Phần 1 - Chương 2: Sau khi bé gái 12 tuổi mất tích, ai đó đã ném đầu tóc vào cảnh sát

01.

Đã được 4 giờ kể từ khi Tiểu Ngọc mất tích.

Cơn sốt của vụ án đã lên men nhanh hơn chúng tôi tưởng rất nhiều.

Lúc đó là thời điểm bộ phim "Dear" về bắt cóc và buôn bán trẻ em đang được công chiếu, thông báo về người mất tích Tiểu Ngọc này giống như một bộ phim trực tiếp, điên cuồng lan truyền trong nhiều nhóm WeChat địa phương.

Phụ huynh học sinh và các giáo viên của trường tiểu học Thành Nam đã tổ chức một cách tự phát, chỉ trong một buổi sáng, khi bấm vào bất kỳ một nhóm WeChat nào ở địa phương, đều có thể nhìn thấy tin tức về việc Tiểu Ngọc bị lạc. Gần trưa, các báo cáo tiếp theo từ các phương tiện truyền thông địa phương càng xác nhận thêm tính xác thực của tin tức.

Phản ứng của mọi người chính là động lực của "Trận chiến bảo vệ em bé Trường Xuân" sôi nổi hai năm trước.

Năm 2013, ở Trường Xuân từng xảy ra một vụ mất tích em bé, bọn trộm xe đã lấy trộm em bé cùng với chiếc xe, khiến vô số người dân phẫn nộ đăng lại, giới truyền thông cũng theo dõi phóng sự trong lần đầu tiên. Với sự nỗ lực của cả thành phố, cuối cùng hung thủ cũng đã ra đầu thú trước sức ép của cơ quan công an.

Tin tức được lan truyền trên diện rộng đã kinh động đến cấp trên. Trưa ngày Tiểu Ngọc mất tích, anh Thắng được gọi vào văn phòng đội trưởng.

Anh Thắng cầm điếu thuốc do đội trưởng đưa cho, châm lửa: "Không phải lúc nào cũng là đồn cảnh sát giải quyết việc tìm con sao". Anh Thắng vừa đi công tác về, anh ấy sẽ đi nghỉ với vợ vào buổi chiều.

"Bây giờ cả thành phố đều đang chuyển tiếp tin tức này, cục trưởng cũng đã đến hỏi, cậu hãy giúp tôi trước đi". Đội trưởng nhét nửa gói thuốc lá còn lại trên bàn vào trong túi quần của anh Thắng: "Tôi sẽ cho cậu hai ngày nghỉ nữa".

Anh Thắng dập tắt tàn thuốc trong gạt tàn của đội trưởng, lấy chìa khóa xe. Trường hợp này không thể chờ đợi được.

Khi anh Thắng đến đồn cảnh sát huyện, sở trưởng Lưu đang khiển trách cấp dưới của mình.

Phản ứng chậm chạp của đồn cảnh sát khiến vụ án không đi đến đâu từ lúc được gọi cho cảnh sát đến nay, nhưng ảnh hưởng của vụ việc vẫn đang mở rộng, đến nỗi cục trưởng cũng tự mình tới tham dự. Nhất thời, trên dưới đồn đều thành kiến bò trên chảo nóng.

Một bé gái nhỏ dưới 12 tuổi mất tích trên đường đi học, trước khi mất tích không có cãi nhau với gia đình, cũng không có thù oán gì trong quá khứ, càng không có tranh chấp nợ nần gì. Dù mất tích chưa lâu nhưng cha mẹ đã lo lắng cam đoan nhiều lần rằng con gái của mình ngoan ngoãn nghe lời, không bao giờ chảy nhạy xung quanh, thầy cô giáo cũng đồng ý với điều này. Đội cảnh sát giao thông và bệnh viện cũng đã xác nhận rằng không có vụ tai nạn giao thông nào trên đoạn đường mà Tiểu Ngọc đi học vào sáng hôm đó.

Trên bề mặt thực sự không có nơi nào để bắt đầu vụ án.

Sở trưởng dàn ra một nửa nhân viên của mình, lái xe máy, hỏi dọc theo con đường Tiểu Ngọc đến trường. Anh Thắng và năm sáu anh em còn lại từ đồn cảnh sát chia nhau ra xem đoạn video giám sát trên máy tính.

Đột nhiên, bọn họ phát hiện ra.

Đoạn video giám sát an ninh một giao lộ, thời gian quay là hơn 7 giờ sáng. Tiểu Ngọc mặc đồng phục học sinh màu xanh và trắng, theo sau là một người đàn ông mặc áo khoác thể thao tối màu xuất hiện trên màn hình.

Hướng hai người rời đi hoàn toàn trái ngược với hướng mà Tiểu Ngọc đến trường.

Sau khi có được manh mối mới, anh Thắng vội vàng quay trở lại văn phòng, lúc này đã được 9 giờ kể từ khi bé gái mất tích.