Chương 16:

“…Tất cả bọn họ, kể cả các Thiếu gia—Họ đều hành động như vậy à?”

“Bọn khốn nạn đó… Không, các anh trai của tôi. Có trường hợp họ sẽ độc đáo hơn một chút, nhưng nhìn chung họ cũng hành động như vậy, đúng vậy.”

Những lời nguyền rủa phát ra khỏi môi cô, nhưng Violet đã sửa lại một cách duyên dáng.

Mary nhận thấy sự chỉnh sửa nặng nề của Violet và cô ấy mỉm cười thật tươi. Tuy nhiên, ngay sau đó, nước mắt lại trào ra trên mắt Mary.

“Nếu một nửa tin đồn là sự thật thì nửa còn lại chắc chắn là sai sự thật. Nhưng bất chấp tất cả, không ai đứng về phía tiểu thư, tất cả họ chỉ nghĩ rằng tiểu thư là ác quỷ, họ chưa bao giờ cố gắng nói chuyện với tiểu thư dù chỉ một lần và cứ tiếp tục như vậy…”

“……”

“Vậy thì, hic. Tiểu thư, cô nói tiếp… Cô cứ tiếp tục…”

Violet lại dỗ dành Mary, vỗ nhẹ vào lưng cô gái và đưa cho cô một miếng bánh tart. Mary lấy ra một chiếc khăn tay và nức nở, rồi tiếp tục nói với vẻ u sầu như vậy.

“Tiểu thư thân yêu của tôi… Người không hề xấu xa. Tiểu thư thật tốt bụng. Nhưng mọi người cứ nói tiểu thư rất tồi tệ, nên…”

Ai biết được, cô ấy không thực sự tốt bụng. Dù vậy, Violet không phủ nhận mình là người phụ nữ độc ác nhưng đồng thời cô cũng không còn phủ nhận lời nói của Mary nữa.

Có lẽ đó là vì môi trường của cô ấy đã thay đổi, nhưng… Dù đó là ai, cô ấy cảm thấy rất vui khi có ai đó ở bên.

Thay vì kiếm cớ để biện minh cho mình, Violet chỉ ăn bánh tart cùng với Mary và họ đã trò chuyện rất lâu.

• * *

Dù có chuyện gì xảy ra, thời gian vẫn trôi đi.

Đã mười lăm ngày kể từ chuyến thăm của Aileen.

Sau khi biết Violet ghét Aileen, Mary cũng cố tình không nhắc tới công nương kia nữa.

Trong lúc đó, Violet vẽ ba bức tranh để giải tỏa những cảm xúc tiêu cực của mình.

Mặc dù cô vẫn chưa hài lòng với trình độ kỹ năng hiện tại nhưng những bức tranh của cô dần dần trông giống tranh vẽ hơn khi cô luyện tập đi luyện lại nhiều lần.

Tất nhiên, đây chỉ là sự đánh giá của Violet về bản thân. Phong cách nghệ thuật của cô đi trước thời đại hiện tại và bức tranh trừu tượng chắc chắn sẽ khiến bất cứ ai phải thốt lên ngay khi nhìn thấy nó.

Người duy nhất nhìn thấy những bức tranh của cô là Mary, đôi mắt của cô không ngừng dõi theo từng cử động của Violet.

Không phải họ đã có những cuộc trò chuyện sâu sắc nhưng sau khi nói chuyện với nhau vài lần, Violet nhận thấy mình đã trở nên thân thiết với Mary và hai người thường xuyên uống trà cùng nhau.

Đồ uống giải khát đi kèm với trà dường như có thêm đường, nhưng cũng không đến nỗi tệ đến thế.

Vị giác của cô dường như rất thích hợp với những thứ ngọt ngào nên cô nghĩ chúng cũng ngon.

Và vì Mary có thể nhìn nhận điều này từ góc nhìn của mình nên cô ấy cũng rất hài lòng. Cô ấy đặc biệt cố gắng để mua được những món tráng miệng đắt tiền từ vừa hàng nổi tiếng luôn bán với số lượng có hạn trong ngày.

Mary không phải là người duy nhất đến gần Violet hơn. Thật bất ngờ, Violet lại trở nên thân thiết với tất cả người hầu của khu nhà phụ.

Chà, mối quan hệ của họ hơi mơ hồ để có thể nói rằng bây giờ họ ‘thân thiết’. Nhưng ít nhất, họ không còn sợ hãi hay thù địch với cô như trước nữa.

Tất cả điều này cũng là nhờ có Mary.

Sau khi biết được hoàn cảnh thực sự của Violet, Mary đã cảm thấy có trách nhiệm. Cô đi xung quanh, tích cực giải thích về phía Violet.

Vì không có lý do gì để ngăn cản, Violet đã không can thiệp để cho Mary làm những việc đó. Do đó, vị trí của Violet trong khu nhà phụ đã thay đổi một cách tinh tế.

‘Cô ấy trở nên xinh đẹp hơn.’

‘Cô ấy chưa bao giờ là người xấu cả.’

‘Cô ấy thực sự rất tốt bụng, cô ấy chỉ tức giận thôi.’

Nhiều lời như vậy đến rồi đi.

Dù câu trả lời nào đúng thì sự thật là Violet không còn độc ác như trước nữa. Vì điều này, ngày càng có nhiều người dần dần cảm thấy thoải mái hơn khi ở bên cô.

Trên thực tế, các người hầu của khu nhà phụ đã thoải mái hơn trong nhưng ngày gần đây, nhưng Violet không khiển trách họ. Đúng hơn, các nhân viên sẽ khiển trách nhau một cách gay gắt bất cứ khi nào họ thấy cô ấy quá hào phóng với họ.

Dù thế nào đi nữa, cho dù đó là Violet hay các người hầu, họ đều ở trên cùng một con thuyền. Tất cả họ đều bị đuổi khỏi dinh thự chính, và họ không ở cùng nhau trong góc nhỏ của dinh thự công tước, tại khu nhà phụ này.

Việc họ củng cố mối quan hệ theo cách riêng của mình là điều tự nhiên.

Ngoài ra, giới quý tộc—đối với họ—giống như những sinh vật xa xôi, ngoài tầm với. Tuy nhiên, mặc dù Violet vẫn mang trong mình khí chất cao quý giống như một quý tộc, nhưng dường như cô ấy cũng là con người bằng xương bằng thịt… giống như họ.

Violet đối xử với người hầu chính xác như vậy. Họ làm việc với mức lương tương đương với số tiền họ được trả.

Máu chảy trong huyết quản không được coi là cao hay thấp. Suy cho cùng thì tất cả cũng chỉ là máu đỏ nên cô ấy rất thẳng thắn trong việc đối xử với người khác.

Với thái độ đó, các nhân viên của khu nhà phụ cũng trở nên thân thiết hơn với Violet.

Nhưng… Có lẽ cô ấy đã trở nên quá quen thuộc với họ?

Violet không thể không nghĩ như vậy sau khi cô được biết rằng gần đây có một con chó đã sinh ra những chú chó con trong chuồng ngựa của bạn của em họ của Angelica, một cô hầu bếp.

Chính xác thì làm thế nào nó lại thành như thế này.

Chà, tất cả điều này có thể được do chính Mary. Cô ấy thực sự có tính xã hội cao như vậy. Những ngày này cô đã đứng ra bảo vệ Violet rất nhiều, lo lắng rằng Violet có thể bị tổn thương.

Tuy nhiên, Violet chỉ đứng bên lề. Ngay cả khi cô ấy biến từ nhân vật phản diện của thế kỷ thành nạn nhân, thì cách hành động của ấy cũng thực sự không có khác biệt.

Tuy nhiên, ngay cả khi họ không có quan hệ đặc biệt thân thiện, cô nghĩ thế này là đủ tốt hơn.

Vì bây giờ họ đã cảm thấy thoải mái hơn khi ở bên cô, nên đúng lúc, cô muốn tập một vài động tác croquis.¹ Cô quyết định nhờ các người hầu của khu nhà phụ làm người mẫu cho mình.

.

.

.

Có vẻ như tình hình đang trở nên tốt hơn…

Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau đã có những người phục vụ làm mưa làm gió khắp cuộc diễu hành này.

¹ [Từ Wikipedia] Croquis – là một bản vẽ nhanh và sơ sài của một mô hình sống. Các bản vẽ croquis thường được thực hiện trong vài phút, sau đó người mẫu thay đổi tư thế hoặc lá cây và một croquis khác sẽ được vẽ. Từ croquis xuất phát từ tiếng Pháp và có nghĩa đơn giản là “phác họa”.

(chú thích bên lề)

Xem thêm: ‘Spirit Fingers’, một bộ truyện tranh lấy bối cảnh thời hiện đại. Họ chơi croquis rất nhiều trong câu lạc bộ nghệ thuật của mình, nhưng hơn thế nữa, đó là một câu chuyện tuổi mới lớn lành mạnh tập trung vào nghệ thuật, tình bạn và sự phát triển cá nhân.