Chương 7.2: QaQ

Đương nhiên là Mạnh Thiểu Du sẽ không từ chối.

Nơi mà Hồ Tử Ngư hẹn là một quán cay Tứ Xuyên ở gần thành điện ảnh, tuy không lớn nhưng được cái rất nổi tiếng, khi đến còn phải đặt trước hẳn hoi.

Lúc Mạnh Thiểu Du đến, Hồ Tử Ngư đã ngồi chờ sẵn trong phòng.

"Cậu tới rồi hả! Tớ gọi trước một ít rồi, cậu xem có gì muốn ăn nữa không thì gọi thêm.

Quán này ngon lắm á!" Hồ Tử Ngư nhiệt tình giới thiệu.

Quán cay Tứ Xuyên này nằm trong thành điện ảnh, nên có không ít minh tinh đã từng tới đây ăn thử, bởi vậy mà nơi này cũng trở thành một địa điểm check in nổi danh trong giới.

Hồ Tử Ngư ăn có một lần mà nhớ mãi không quên, nên cậu ta bèn kéo Mạnh Thiểu Du đến đây luôn.

Mạnh Thiểu Du liếc nhìn thực đơn xong, lại gọi thêm hai món mình thường ăn rồi mới ngồi xuống.

Bất chợt, cậu nghe Hồ Tử Ngư bắt đầu nhiều chuyện: "Ờm, vụ cậu đến đoàn phim lúc trước ra sao rồi?"

Cậu ta nghĩ đến dáng vẻ tiều tụy của Quý An, nói một cách đầy thương cảm: "Hi vọng bây giờ anh Quý có thể ngủ ngon giấc."

"Tớ ra tay thì xảy ra chuyện gì được chứ?" Mạnh Thiểu Du nhấc mi.

"Cũng đúng!" Hồ Tử Ngư hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của cậu.

Sau khi tán gẫu hai câu, đề tài chợt rẽ sang một hướng khác.

Hồ Tử Ngư hưng phấn nói: "Gần đây cậu có hóng Weibo không?"

Mạnh Thiểu Du lắc đầu, sau khi cậu nhận vụ của Quý An rồi vào đoàn làm phim thì không lướt Weibo nữa.

Hồ Tử Ngư thấy vậy thì lập tức chia sẻ thông tin mình vừa hóng hớt được.

Lâm Mịch Hạ thất thố trong lễ trao giải Ngọc Lan Vàng, còn có fan war giữa hai nhà Đỗ Mạn Thanh và Lâm Mịch Hạ.

Thế nhưng, tất nhiên từ đầu đến cuối, có một bóng người không thể không kể đến — Vị blogger đoán tướng số kia.

"Cậu không biết đâu, sau khi công bố người nhận giải thì fan của Lâm Mịch Hạ nổi điên luôn.

Một đám nhao nhao trên Weibo, còn mắng cậu blogger kia là miệng quạ đen, gào lên bắt blogger xin lỗi rằng đã nguyền rủa Lâm Mịch Hạ."

Mạnh Thiểu Du: "..."

Ai ngờ tính có cái quẻ thôi mà thành vầy luôn.

Hồ Tử Ngư cũng không biết "Tính Gì Mà Tính" là Mạnh Thiểu Du, cậu ta chỉ cho rằng mình đang kể chuyện linh tinh mà thôi.

Sau đó cậu ta lại bảo: "Có điều, cậu blogger này cũng khá là nổi á, lúc trước cậu ta tiên đoán chuyện của một minh tinh khác, fan của người đó cũng nổi khùng lên luôn rồi."

Mạnh Thiểu Du kiểu:???

"Nổi khùng lên gì cơ."

"Phim điện ảnh nhà bọn họ sắp sửa quảng bá rồi, nhưng không phải cậu blogger kia lại phán là flop sao? Đã vậy còn có sự kiện của Lâm Mịch Hạ nữa, nên mấy fan không có nghị lực cứ thế phát điên luôn, bây giờ toàn đăng hình cẩm lý trên super topic thôi."

(Cẩm lý: Cá chép đỏ, thường được nói sẽ mang đến sự may mắn.)

(Super topic: Gốc là "siêu thoại", một thread thảo luận chung của fan.)

Mạnh Thiểu Du: "..."

Hồ Tử Ngư tám chuyện xong, lại còn hỏi Mạnh Thiểu Du: "Cậu thấy người này có năng lực thế nào? Có bói ra được thật không?"

Trong lòng Mạnh Thiểu Du rất muốn nói không đâu, thế nhưng ngoài miệng lại nói: "Cũng có chút tài năng đó, nhưng cũng không loại trừ khả năng đoán mò được."

Hồ Tử Ngư gật gật.

Dù sao đầu năm nay những người có tài thật sự cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Phần lớn là được tâng bốc, không thì tại sao lại lên mạng làm thầy bói chớ?

Mười người thì hết tám kẻ là lừa đảo rồi.

Mạnh Thiểu Du cũng không muốn cậu ta nói tiếp về chủ đề này, nên cậu bèn tán dóc mấy câu để dời sự chú ý, sau đó thì đồ ăn cũng được mang lên.

Mùi cay của đồ ăn xộc lên mũi, chỉ trong nháy mắt đã dụ dỗ được tâm hồn của Hồ Tử Ngư, Mạnh Thiểu Du cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Sau khi ăn uống lặc lè, hai người mới ra về.

"...Không phải đã quyết định xong rồi à? Sao có thể nói đổi là đổi được? Các người không thể thiếu chữ tín như vậy chứ." Trên đường về, hai người chợt nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang nói chuyện điện thoại, ông cứ chau mày lại, thoạt nhìn không mấy vui vẻ.

Nhưng quan trọng nhất là trước mặt người này còn có một chiếc xe đang trên đà lao tới!

"Tránh ra mau!"

Hồ Tử Ngư cuống quít hô to.

Mạnh Thiểu Du vọt thẳng ra ngoài.

Người đàn ông trung niên đang nói chuyện điện thoại còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị ai đó kéo mạnh qua một bên.

Những người khác thì lại thấy, ngay lúc chiếc xe sắp sửa đâm về phía này, Mạnh Thiểu Du đột nhiên phóng ra ngoài, cậu dùng tốc độ nhanh đến mức chẳng thấy được bóng dáng mà lôi mạnh người đàn ông đang đứng giữa đường ra nơi khác.

Gió phất lên vạt áo cậu, chiếc ô-tô kia sượt ngang qua người bọn họ rồi đi tiếp.

Lại nhìn sang Mạnh Thiểu Du, sắc mặt cậu bình thản, cứ như cái người vừa mới bùng nổ sức mạnh không phải là cậu vậy!

"Đậu!" Thấy chiếc xe sát rạt bên người mình, người đàn ông cũng kìm lòng không đậu mà chửi thề một câu, sau đó ông vội vàng nói một tiếng tạ lỗi với đầu dây bên kia rồi xoay người nói: "Cảm ơn, cảm ơn!"

Nếu không có Mạnh Thiểu Du, có khi bây giờ ông ta đang nằm ở ICU* rồi.

(ICU: Intensive Care Unit – Bộ phận chăm sóc đặc biệt.)

Mạnh Thiểu Du lắc đầu tỏ vẻ không có gì, sau khi nhìn ông, cậu lại không kiềm được mà hỏi: "Có phải gần đây chú gặp phải chuyện xui xẻo không?"

Người đàn ông dừng một chút rồi mới cười khổ nói: "Chẳng lẽ người ngoài cũng có thể nhìn ra tôi đang gặp xui xẻo sao?"

Không...!Tại tôi nhìn thấy được khí xui trên người chú thôi.

Mạnh Thiểu Du phản bác một câu trong lòng, sau đó lại bảo: "Sự xui xẻo của chú không phải đến từ bản thân chú, mà đến từ người nào đó bên cạnh chú."

Cậu nghĩ nghĩ, bỗng lấy một lá bùa bình an từ đẩu từ đâu ra rồi nói: "Cho chú cái này nè, hi vọng có thể giúp chú một lần."

Trương An Sinh: "..."

Ể...

Ông không ngờ Mạnh Thiểu Du sẽ cho mình một lá bùa!

Vẻ mặt của Mạnh Thiểu Du lại rất ư là nghiêm túc, trông cậu không giống kẻ lừa đảo.

Vả lại dạo gần đây đúng là ông ta gặp phải mấy chuyện xui xẻo...

Trương An Sinh lặng lẽ dằn xuống ý muốn từ chối, cầm lấy lá bùa kia.

- -

Ở một diễn biến khác.

Cộng đồng fan đang sốt ruột chờ đợi phim điện ảnh mà anh nhà bọn họ đảm nhận vai chính, đột nhiên lướt qua một tin tức —

Phim XX Official: # Thông báo về việc hoãn chiếu phim #...

Cộng đồng fan:...

Cộng đồng fan:!!!!

Cộng đồng fan: Á a a a a a a a a a QAQ!!