Chương 22: Kiểm tra lại

Edit by Dưa & Beta by Hy



“Dì Lưu, con…”

“Dì và tiên sinh nhà con cũng tính là người quen. Nhà gái phải bước bước đầu tiên. Đã có rất nhiều người nổi tiếng muốn quyến rũ tiên sinh nhưng đều không thành.” Dì Lưu nhỏ giọng kể, nét mặt thật cẩn thận như sợ làm lộ ra tin tức gì khó lường lắm.

Dì Lưu đầy vẻ muốn tâm sự đêm khuya, dáng vẻ còn như sợ há miệng làm lộ ra bí mật. An Văn đặt ly lên bàn rồi nói với dì Lưu: “Cảm ơn dì nhưng bây giờ con buồn ngủ rồi, có gì ngày mai chúng ta nói tiếp được không?”

“Dì quên mất! Vậy con mau ngủ đi, con giờ vẫn trong tuổi ăn tuổi lớn mà! Dì đi ngay đây, không quấy rầy con nữa!” Vừa nói, dì Lưu vừa mở cửa, đi ra ngoài.

An Văn tươi cười đóng cửa lại rồi nhìn cốc tình nhân trên bàn với vẻ mặt sụp đổ.

Sao trong nhà lại có người dì giỏi rắc muối lên vết thương của người khác thế này?

Kiểu đàn ông nghiêm túc không cẩu thả như Sở Kỳ Sâm chỉ có thể nhìn trúng các tiểu thư danh giá tri thư đạt lễ* mà thôi, tặng quà cũng nên tặng cà vạt hay gì đó. Đưa mấy thứ như cốc tình nhân này đến trước mặt anh, không khéo còn bị anh ném đi luôn!

*tri thư đạt lễ: thành ngữ Trung Quốc miêu tả những người có học thức, hiểu biết.

Chắc sẽ không ai dám tặng vật này đâu nhỉ. Vẻ mặt của Sở Kỳ Sâm khi thấy cái này chắc chắn sẽ rất đặc sắc!

Thật không dám tưởng tượng ra cảnh tượng ấy!

Hôm sau, khi An Văn rời giường, Sở Kỳ Sâm cũng đã đến công ty. Cô hưởng thụ thời gian dùng bữa sáng nhàn nhã.

Lúc cô đến lớp, vẫn chưa đến giờ tự học. Cả lớp đều biết hôm nay cô thi nên ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu. Toàn bộ quá trình, An Văn chỉ thờ ơ lướt weibo.

Tiếng chuông tan học vang lên cũng là lúc học sinh nội trú đi ăn sáng. An Văn lướt weibo đọc tin tức mới nhất của giới giải trí đến tận khi chủ nhiệm lớp gọi cô đến phòng giáo viên.

Môn thi đầu tiên là ngữ văn. Trong suốt thời gian thi, chủ nhiệm lớp đều nhìn cô, chủ nhiệm giáo dục rảnh rỗi cũng tới xem. Vẫn như kì thi tháng trước đó, An Văn nộp bài trước 40 phút.

Nộp bài xong rồi giải lao mười phút, cô lại bắt đầu làm bài thi tiếng Anh. An Văn rất phối hợp. Trừ tốc độ trả lời chậm nhưng chỉ cần nghe một lần là điền được của bài nghe, cô chẳng thèm nghĩ lại gì cả.

Bên này cô làm bài thi Tiếng Anh, chủ nhiệm lớp bên kia cũng đang chấm bài kiểm tra văn cho cô. Lúc An Văn chưa làm xong bài nghe, cô ấy đã chấm xong rồi, sau đó lại bắt đầu thất thần nhìn bài thi. Bài thi bị cô ấy lật qua lật lại trông có hơi biến dạng.

Bài thi Tiếng Anh được làm xong rất nhanh. Lúc An Văn nộp bài, giáo viên tiếng Anh bên cạnh cũng ngây ngốc tập thể, chầm chậm lấy bài thi rồi đưa đến chỗ chủ nhiệm lớp. Chính mắt cô nhìn An Văn làm bài, vậy mà không thấy sai chỗ nào cả!

Ban đầu dự định chỉ kiểm tra hai môn ngữ văn và tiếng Anh nhưng An Văn lại làm rất nhanh nên chủ nhiệm giáo dục quyết định cho cô thi thêm một môn nữa.

Giáo viên toán đang dạy ở ban Hoả Tiễn năm hai nên chủ nhiệm lớp, tổ trưởng tổ toán năm ba đến coi thi cho An Văn.

Vì thế, An Văn cũng dùng thực lực chứng minh lúc làm đề toán cô chẳng cần ngẫm nghĩ gì nhiều cả. Cô viết cũng nhanh nên khắp văn phòng chỉ nghe thấy tiếng “Soạt, soạt, soạt…” của bút viết lên trang giấy.

Tổ trưởng tổ toán học năm ba ở bên cạnh nhìn cô làm bài, mặt ngày càng trắng. Tiếng chuông kết thúc tiết bốn rốt cuộc cũng vang lên. Giáo viên toán đang dạy lớp Hoả Tiễn năm hai hiếm khi không dạy quá giờ cũng cầm giáo án nói “Tan học!” rồi nhanh chóng chạy đến phòng giáo viên.

Học sinh ban lớp Hoả Tiễn năm hai còn tưởng ông ấy bị mót.

Lúc ông ấy đến phòng giáo viên, An Văn đã nộp xong bài rồi sắp xếp sách vở đi ra. Nhìn thấy ông ấy, cô chào một tiếng. Lúc đi vào, ông ấy thấy tổ trưởng tổ toán học dạy khối 12 đang cầm bài thi của An Văn mà xem. Ông ấy chạy qua, hỏi: “Học sinh của tôi thi thế nào?”

Mặt tổ trưởng tổ toán học hơi tái nhợt, ánh mắt nhìn ông lộ vẻ hâm mộ, đưa bài thi cho ông ấy, nói: “Tự xem đi.”

Ông ấy nhận lấy bài thi, bắt đầu xem. Đề trắc nghiệm số một... chính xác! Đề số hai… chính xác! Đề số ba…

Ông ấy không thể tin được. Từ đề trắc nghiệm đến đề điền chỗ trống, cô đều làm đúng hết!