Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1544

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ninh Thư cầm dây thừng, quấn vài vòng quanh eo mình, cuốn rất chắc.





Cô gái da nâu nhìn thấy Ninh Thư cuốn dây thừng, cũng cầm lấy dây thừng quấn lên eo mình, có chút mơ hồ hỏi: "Chúng ta thế này có tính là được cứu trợ không?"





Ninh Thư chép miệng, sao có thể chứ.





"Trên đảo kia vẫn còn người, có phải người đó đã nhờ người trên thuyền đi cứu chúng ta không?" Cô gái nhìn Ninh Thư.





Ninh Thư hơi mỉm cười, cô suy nghĩ nhiều rồi.





Ninh Thứ kéo dây thừng, ý bảo người trên thuyền lớn, các cô đã buộc chắc rồi, có thể kéo lên.





Người phía trên bắt đầu kéo, dây thừng siết ở trên eo thật khó chịu.





Con thuyền này còn lớn hơn so với tưởng tượng của Ninh Thư, cao hơn 30 mét.





Lúc nhìn xuống, thuyền nhỏ của các cô nhìn giống như một chiếc khăn tay đang trôi nổi giữa biển vậy.





Ninh Thư và cô gái da nâu được kéo lên boong tàu, có không ít súng ống chĩa vào hai người.





Cô gái da nâu nào đã từng gặp qua cảnh tượng này, cô ấy sợ tới mức cơ thể run lẩy bẩy.





Ninh Thư cởi dây thừng trên người ra, hỏi: "Bây giờ có phải tôi phải đi gặp ông chủ của các người không?"





Người dẫn đầu là một người đàn ông tuy gầy nhưng rắn chắc, ánh mắt anh ta sắc bén nhìn chằm chằm Ninh Thư, cuối cùng nói: "Đi theo tôi, đừng để cho cô chủ chờ lâu."





Ninh Thư đi theo người đàn ông dẫn đầu, đánh giá người đàn ông phía trước, người đàn ông này tuy gầy nhưng cơ bắp rất rắn chắc, không phải là cái loại chỉ có hoa không có quả, cái cổ rất cao.





Xem ra sức bật của anh ta rất mạnh.





Cô gái da nâu mặt đầy sợ hãi, nhưng lại không nhịn được đưa mắt nhìn xung quanh, nhìn con thuyền xa hoa này, đôi mắt không dời đi được.





Có điều ở phía sau có vài khẩu súng đang chĩa vào cô ấy, cô gái đành áp tâm trạng kích động của mình xuống.





Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc mở cửa ra, nói với Ninh Thư và cô gái da nâu: "Các cô đi vào chỉnh trang chút đi."





Xem ra còn phải chỉnh trang chải chuốt kỹ càng mới được đi gặp vị "cô chủ" kia.





Ninh Thư đi vào trong phòng, cô gái da nâu vội vàng đuổi theo.





Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc cảnh cáo Ninh Thư: "Đừng có làm loạn phòng thay đồ lên." Nói xong liền đóng cửa lại.





Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc nhìn vệt nước trên sàn nhà, tỏ ra khó chịu.





"Gọi người đến dọn dẹp sạch sẽ nơi này đi, đừng để cô chủ nhìn thấy." Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc nói với vài người cầm súng.





"Vâng."





Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc chờ ở cửa, chờ Ninh Thư và cô gái da nâu đi ra ngoài.





"Oa, tôi chưa từng thấy nơi nào đẹp như vậy."





Ninh Thư nhìn một dãy quần áo, trực tiếp đến phòng tắm tắm rửa.





"Chờ tôi với."





Dưới hoàn cảnh này, cô gái da nâu có vẻ như không biết đi theo ai, chỉ có thể đi theo Ninh Thư tìm cảm giác an toàn.





Ninh Thư xả đầy nước ấm vào bồn tắm, nằm vào, mở chế độ mát xa.





Thật là thoải mái nha, bồn tắm tự mát xa.





Cô gái da nâu không dám dùng đồ trong phòng tắm, thấy Ninh Thư nằm trong bồn tắm, cô ấy cũng tiến vào nằm.





Cũng may bồn tắm khá lớn, đủ cho hai người.





"Chị gái, chị nói xem có phải chúng ta đã đến nơi không nên tới gì rồi không." Cô gái da nâu nghịch nước.





Ninh Thư cười, xoa xoa cơ bắp đang căng chặt vì khẩn trương của mình.





Vị cô chủ mà người đàn ông gầy nhưng rắn chắc nói đến chẳng lẽ là người sắp xếp tất cả kế hoạch này.





Nhìn hành động của người đàn ông gầy nhưng rắn chắc, hẳn là biết cô và cô gái nhỏ này.





"Rầm rầm."





Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa: "Mời hai người nhanh lên."





"Hạn trong vòng năm phút phải ra ngoài."





Ninh Thư đi ra khỏi bồn tắm, lấy khăn lau khô nước trên người.





Trong một dãy quần áo, chọn ra một cái quần cạp cao, một đôi giày, quần áo rất dễ hoạt động.





Cô gái da nâu nhìn nhiều quần áo xinh đẹp như vậy, không biết nên chọn cái nào.





Nhìn từng bộ váy xinh đẹp không rời mắt được.





Trong mắt cô ấy toàn là sự khát vọng, những bộ váy xinh đẹp này không có cô gái nào có thể cưỡng lại được.





Ninh Thư chọn một bộ váy cho cô ấy: "Cô hợp với bộ này."





"Cảm ơn chị gái."





Chờ đến khi cô gái da nâu chuẩn bị xong xuôi, Ninh Thư mở cửa, người đàn ông gầy nhưng rắn chắc nhìn lướt qua Ninh Thư và cô gái da nâu.





"Các cô đi theo tôi." Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc dẫn đường.





Ninh Thư bình tĩnh bước đi, chẳng sợ người cầm súng phía sau.





Cô gái da nâu chân tay có chút căng thẳng, lần đầu tiên được mặc bộ váy xinh đẹp như vậy, tay chân không biết nên đặt ở đâu.





Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc đưa hai người Ninh Thư tới trước một cánh cửa, cửa này được làm từ hợp kim nhôm rất dày.





Trên cửa có máy nhận biết vân tay.





Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc đứng trước hệ thống nhận biết vân tay.





“Nhận dạng phù hợp…, mời vào.”





Cánh cửa vang lên một tiếng đinh, cửa mở.





Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc quay đầu nói với Ninh Thư: “Đi vào cùng tôi.”





Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc mở cửa lớn ra, Ninh Thư đi vào theo.





Vừa vào, Ninh Thư đã thấy trên tường có rất nhiều máy chiếc, tin tức trên máy chiếu chính là tình hình trên hải đảo, rất rõ ràng.





Mỗi người bọn họ đều ở dưới sự khống chế.





Vị trí của mỗi người đều được đánh dấu vô cùng rõ ràng.





Nếu là người đã chết, trên mã số sẽ có một dấu X rất lớn.





Trong căn phòng này có hai người, là hai người phụ nữ, người phụ nữ tóc ngắn đang đeo tai nghe chỉ huy người trên hải đảo.





Người phụ nữ còn lại có tóc hơi xoăn dài như rong biển, nghiêng người ngồi ở bên cạnh người phụ nữ tóc ngắn, vô cùng lười biếng, chỉ là sườn mặt nhưng cũng khiến cho người ta cảm thấy vô cùng dịu dàng.





Ngón chân câu lấy giày cao gót, thoáng đung đưa.

Một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, quyến rũ động lòng người.





“Chị gái này thật xinh đẹp.” Cô gái da nâu kinh sợ hô lên một tiếng.





Người cô gái da nâu nói đến đương nhiên là người phụ nữ có mái tóc hơi xoăn giống như rong biển kia.





Nghe được lời nói của cô gái da nâu, người phụ nữ yêu mị quay đầu lại.





Trong mắt Ninh Thư hiện lên vẻ kinh diễm, người phụ nữ này thật là đẹp, môi đỏ như lửa, mỹ lệ tinh xảo.





“Cô chủ, người đã được đưa tới rồi.” Người đàn ông gầy nhưng rắn chắc cúi đầu báo cáo.





Người phụ nữ xinh đẹp gật đầu, phất tay, người đàn ông gầy nhưng rắn chắc lập tức đi ra ngoài.





Từ đầu tới cuối, người đàn ông gầy nhưng rắn chắc đều cúi đầu cong eo, không dám nhìn vị cô chủ này.





Lúc đi ra ngoài, người đàn ông gầy nhưng rắn chắc đóng cửa lại.





“Chị gái thật là xinh đẹp.” Cô gái da nâu thề, đây là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà cô ấy từng gặp trong đời.





Giống như tiên nữ vậy.





Ninh Thư run rẩy khóe miệng nói: “Cái gì mà chị gái, người đó là đàn ông mà.” Hơn nữa còn là một ông lớn.





Tinh thần lực của Ninh Thư dò xét giống như lột sạch quần áo người ta vậy.





Chỉ cần vào sâu hơn một chút, Ninh Thư có thể nhìn thấy cả nội tạng.





Đeo ngực giả cũng không biến thành phụ nữ được đâu, hơn nữa ngực này còn là loại dán trên da.





Chẳng trách lại che ngực kín mít như vậy.





Người đàn ông yêu mị cau mày nhìn Ninh Thư: “Cô nói ai là đàn ông?”





Người đàn ông yêu mị mở miệng hỏi, âm thanh phát ra rõ ràng là giọng nam trong trẻo.





Cô gái da nâu cằm sắp rớt xuống đất, ngơ ngác nhìn “người phụ nữ”.





“Cô nhầm rồi, tôi là phụ nữ.” Giọng nói người đàn ông yêu mị biến thành giọng nữ có chút yểu điệu, ngữ khí uyển chuyển, rất có ý vị.





Cô gái da nâu mặt dại ra, hẳn là bị làm cho choáng váng rồi.





Người phụ nữ tóc ngắn đeo tai nghe quay đầu nhìn Ninh Thư.





Người phụ nữ này biểu cảm lạnh lùng, ngay cả ánh mắt cũng lạnh băng.

“Em gái, đây là người em muốn giữ lại cuối cùng, chị đã nói rồi, người không chịu phục tùng nên giải quyết trước đi.” Người phụ nữ yêu mị, không, người đàn ông nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »