Chương 27

Lâm Hi cũng biết với thân phận của Từ Vi Vũ chắc chắn giao tiếp rất nhiều, không thể nào không uống rượu được.

Dù sao cô cũng chỉ cố gắng làm hết trách nhiệm

một người bạn, chứ không có quyền gì mà can thiệp vào sự tự do của người ta.

Có điều thật sự lúc này cô không muốn ra ngoài, lại không muốn phụ ý tốt của anh, suy nghĩ một chút liền đề nghị:

" Hay là ở nhà ăn đi, tôi biết nấu cơm mà."

Đối với câu' tôi biết nấu cơm ' của cô, Từ Vi Vũ vô cùng nghi ngờ nhưng cũng không phản đối mà rất vui vẻ đồng ý.

Lâm Hi sống ở tầng hai, đi qua cầu thang nhỏ trong tiệm hoặc đi thang máy bên ngoài tiệm đều có thể đi được.

Với tình trạng của Từ Vi Vũ khá đặc biệt, nếu đi cầu thang chân anh sẽ không tiện. Nhưng nếu bảo anh sử dụng thang máy bên ngoài hoặc ở dưới nhà đợi cô mang thức ăn xuống.

Mặc dù biết anh chưa lâu nhưng cô cho rằng việc mời anh lên nhà cũng không phải là 1 hành động cảm tính hay bất cẩn.

" Anh đi cầu thang bộ hay là ra ngoài dùng thang máy?" Lâm Hi hỏi.

" Đi cầu thang đi." Từ Vi Vũ đáp. Anh đâu có yếu ớt tới mức đó.

Hôm qua, Lâm Hi mới nhét đầy tủ lạnh, nên nguyên liệu nấu ăn trong nhà khá phong phú.

Cô hỏi Từ Vi Vũ có kiêng món gì không, Từ Vũ trả lời không có, nói mình không kén ăn.

" Vậy chúng ta ăn cơm với thịt xào tiêu xanh, trứng chiên cà chua, gà kho, cuối cùng là canh cá được không ạ?"

Đều là những món ăn thông thường, đối với trình độ nấu ăn của cô, Từ Vi Vũ không yêu cầu gì, chỉ cần có ăn là tốt rồi nên gật đầu đồng ý.

Sau đó, Lâm Hi bắt tay vào việc. Phòng bếp, phong ăn và phòng khách thông nhau, cách trang trí tương tự như cửa hàng hoa dưới nhà.

Đều mang lại cho người ta cảm giác ấm áp, gần gũi.

Nhiệt độ trong phòng hơi cao, Từ Vi Vũ cởi bớt áo vest ra. Trong nhà Lâm Hi chỉ có hai đôi dép lê của nữ, nên hiện giờ dưới chân anh là đôi dép nhựa màu lam mà cô đưa cho.

Nhìn thế nào cũng không hợp với bộ âu phục thủ công cao cấp, xa xỉ mà anh đang mặc trên người, thoáng cái hiện rõ hai cấp bậc đối lập.

Lâm Hi cắm nồi cơm điện xong, ngẩng đầu lên thấy anh đang ngồi thong thả trên ghế sofa trong phòng khách.

Sợ anh thấy nhàm chán, cô đi qua bật tivi lên tiện thể rót cho anh cốc nước, còn nói:

" Anh cứ thoải mái đi tham quan nhà, trừ phòng ngủ là không được vào."

Sau đó chỉ vào hai căn phòng khác nói:

"Đó là thư phòng, còn kia là phòng sinh hoạt chung."

Nói xong lại tiếp tục bận rộn, lúc nấu cơm cô không muốn có người bên cạnh đứng nhìn, chỉ thích một mình chiếm trọn phòng bếp nên đã từ chối lời đề nghị hỗ trợ của anh.

Từ Vi Vũ không tiếp tục kiên trì, cũng không hứng thú xem tivi, nên đã chống gậy lên, đi tham quan nhà cô.

Thư phòng khá đơn giản, trên tường được dán giấy hoa văn xanh dương, sát tường là hai kệ sách màu trắng, bên trên đặt đầy sách vở đa dạng chủng loại, tiểu thuyết, tạp chí, các tác phẩm nổi tiếng trong và ngoài nước, còn có hơn trăm bản sách cổ " Nhị nhập tứ sử"," Tư trị thông giám....

Và một số sách về gieo trồng hoa cỏ. Phía trước tủ sách đặt một cái bàn trắng kiểu Châu Âu, bên trên bàn có một chiếc máy tính.