Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cả Đế Quốc Nạp Tiền Nuôi Tôi

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Văn Tinh Trạch xé hộp mì cuối cùng, rót nửa chén nước nóng.

Cậu tiện tay mở ti vi làm nhạc nền, sau đó làm ổ trên ghế sopha chờ mì nở.

Nhóc số 7 kia thực sự đã xin vào nhóm, tên thật là Lục Thất Thất. Sự xuất hiện của Lục Thất Thất khiến nhóm fan vốn im hơi lặng tiếng suốt một ngày trở nên sôi động lên:

A Trạch và 7 Viên Ngọc Rồng (9)

【 Heo lười biếng : Trời ạ, là người mới, nhiệt liệt chào mừng [ Hoa Hoa ] ! ! ! 】

【 Biến thân đi mỹ thiếu nữ: Nhiệt liệt chào mừng [ Hoa Hoa ] ! ! ! 】

【 Lục Lục Thất Thất: Xin chào mọi người nha [thẹn thùng], cứ gọi mị là Thất Thất, xin hỏi tại sao nhóm lại có tên 7 Viên Ngọc Rồng vậy... ? 】

【 A Vân yêu A Trạch: Phốc ha ha ha. Bởi vì mấy năm nay chỉ có 7 người chúng ta, hiện tại không thể gọi tên này nữa hay là đổi thành Bát Tiên Quá Hải* đi? 】

*Bát Tiên Quá Hải: Tương truyền, Vương Mẫu nương nương mở yến tiệc vào ngày này, thiết hội bàn đào, mời các vị thần tiên tới tụ họp. Thiết Quản Lý hẹn các tiên nhân Lã Động Tân, Trương Quả Lão, Lam Thái Hòa, Tào Quốc Cửu, Hà Tiên Cô … tới dự yến tiệc. Sau khi ăn uống no say, họ bái lạy Vương mẫu và cùng quay về vượt biển. Sau khi Bát Tiên lên thuyền, Lã Động Tân đột nhiên nghĩ ra ý tưởng kỳ lạ, đề nghịmọi người cùng đi chu du thiên hạ. Thế là xuất hiện câu chuyện “Bát Tiên vượt biển, thể hiện thần thông”.

Văn Tinh Trạch trực tiếp dứt khoát sửa tên nhóm lại, sau đó nhắn vào nhóm: 【 Tui cảm thấy ok. 】

7 fan này đã ở bên Văn Tinh Trạch rất lâu rồi, tính cách của mọi người đều rất tốt, không tồn tại vấn đề bài ngoại gì.

Ngoại trừ Tiểu Lục đang chuẩn bị cho kỳ thi đại học, ai đang online đều chào hỏi Lục Thất Thất, rất nhanh mọi người liền trò chuyện hòa hợp.

Nhìn bọn họ trò chuyện vui vẻ, Văn Tinh Trạch cũng yên tâm, vừa định ăn mì lại nhận được tin nhắn riêng của ‘Heo Lười Biếng’:

【 Heo lười biếng : A Trạch, Dowberry Entertainment có phải đã xảy ra chuyện gì rồi hay không? Mị thấy Ngô Hữu Kim cùng Ngu Văn ký hợp đồng, vậy sau này ai mang ông? 】

Văn Tinh Trạch không ngờ bị bọn họ phát hiện nhanh như vậy, trong lòng vừa cảm động vừa ngượng ngùng, cậu uyển chuyển trả lời:

【 Hiện tại còn không rõ ràng lắm, có thể phát triển theo phương hướng khác. 】 như thu mua phế liệu hoặc bán đồ ăn nè 【 Đừng lo, cho dù tui không làm nghệ sĩ thì nhóm chúng ta cũng sẽ không giải tán đâu. 】

Nhiều năm như vậy, bọn họ đã sớm không chỉ là minh tinh với fans, mà còn là những người bạn tốt của nhau.

Heo Lười Biếng phát ra ba cái biểu cảm khóc lớn.

Kỳ thực, fans đã sớm đoán được sẽ có ngày này. Sự nghiệp diễn xuất của Tinh Trạch thật sự quá gập ghềnh , cũng không có thu nhập ổn định gì, đều là vì công ty và mấy người hâm mộ bọn họ mới kiên trì.

Nhưng đứng từ góc độ của fans bọn họ mà nói thì nó thực sự rất không cam lòng.

Không có ai hiểu rõ Văn Tinh Trạch có bao nhiêu tốt so với bọn họ. Người mà mình thích nhiều năm như vậy, thậm chí ngay cả cơ hội đứng trên một sân khấu rộng lớn hơn để tỏa sáng hơn cũng không có, liền phải vội vã rời sân như vậy.

Văn Tinh Trạch cũng không biết phải nên an ủi Heo Lười Biếng sao, cậu không giỏi việc này tí nào, cuối cùng không thể làm gì khác hơn đành nói: 【 Đừng khóc, tui thổi cho bà một bài chúc may mắn nha. 】

【 Heo lười biếng : Khoan! ! ! 】

【 Ta thấy Tinh Trạch: [ Tin nhắn thoại ] 】

Heo lười biếng click mở ra nghe.

... Quả nhiên là âm thanh vui vẻ của nhạc cụ quen thuộc.

Souna!

Văn Tinh Trạch thật sự biết chơi souna hơn nữa còn thổi rất hay, tuy rằng fans cũng không hiểu nổi, thân là idol cậu tại sao lại muốn học souna.

Theo lời Văn Tinh Trạch giải thích rằng. "Trong các loại nhạc cụ, souna chính là vua, không phải thăng thiên thì cũng là bái đường."

Sau khi thất nghiệp thỉnh thoảng còn có thể đi thổi trong đám đỏ trắng* kiếm chút tiền mua cơm hộp cũng rất tốt.

*Đám đỏ trắng: đám cưới, đám tang

Những giai điệu vô cùng vui vẻ hân hoan của souna từ loa chảy ra. Gấp một nghìn con hạc giấy buộc vào dải ruy băng đỏ, cầu chúc cho những người tử tế hiền lành mỗi ngày đều gặp nhiều may mắn. Trong phòng lập tức tràn ngập không khí náo nhiệt quen thuộc khi trong thôn có người làm đám cưới.

Tâm trạng buồn bã của Heo Lười Biếng chợt nghẹn lại trong cổ họng.

Chết tiệt, cậu là diễn viên hài đúng không!

---------------------

Thật vất vả mới an ủi được fan, Văn Tinh Trạch rốt cục có thể nhàn rỗi làm chút chuyện riêng của mình.

Cậu có chút muốn chơi game nhưng lại hơi do dự: Vất vả lắm mới bỏ nghiện, nếu như mà chơi lại thì 100% sẽ mê muội thêm lần nữa cho coi.

(Hoang vu) mang đến cho cậu một cảm giác quá chân thật, cậu có chút không thể thoát ra khỏi nó. Thậm chí cậu còn nhớ rõ tên từng cái thần dân, nửa đêm tỉnh mộng phản ứng đầu tiên cũng là đang suy nghĩ mọi người trong game gần đây có khỏe hay không.

Nhưng tất cả chỉ là hư cấu, chỉ có một mình cậu là thật, thảm.

Văn Tinh Trạch cuối cùng vẫn không nhịn được mở game, giao diện đăng nhập bị chặn lại một cái thông báo bật lên: "Xin lỗi, hiện đang ở chế độ ‘Ngược hướng nuôi dưỡng ấu tể’, do sự xung đột tạm thời của hệ thống vậy nên không có cách nào dùng thân phận vương để đăng nhập."

Văn Tinh Trạch: "?" Xem không hiểu.

Cũng chính tại lúc mê man, tin tức trong ti vi đột nhiên thu hút lực chú ý của cậu:

"... Trì Yến đã đến sân bay thủ đô vào lúc 6h tối nay, rất nhiều fans đều hết sức quan tâm kế hoạch của Trì ảnh đế khi về nước lần này..."

Văn Tinh Trạch giật giật lỗ tai.

Trì Yến trở về nước?

Nói ra thật xấu hổ. Ngoại trừ chơi game online, Văn Tinh Trạch còn có một cái sở thích khác đó chính là truy tinh.

Có điều cũng không tính là truy tinh. Dù sao cậu cũng rất nghèo, chính bản thân mình còn không nuôi nổi, nói cái gì tới có tiền để đu thần tượng chứ. Trì Yến là một tồn tại kỳ diệu trong (Cẩm Lý hào môn siêu giàu), sự tồn tại của anh đã nâng cao phẩm cách của cuốn tiểu thuyết tam quan bất chính này lên một đẳng cấp khác.

Tuy rằng đây là một cuốn sảng văn, nhưng mà vai chính mãi cho đến kết cục cũng không thể vượt qua Trì Yến.

Trì Yến vẫn luôn là đỉnh lưu trong giới.

Mỗi một bộ phim của anh, Văn Tinh Trạch đều sẽ đi rạp chiếu phim xem ba lần, về căn bản thì tháng đó phải chắt chiu tiền kiệm tiền, phải dựa vào việc ăn bánh quy nén sống qua ngày.

Trì Yến rất kén chọn kịch bản, hai ba năm mới có một bộ phim, bộ nào cũng ẩm các giải thưởng lớn trong và ngoài nước trong năm đó. Đối với vị ảnh đế này mọi người đều có rất ít hiểu biết, nghe đâu trong cuộc sống anh là người lạnh nhạt ít lời, tính khí xấu, ai cũng lười phản ứng.

Kiêu ngạo là bệnh chung của những thiên tài, nó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến sự nổi tiếng của Trì Yến. Anh là một huyền thoại không thể phục chế trong vòng, tác giả của (Cẩm Lý hào môn siêu giàu) thậm chí còn mang theo sự thành kính khi viết đến anh.

Văn Tinh Trạch dời bàn ghế nhỏ ngồi xuống trước TV, TV đã cũ trên màn hình xuất hiện một chút bông tuyết* , nghe người dẫn chương trình nói: "... Những fans thân thuộc với Trì ảnh đế đều biết anh đang có ý định chuyển hướng làm đạo diễn, tác phẩm mới (One Day) sẽ chính là tác phẩm đầu tiên mà anh quay."

*không rõ bông tuyết này đang chỉ tv bị gì nữa, có thể bị rè hoặc phồng rộp.

"Có tin đồn rằng vai chính của “One Day” sẽ do Hứa Bạch Kính thủ vai."

—— Tin giả.

Trong nguyên tác Hứa Bạch Kính không bao giờ cùng với Trì Yến hợp tác, mặc dù Hứa Bạch Kính rất muốn.

Tin tức thả ra một đoạn video ngắn ngủi tại sân bay, cảnh tượng xuống máy bay hôm nay của Trì Yến. Fans nhiều lắm, hình như phóng viên giải trí của đài truyền hình là người mới nên không thể chen chân vào đoàn người đi phía trước.

Trong ống kính, Trì Yến được các trợ lý và người đại diện bao quanh di chuyển về lối ra, thần sắc lười nhác, một cái ánh mắt cũng không thèm cho fans đang cuồng nhiệt hay các phóng viên.

Nhưng vẫn rất đẹp trai.

Đáng ghét!

Văn Tinh Trạch ấn mạnh lên cái điều khiển ti vi, đem đoạn vừa rồi tua ngược lại xem lần nữa, nghĩ: "Giá như mình là nhân vật chính thì ngon rồi."

Hứa Bạch Kính tuy rằng không hợp tác với Trì Yến nhưng trong nguyên tác vẫn có vài lần tiếp xúc, người bình thường làm sao có thể có cơ hội đó.

Đừng nói cùng nói chuyện với Trì Yến, gặp mặt đã rất khó rồi, cũng không ai biết hàng ngày Trì Yến đang làm cái gì.

Đây là điều duy nhất mà Văn Tinh Trạch ghen tị với Hứa Bạch Kính.

Xem xong tin tức, Văn Tinh Trạch ngồi trở lại tiếp tục ăn mì.

Ngày mai còn phải sống tiếp. Bắt đầu từ ngày mai trở đi, mình sẽ là người thất nghiệp, tiền tiết kiệm sắp hết, tiền thuê nhà, tiền điện nước cho tháng sau cũng không có. Văn Tinh Trạch thật muốn thổi cho chính mình một bản souna ‘Good Luck’.

Người nghèo không có gì để giải trí, ngủ sớm còn có thể bớt chút tiền điện, Văn Tinh Trạch bảy giờ liền nằm lên giường.

Trước khi ngủ Văn Tinh Trạch nghĩ đến sự may mắn kỳ diệu của mình trong gameshow ngày hôm nay thật giống như là một giấc mơ. Khi nào thì lão thiên gia có thể ban phước cho cậu thêm một lần nữa đây...

-------------------------------------------

Đế chế Muse.

Nhóm quốc dân cầm kính hiển vi kỹ lưỡng kiểm tra từng ngóc ngách của tầng hầm tầm 9 mét vuông.

—— Chỉ có một cái thiết bị cũ, sàn nhà đầy nước, đủ các loại sách và tạp chí chất đầy chen chúc nhau trên kệ sách cũ nát.

—— Cách âm kém, có thể nghe thấy âm thanh đánh mạt chược ở cách vách.

—— Tản nhiệt kém, không có thiết bị làm mát, không có cửa sổ, ban ngày cũng phải bật đèn.

Với tất cả những dự kiện này, các bậc phụ huynh nhanh chóng đưa ra kết luận:

【 Atleast: Phòng tiện ích*? 】

* Phòng tiện ích = Utility room: phòng chứa đồ cồng kềnh

【 Không Thi Qua Chứng Chỉ Ngôn Ngữ Tinh Linh Cấp 4 Không Đổi Tên: Bé con sao lại tự mình đến phòng tiện ích tìm đồ, người hầu đang làm cái quái gì vậy? Cái phòng còn thả một cái giường, cái đang nhấp nháy lóe lên kia là cái gì, màn hình sáng? 】

【 Gả Cho Phân Đội Nhỏ Của Bệ Hạ: Căn cứ bí mật. 】

Đúng vậy, không có bất cứ ai nghĩ về phương diện kia.

Ngay cả trên lý thuyết, nơi như thế cũng chỉ miễn cưỡng sống được, nhưng đây cũng không nên là nơi bé con của bọn họ ở. Lúc trước khi tu sửa cung điện, hơn một nửa tinh cầu là cung điện hoàng gia, nhưng tất cả mọi người đều chê hẹp làm ủy khuất vương.

Hết thảy trong cung điện đều là loại có cấu hình cao cấp nhất vũ trụ, từ người hầu đến ăn mặc chi tiêu tất cả mọi thứ đều được tuyển chọn tỉ mỉ, quốc dân đế chế Muse đều xem vương bọn họ là con cưng mà yêu thương chiều chuộng đau lòng.

Một không gian nhỏ như thế hoàn toàn không đủ tiểu chuẩn để làm phòng tiện ích của bệ hạ, nói chi là tới nơi sinh sống hàng ngày cơ chứ ?

Trong màn hình ‘Game’, Văn Tinh Trạch mở hộp mì, bắt đầu ăn .

【 Phong Nguyệt Trên Gối: Bé con ngoan, đừng ăn vặt ở trong đây, tro bụi quá nhiều sẽ bị sặc không tốt cho thân thể đâu. 】

【 Aup Muốn Lỗ Tai: Quản gia đâu, bệ hạ ngốc ở trong kho bao lâu rồi mà quản gia còn chưa tới, thật bất tài, không có đạo đức nghề nghiệp. 】

Nghe nói có không ít đứa nhỏ thích núp mình trong tủ quần áo hoặc phòng tiện ích, tự chuẩn bị cho chính mình một cái ‘Căn cứ bí mật", lừa gạt phụ huynh đến nơi đó xem sách, đọc truyện, ăn vặt.

Hiện tại Văn Tinh Trạch trong mắt các quốc dân chính là như vậy.

Bọn họ đang đợi Văn Tinh Trạch rời nhà kho trở về nơi ở, để cho bọn họ xem xét kỹ lưỡng hoàn cảnh sống chân chính của bé con là như nào.

Sau đó.

Văn Tinh Trạch ăn xong mì, rửa bát, tắt đèn lên giường.

Đồng thời, giao diện game chuyển sang màu đen, hệ thống nhắc nhở :

【 Chú gấu con của chúng ta đang nghỉ ngơi ~ 】

【 Thời gian sau khi bé con ngủ được coi là thời gian riêng tư. Trong thời gian này, nhiều thao tác của hệ thống sẽ bị hạn chế. Để biết thêm chi tiết, vui lòng tham khảo quy tắc ~ 】

Toàn thể quốc dân: "?"

Toàn thể quốc dân: "? ? ?"

Chờ chút, bé con cứ như vậy ngủ?

Ở cái kho này, ngủ? Không trở về nhà? ? ?

Hay... Đây chính là nơi bé con ở mỗi ngày?

Không thể nào.

Không thể nào không thể nào không thể nào không thể nào không thể nào không thể nào.

Cho dù chỉ có là một phần vạn khả năng, gian phòng nhỏ này không phải là kho cũng không phải là căn cứ bí mật, mà là nơi ở thực sự của bé con.

Một phần vạn tính khả thi này, cũng đủ khiến các bậc phụ huynh phát điên.

-------------------------------------

Chủ tinh Long tộc.

Tinh cầu này quanh năm tuyết đọng không tan, sơn mạch núi tuyết trải dài không dứt hoang vắng hoang tàn.

Đã từng, nơi đây được thế nhân mệnh danh là "Tinh cầu chết", không có loại cây nào có thể tồn tại được, nơi đây hoàn toàn tách biệt với thế gian. Những đứa bé mới sinh của Long tộc thường khó có thể sống sốt qua mùa đông dài vô tận.

Mãi đến tận mấy năm trước, lá cờ tường vi đại biểu cho vương xuất hiện trên đường tuyết .

Tính cách kiêu ngạo của Long tộc không bao giờ muốn tiếp thu hay tiếp nhận bố thí ân huệ từ bất kì ai, ngoại trừ chủ nhân bọn họ nhận định.

Mong muốn ngoan cố được bảo hộ vương của Long tộc đã tồn tại từ lâu, sớm có thể nhận thấy từ thời kỳ chiến tranh.

Đội quân dù mạnh đến đâu cũng không thể chống lại sự tấn công hung hãn của Long tộc, trong vũ trụ đã truyền lại một câu nói lưu danh là —— Khi bạn giao chiến với đế chế Muse ngàn vạn lần đừng gây tổn thương cho vương của bọn họ, nếu không, Long tộc sẽ làm cho tinh cầu của bạn biến mất mãi mãi trong bản đồ vũ trụ.

Vào giờ phút này, Thánh sơn Long tộc, dưới khảm sơn mạch.

Astor - Tộc trưởng Long tộc, nguyên hình là Kim long. Lúc này, hình thể khổng lồ của Kim long giương cánh lượn lờ trên mặt tuyết, thét ra một tiếng dài đầy thịnh nộ: "Rống —— "

Mấy giây sau, có những âm thanh giống nhau từ xa đến gần truyền đến.

"Rống —— "

Hơn ngàn con Cự Long đồng thời biến trở về nguyên hình giương cánh gầm thét, dùng tâm tình đồng dạng đáp lại âm thanh phẫn nộ của tộc trưởng.

Cả Long tinh, bất kể là tỉnh táo hay là ngủ say, Phỉ Thúy Long, Ngân Long, Hồng Long đều vào đúng lúc này tỉnh lại. Nhóm cự long giương cánh che kín bầu trời, tạo nên một cái bóng lớn phủ trên mặt đất và những tuyết sơn đã im lặng hàng nghìn năm.

Kia có thể nói là một cảnh tượng bao la hùng vĩ.

Trong tất cả chủng tộc, trực giác Long tộc luôn luôn mạnh nhất, loại trực giác này sẽ phát huy hết mức tác dụng khi đối mặt với những vấn đề liên quan đến Vương.

Ngay từ giây đầu tiên khi (Kế hoạch nuôi dưỡng ấu tể) login, tất cả long tộc đều có chung một loại trực giác. Đó không phải mô hình nhân vật game mà đó chính là vương của bọn họ!

Vương chính là vảy ngược của bọn họ.

Mà vừa nghĩ tới cái ‘kho’ mới vừa rồi có thể là nơi vương sinh sống từ trước đến giờ, kết hợp với giá trị may mắn, tiền tiết kiệm mà game đưa ra... Không thể nghĩ sâu hơn nữa, nếu không, tim sẽ không thể chịu đựng được.

Rốt cục, vào thời khắc này, dưới sự mở đầu của tộc trưởng Astor cơn phẫn nộ triệt để bạo phát.

Kim long Astor: "Rống! ! !"

Những long khác: "Rống! ! ! !"

Các tinh cầu hoang và thiên thạch ở gần Long tinh hoàn toàn bị hủy diệt dưới sự phẫn nộ của Long tộc, dư uy vẫn cứ khuếch tán, gây ra từng trận tuyết lở này đến trận tuyết lở khác.

Qua không biết bao lâu, lửa giận cuồng bạo của mọi người cuối cùng cũng dịu đi đôi chút, đại não có thể tiến hành suy nghĩ một chút. Astor đáp xuống trước mặt Ngân Long cả người đều là long uy khủng bố khϊếp người hoàn toàn không có cách nào thu liễm, hỏi hắn: "Will, ngươi đã thử pháp thuật không gian chưa? Có thể đi đến vũ trụ song song không?"

Bọn họ không thể nhịn được .

Bọn họ muốn hủy diệt cái vũ trụ dám đối xử như thế với vương .

Ngân long Will vừa mới cho nổ tung một tinh cầu hoang, lửa giận vẫn chưa giảm bớt, lắp bắp trả lời: "Thử, thử thử thử một ngàn lần rồi vẫn không được! Ta cũng muốn điên rồi!"

Quá phẫn nộ khiến nhiều long không thể tổ chức được ngôn ngữ:

"20% xác suất? Nực cười" "Ta căm hận cái vũ trụ kia" "Dựa vào cái gì đem vận mệnh của vương giao cho cái thứ đó " ...

Trưởng lão Hồng Long là rồng duy nhất giữ được bình tĩnh giữa hàng ngàn Cự Long đang hiện diện: "Cho nên các ngươi có biện pháp gì sao?"

Nhiều long: "..." Hình như không có.

Bọn họ chỉ có lỗ mãng liều lĩnh. Suy cho cùng, đây là dùng IQ để đổi lấy sức chiến đấu.

Nghĩ tới đây, không nhịn được muốn đi san bằng thêm hai tinh cầu bỏ hoang.

Hồng Long: "Vậy thì hãy nghe ta nói" Đại trưởng lão nhìn về phía Ngân Long "Bây giờ còn 20 phút, Will, ngươi dùng bước nhảy không gian đi một chuyến tới thủ đô tinh đi."

--------------------------------------------

Buổi tối bảy giờ, hệ thống game bất ngờ ban bố một nhiệm vụ mới:

【 Nhiệm vụ chính tuyến 】

Miêu tả nhiệm vụ: Thân là idol, sự nổi tiếng rất quan trọng! Bước đầu trợ giúp chú gấu con tích lũy nhân khí, đồng thời thành công thu được sự ưu ái của hai vị tiền bối trong giới!

Tiến độ nhiệm vụ: Giá trị nhân khí ( 8 / 1000 ), ưu ái của tiền bối trong giới ( 0 / 2 )

Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm kỹ năng *1, vé số *1

Tất cả các bậc phụ huynh tức giận rồi. Hệ thống dĩ nhiên còn dám to gan đi ra tìm độ tồn tại? !

Chốc sau, rút thưởng vé số chính thức bắt đầu.

Khi các bậc phụ huynh đang tức giận đến muốn nổ tung thì chợt phát hiện, hình như quy tắc đã xảy ra sự thay đổi nhỏ ——

Tỷ lệ thành công của việc thay đổi vận mệnh, ban đầu từ 20% giờ đã biến thành 100%.

------------------------------------------------

Thất nghiệp ngày thứ nhất, Văn Tinh Trạch bị một cuộc điện thoại đánh thức vào lúc 8h sáng.

Cậu mê man nhìn điện thoại, ông chủ cũ của Dowberry Entertainment gọi cho cậu tới 12 cuộc, hiện tại đang kiên trì không ngừng gọi cuộc thứ mười ba —— Ông chủ tên thật là Lão Bản, có thể thấy thời điểm tác giả cuốn sách này viết có bao nhiêu qua loa có lệ.

"Alo" Văn Tinh Trạch ngáp một cái tiếp điện thoại "Sếp, thất nghiệp vui không?"

Ông chủ vội vã ngắt lời cậu, người đàn ông vốn nhu nhược yếu đuối thái độ bỗng trở nên cứng rắn dị thường: "Thao, đừng nói những lời xui xẻo như thế, chúng ta không thất nghiệp... Cậu, cậu, cậu tăng fan rồi ! ! !"

Văn Tinh Trạch chỉ ra: "Fan tôi tăng, chúng ta không thất nghiệp, có liên hệ gì sao?"

Ông chủ mừng đến phát khóc: "Đương nhiên là có, mới vừa nãy Thịnh Thiên Entertainment gọi điện thoại cho tôi, công ty chúng ta đã được thu mua, cậu không cần lui vòng nữa hu hu hu hu hu hu!"

"..."

Đây có lẽ là ông chủ duy nhất mà Văn Tinh Trạch biết - người sẽ khóc suиɠ sướиɠ vì công ty của mình bị mua lại.

Văn Tinh Trạch ngáp một cái rời giường rửa mặt, còn có chút mơ hồ, đột nhiên điện thoại di động lần thứ hai rung rung.

Cậu vốn cho là tin nhắn khác của ông chủ nhưng khi nhìn kỹ lại thì đó là của một dãy số xa lạ:

"【Hậu cần Quang Tháp】 Văn tiên sinh, chào ngài! Máy bay tư nhân mà các phụ huynh Long tộc đặt trước cho ngài sẽ đến sau 2 tiếng nữa, xin vui lòng..."

Văn Tinh Trạch: "?"

Máy bay tư nhân?
« Chương TrướcChương Tiếp »