nhiều chứng cứ như vậy?! Asahina Ema không hiểu, trong lòng đồng thời vì Ukyo tuyệt tình mà tuyệt vọng.

Xem tình hình này, nếu là phiên toà thẩm phán, nhẹ thì cô bị giam mấy năm, nặng thì khả năng lên tới hai mươi năm! Loại chuyện nay, nhất định bị lưu lại… Tính luôn việc được xử nhẹ, sau khi ra ngoài, cô cũng đừng nghĩ có thể tìm được công việc tốt, càng đừng nghĩ tới việc tìm nam nhân tốt! Ai sẽ muốn một nữ nhân đã gián tiếp gϊếŧ người a…

Asahina Ema cắn răng, trong lòng hạ quyết định, giả điên! người mắc bệnh tâm thần gϊếŧ người, sẽ không cần chịu trách nhiệm pháp luật, như vậy cô chỉ cần giả điên, ở bệnh viện mấy tháng, chờ mọi người đối việc này phai nhạt, sau đó sẽ “Hết bệnh” xuất viện, như vậy không phải sẽ tốt hơn sao!

Hơn nữa, nếu cảnh sát tham gia vào, sẽ thay cô chọn bệnh viện tốt đi, căn bản không có khả năng sẽ xuất hiện chuyện bị bức chết! Về sau, nếu chuyện cô bị đưa vào viện lộ ra, chỉ cần cô ứng xử tốt, không chừng còn có thể làm nam nhân nào đó vì cô mà đau lòng…

Vì thế, Asahina Ema thật sự giả bệnh, mọi chuyện tiến triển thật sự thuận lợi, cô bị đến viện tâm thần. Nhưng, từ ngày ấy, không có một ngày là cô được bình yên, càng không thể bước ra khỏi bệnh viện…

Giấc mộng cuối cùng, là cô bị mấy lão nam nhân tâm thần giữ chặt hai tay hai chân, vô lực giãy giụa.

Asahina Ema bỗng nhiên bừng tỉnh, bật dậy thở dốc. Nhìn một mảnh màu trắng trước mắt quen thuộc, cô nhất thời không rõ, đâu mới là mộng…

Cô cười khổ, mặc kệ có phải mộng hay không, hoàn cảnh hiện tại của cô không phải cũng là giống nhau!

Cô không nghĩ tới, linh hồn thật sự của nguyên chủ còn tồn tại trong thân thể này. Cô cũng không nghĩ tới, nam nhân có mái tóc phiêu dật kia vậy mà là sủng vật của nữ chủ, sóc Juli. Càng không nghĩ tới, chỉ sóc kia lại có thể khiến linh hồn nữ chủ trở về. Mà sau việc này, thân thể này của cô liền trở nên suy yếu rất nhiều, già nua so với người bình thường càng nhanh hơn rất nhiều!

Asahina Ema thu hồi cười khổ, lạnh lùng nhìn trăng lạnh ngoài cửa sổ, nơi này là viện tâm thần, sau khi linh hồn nữ chủ được dẫn đi, cô liền bị ném vào đây. Vừa bị đưa vào, linh hồn bị dẫn đi rồi lúc sau, nàng liền bị ném ở chỗ này. Mới vừa bị đưa vào, vị tổng tài “EX” ở trước mặt cô nói với “Bác sĩ trưởng”, nói: “Đứa bé này về sau nhờ cậy vào ông, cũng không cần khách sáo, mặt khác, tôi hy vọng, cả đời cô ta đừng có rời khỏi phòng bệnh viện này.”

Từ đó, Asahina Ema liền không thể đi ra ngoài qua. Hiện tại, ngoại trừ bác sĩ cùng y tá, cô không gặp một ai là người bình thường…

Asahina Ema cười khổ, lúc này mới có mấy tháng, cô đã chịu không nổi… Cũng khó trách, trong mộng, Asahina Iori cuối cùng lại tự sát…

Cô sai rồi, cô… Hối hận… Muốn về nhà, thật sự, cô nhớ người mẹ nói nhiều, người cha nghiêm túc…

…___END___…

[Kỳ Thanh]: Truyện đến đây xin được phép khép lại. Cảm ơn mọi người đã luôn đón đọc trong thời gian qua. Chân thành cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.