Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bước Đến Từ Đối Diện

Chương 9: Chào buổi sáng! (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Em... em vẫn phải làm việc.” Cô đáp, ánh mắt lảng tránh, không dám nhìn thẳng vào anh, “nhưng có lẽ em sẽ dành chút thời gian sau đó.”

“Thế thì tuyệt quá.” Minh Hiên trả lời, giọng nói trầm ấm và đầy thiện cảm. “Anh không muốn làm phiền em, chỉ mong chúng ta có thể hiểu nhau hơn, như những người hàng xóm tốt.”

Thanh Tuyết khẽ gật đầu, cố gắng nở một nụ cười. Trái tim cô đập nhanh hơn, không rõ là do lo lắng hay một cảm xúc mới mẻ nào đó đang trỗi dậy. Nhưng ngay sau đó cô lại hối hận, "Tại sao mình lại nói câu sau chứ? Cứ nói là phải làm việc rồi là đủ rồi, còn nói câu sau làm gì chứ? Huhu, Tuyết ơi là Tuyết," cô tự trách mình, cảm giác hối tiếc và bối rối bao trùm lấy tâm trí.

Cô tự cắn môi, ánh mắt lén lút liếc nhìn Minh Hiên. Anh vẫn mỉm cười, có vẻ như không nhận ra sự lúng túng của cô, hoặc có thể anh nhận ra nhưng không để lộ ra ngoài. Sự tự nhiên và thân thiện của anh khiến cô càng thêm bối rối.

"Vậy thì để em tập trung làm việc trước đã, khi nào rảnh anh sẽ gọi em nhé." Minh Hiên nói, giọng nói nhẹ nhàng và kiên nhẫn.

Thanh Tuyết khẽ gật đầu lần nữa, không dám nói thêm gì. Cô cảm thấy mình đang bị cuốn vào một dòng xoáy cảm xúc phức tạp, vừa muốn tránh xa anh để giữ an toàn cho trái tim mình, nhưng lại không thể từ chối sự hiện diện ấm áp và sự quan tâm của anh.

Bữa sáng tiếp tục diễn ra trong không khí vừa ấm cúng vừa ngại ngùng. Thanh Tuyết cố gắng tập trung vào bữa ăn, nhưng đầu óc cô lại bị cuốn vào những suy nghĩ về Minh Hiên. Cô biết rằng mình cần phải tỉnh táo và giữ khoảng cách, nhưng trái tim cô lại không ngừng đập loạn nhịp mỗi khi anh nhìn cô với ánh mắt dịu dàng.

Khi bữa ăn kết thúc, Thanh Tuyết nhanh chóng đứng dậy, rời khỏi bàn với chiếc máy tính bảng trên tay. Cô biết mình cần một khoảng thời gian để lấy lại bình tĩnh và tập trung vào công việc. Nhưng dù cố gắng thế nào, hình ảnh Minh Hiên và nụ cười ấm áp của anh vẫn cứ luẩn quẩn trong tâm trí cô, khiến cô không thể nào tập trung được.

Cô thở dài, bước vào phòng làm việc và ngồi xuống trước máy tính. Dù cố gắng thế nào, tâm trí cô vẫn bị quấy rầy bởi những suy nghĩ về Minh Hiên, khiến cô khó lòng tập trung vào công việc.

Sau khi lấy lại được nhịp, cô tiếp tục lao đầu vào công việc. Thời gian trôi qua nhanh chóng, đến khi nhận ra thì trời đã sập tối tự bao giờ mà cô vẫn không hay biết.

Thế là cô lục đυ.c xuống bếp như thường ngày để chuẩn bị bữa tối. Nhưng khi bước vào bếp, cô không ngờ lại gặp phải một sự kiện khác khiến cô lần nữa bàng hoàng.
« Chương TrướcChương Tiếp »